Chương 1169 Khởi hành, lên xe
Trở về nơi cũ, mất rất lâu mà nội tâm Thánh Viên vẫn chưa bình tĩnh được.
“Không qua á?” Người khổng lồ cười lạnh nói: “Ta đã nói mà, bọn họ cũng không...”
“Là không đi qua, là do họ không muốn đi qua, đến điểm cuối cùng rồi quay trở lại.” Thánh Viên xanh mày tím mặt nói.
Người khổng lồ: “...”
Ngươi chắc chắn không nói đùa với ta chứ? Đi đến điểm cuối rồi quay trở về á? Đầu óc mấy người này toàn lừa với gạt, ngươi đi theo cũng giống họ rồi ư? Ngươi không biết tự mình đi qua đó hay sao mà còn phải trở về?
“Hay ngươi cũng thử xem sao?” Tiểu Hành Thiên bẻ ngón tay nói: “Có điều chuyến này cần phải thu phí.”
“Thu phí á?” Người khổng lồ nhíu mày, ông ta cũng muốn đi xem thử, nếu có thể đi qua được thật, nhất định mình sẽ không quay về.
“Đúng vậy đó, mười cây dược liệu cấp Chân Thần, hoặc năm cây dược liệu cấp Thiên Thần cũng được, bảo đảm giống hệt như chuyến thử nghiệm vừa rồi.” Tiểu Hành Thiên nói.
“Được, đưa ta đi.” Người khổng lồ cắn răng, dùng vũ lực đấu không lại bọn họ, đưa ra dược liệu thì cũng được.
Lập tức ném ra mười cây dược liệu cấp Chân Thần, Tiểu Hành Thiên và Vân Tiêu lại xuất thủ, bước vào dòng kiếm khí.
Không có gì bất ngờ xảy ra, người khổng lồ cũng bị chấn kinh y như vậy, trầm tư hoài nghi liệu mình có phải xuất thân từ chủng tộc nhỏ bé hay không, Bán Thần Vương như mình đánh không lại bọn họ cũng kệ đi, nhưng khoảng chênh lệch này quá lớn rồi.
Người vượt cấp giết địch trong Thần giới thực không ít, nhưng một Thiên Thần đánh bại Bán Thần Vương hay một Bán Thần Vương của Thần tộc cao cấp thì trước nay chưa từng có, nhưng hôm nay, trong cảnh này, không chỉ có một.
Lại gần đến điểm cuối, Tiểu Hành Thiên rất bình thản: “Nghe nói ngươi muốn nhảy qua đó hả? Nào, ngươi nhảy đi, bọn ta quyết không níu kéo gì ngươi đâu.”
Người khổng lồ: “...”
Ta nhảy bằng niềm tin à, từ đây đến đó còn cách một khoảng thì không nói tới, uy năng của kiếm khí nơi này càng mãnh liệt dữ dội, dù ta có thể xông qua đó được, cũng sẽ trầy da tróc vảy, vả lại có tám phần là xông qua không nổi!
“Khi nãy lão vượn kia cũng nghĩ y hệt như vậy.” Tiểu Hành Thiên lại nói.
Khóe miệng người khổng lồ giật một cái, bây giờ ta đã hiểu, không phải không muốn đi qua mà là không qua được, dù chỉ còn cách một chút nữa thôi.
Trở về lần nữa, Thánh Viên cười lạnh nhìn người khổng lồ, quan hệ giữa hai người họ cũng chẳng tốt đẹp gì, nếu không trước đó cũng chẳng giằng co với nhau trước cửa động, nếu không phải vì nghe được sắp đặt trong tộc xảy ra chuyện, chỗ này lại bị phát hiện, họ cũng sẽ không vội vã liên thủ đi đến đây.
“Ơ kìa, sao ngươi không nhảy qua đi?” Thánh Viên cười nhạo nói.
“Im miệng đi!” Người khổng lồ tức giận, hận không thể cắn chết ông ta, hai kẻ ta tám lạng ngươi nửa cân thôi, có gì hay ho mà nói?
“Được rồi, chứng minh cho hai ngươi xem đã xong.” Tiểu Hành Thiên đắc ý nói: “Tạm biệt, bọn ta phải đi đây.”
“Đi ư? Các ngươi đi đâu?” Hai vị Bán Thần Vương ngây người ra, các ngươi định chơi trò gì vậy?
“Đương nhiên đi lấy bảo vật, tìm kiếm cơ duyên rồi.” Tiểu Hành Thiên nói với vẻ đương nhiên.
Vân Tiêu vung tay lên, đưa theo mấy người Giang Thái Huyền, Na Tra đưa Tiểu Hành Thiên theo, Ngao Bính đoạn sau, bước vào dòng kiếm khí: “Bọn ta đến đây không vì tài nguyên thì còn gì nữa?”
Hai vị Bán Thần Vương: “... Chết tiệt chứ có bệnh à?”
Các ngươi đưa bọn ta đi thực sự chỉ để chứng minh với bọn ta rằng các ngươi có thể đi qua thôi à? Xong rồi bỏ mặc bọn ta luôn á, để bọn ta ở đây giương mắt nhìn các ngươi đi qua đó, ngưỡng mộ, đố kỵ các ngươi sao?
Ôi chết tiệt, sao ta lại đụng phải đám kỳ quặc quái gở như các ngươi kia chứ?
“Chờ ta với.” Thánh Viên không nhịn được nữa, lập rức xông thẳng vào dòng kiếm khí: “Tiền bối, đưa ta theo với!”
Đoàn người đang tiến lên phía trước, thấy Thánh Viên vọt tới, tiếp sau đó có cả người khổng lồ, nhìn bọn họ bằng ánh mắt đầy mong đợi, xin đưa qua theo với!
“Mời hai vị trở về cho, bọn ta đã thỏa mãn mong muốn của hai vị rồi, chứng minh rằng chúng ta có thể qua được, hai vị còn muốn gì nữa?” Tiểu Hành Thiên than thở nhẹ một tiếng rồi nói.
“Không không, các người đưa bọn ta qua đi, không phải cần tài nguyên thôi sao, bọn ta đưa tài nguyên cho các người.” Hai vị Bán Thần Vương cuống cuồng lên.
“Ngươi thấy với sự tồn tại lợi hại như bọn ta đây sẽ để mắt đến chút tài nguyên đó sao?” Tiểu Hành Thiên khinh thường nói.
“Không để mắt, đương nhiên không để mắt.” Thánh Viên vội cười trừ nói: “Nhưng ta có thể đưa nhiều hơn mà, tuy các vị này rất mạnh nhưng thực lực của các vị hãy còn thấp một chút, vẫn cần có tài nguyên mà.”
Thánh Viên vừa dừng một chút, đã nghe giọng người khổng lồ như sấm nổ: “Đối với nơi phía bên kia hai chúng ta hiểu rõ lắm, những nguy hiểm bên đó, chúng ta cũng biết cách đối phó.”
Nói xong, mặt người khổng lồ cũng đỏ lên, so với bọn họ, thực lực Bán Thần Vương như mình đây cũng như đồ bỏ, không đánh lại Thái Thượng Chân Thần Ngao Bính thì cũng thôi đi, kể cả Thiên Thần như Na Tra và Vân Tiêu cũng không đánh nổi.
Đến cả di tích Cổ Long, còn cần bọn họ đưa đi qua, chuyện này đi đâu nói lý đây chứ?
“Vậy thôi được, chúng ta trở về thương lượng một chút trước đã.” Nhóm người Tiểu Hành Thiên gật đầu, trở về đường cũ.
Hai vị Bán Thần Vương cũng trở về chốn cũ, dằn lòng nhìn họ, bấy nhiêu năm nay, cái việc đi cầu xin người ta này, đã biết bao lâu rồi chưa từng trải qua chứ?
“Nào.” Tiểu Hành Thiên lấy ra mấy cái bình, đặt ngay trước mặt hai vị Bán Thần Vương, đầy bá khí nói: “Rót đầy.”
“...”
Chết tiệt ngươi tưởng nước chắc? Rót đầy vào hết mấy cái bình này, bọn ta còn mạng để sống sao?
“Trong giới Nhân tộc, máu thần thú cũng xếp vào một dạng đại tài nguyên.” Tiểu Hành Thiên thâm trầm nói.
Chuyện này bọn ta biết, nhưng mà, ngươi đứng trước mặt bọn ta, đòi lấy máu của bọn ta, như vậy coi được không?
“Hay thế này đi, giờ chúng ta sẽ đưa trước một số tài nguyên, đợi khi ra ngoài rồi, chúng ta lại bồi thường thêm có được không?” Thánh Viên nói: “Đúng lúc, Thánh hội của Thánh Viên tộc ta sắp đến lúc khai mạc, đến khi ấy kì trân dị bảo, mặc cho các vị hưởng dụng, với thực lực của các vị đây, có lẽ sẽ lấy được rất nhiều bảo vật.”
“Thánh hội ư?” Nhóm người sững sờ, chưa từng nghe nói qua, nhưng Thánh Viên đã dám nói ra, tất có không ít đồ tốt, liệu có giống cuộc thử luyện của Ngọc Long tộc không?
“Đúng thế, Thánh hội của Thánh Viên tộc sẽ có trân phẩm của Thánh Viên tộc xuất hiện, và cả các loại tài nguyên trân quý khác nữa, còn có một chuyện cực kỳ tốt.” Người khổng lồ trầm giọng nói.
“Chuyện gì tốt cơ?” Mấy người hiếu kì.
“Tạm thời không thể tiết lộ, có lẽ là trở thành trưởng lão Thánh Viên tộc, có lẽ là Thần khí cấp Thần Vương, cũng có khả năng.” Vẻ mặt Thánh Viên thâm sâu khó lường.
Nhóm người liếc mắt nhìn nhau, cau mày suy nghĩ sâu xa, cuối cùng quyết định: “Được, không lấy máu các ngươi nữa, nhưng phải đưa thiệp mời gì đó ra, lập ước hẹn, đến lúc đó để bọn ta tham gia Thánh hội.”
“Được, không thành vấn đề.” Thánh Viên đáp ứng yêu cầu một cách sảng khoái, lấy ra một chồng thiệp mời: “Các người có thể gọi thêm bằng hữu.”
“Vậy được, đưa thêm chút tài nguyên nữa, bọn ta sẽ đưa các ngươi qua.” Tiểu Hành Thiên lại nói.
Giang Thái Huyền không nói gì, bình tĩnh mà quan sát, cảm thấy Thánh hội kia chắc chẳng mấy tốt lành, nếu không thế thì sao Thánh Viên lại có thể đưa ra chồng thiệp mời to tướng thế kia, lại còn mời một nhóm người không đáng tin như chúng ta đi chứ?
Nhóm Tiểu Hành Thiên muốn đợi đến khi ra ngoài, sẽ tiếp tục đến Thánh hội của Thánh Viên tộc kiếm chác thêm, nên cũng không lừa hai lão già này một vố quá nặng, cứ lấy chút tài nguyên trước, đợi qua đến bên kia thu hoạch thế nào rồi lại chia sau.
“Bác tài xế khởi hành, lên xe nào.” Long Hạo đứng trên người Long Hải, ngạo nghễ nói: “Nhân viên điều khiển bánh lái chuyên nghiệp của đạo tràng, phi hành viên, còn không lên đi?”
“Y cũng qua được sao?” Hai vị Bán Thần Vương ngẩn người, gã Long Hải kia chỉ là một con tạp long thôi mà.
“Bọn ta sẽ ra tay.” Vân Tiêu nhạt giọng nói một câu, khiến hai vị Bán Thần Vương thở phào nhẹ nhõm, liền nhảy ngay lên người Long Hải, chiếm một chỗ.