Chương 1236 Giết hay không, tùy các ngươi
“Tạm thời vẫn chưa tiên đoán ra gì, cái việc thiên cơ, rất hao tổn tinh khí thần, ngay cả Thần Vương cũng khó lòng tiên đoán được, nói sao thì đấy cũng là bí thược Chư Thần.” Thần sắc của Long Hạo trầm xuống, nói: “Nhưng mà nếu tiên đoán ra được thì bọn ta sẽ báo cho các vị đầu tiên.”
“Vậy khoảng mấy ngày nữa thì có thể tiên đoán ra được?” Một vị Thái Thượng Chân Thần không chờ được hỏi lại, hắn cực kỳ muốn có bí thược.
“Độ chừng hai ba ngày gì đó.” Long Hạo tính toán một chút rồi nói: “Đến lúc đó chắc chắn sẽ báo cho mọi người hay, Tứ Bảng lâu của bọn ta được lập nên chính là vì mọi người, vì Thần giới mà, các vị yên tâm, bọn ta đều muốn tốt cho các vị thôi.”
Ai tin được mấy lời này của ngươi, vì muốn tốt cho bọn ta ư?
Chư Thần đảo mắt hoài nghi, chẳng có lấy chút niềm tin nào.
“Trên Chư Thần Bảng lại xuất hiện tên vài người rồi, hiện đã có bốn chiếc bí thược cấp Thái Thượng xuất hiện, chẳng hay Tứ Bảng lâu có thể đoán ra toàn bộ hay không?” Một vị Thái Thượng Chân Thần hỏi.
“Đối với năng lực tiên đoán thiên cơ của bọn ta, các vị có thể yên tâm, khi trước đã chứng minh rồi.” Long Hạo cao ngạo nói: “Có điều tất cả đều cần phải có thời gian, trước mắt các vị cứ nghe đọc sách, thưởng thức trà, nhẫn nại đợi thêm hai ba ngày nữa, rồi sẽ có được tin tức thôi.”
“Nghe đọc sách thì được, còn thưởng trà thì thôi miễn đi, ngâm lá trà của ta trước.” Thái Thượng Chân Thần lấy ra một ít lá trà, chuyển cho thần minh bên cạnh.
Các thần minh khác thấy thế, cũng đều tự lấy lá trà ra.
Long Hạo hài lòng quan sát bọn họ, được lắm, lá trà cũng tự mang ra rồi, biết thức thời như vậy thì tốt.
“Theo mong muốn của mọi người, không nhất thiết phải là thần dược, khoáng thạch cùng cấp hay cái gì cũng được, bọn ta đều không từ chối đâu.” Long Hạo lại nói.
Các thần minh nghiến răng, mồm hô miệng hoán bảo vì tốt cho bọn ta, còn chẳng phải vì muốn lấy tài nguyên thì là gì?
Có điều, đám thần minh Ngọc Băng Vân lại không nghĩ thế, nhìn Long Hạo với ánh mắt thương hại, để đám tai họa các ngươi rơi vào tay Ma La, bí pháp trong người, có nhiều hơn nữa cũng chỉ có thể nhìn thèm chảy dãi, làm gì không ngoan ngoãn nộp lên Ma La được?
Phần đó coi như tiền phí bọn ta mua tin tức từ Ma La, còn các ngươi chỉ là mấy tên sắp phải chết!
Giang Thái Huyền bắt đầu kể về những chuyện xảy ra trong chiến trường Chư Thần, trau chuốt một chút khiến sắc mặt không ít thần minh rất khó coi, nhưng những thần minh tỏ ra hứng thú càng nhiều hơn, dám nói các đại thế lực như thế cũng chỉ có mình Tứ Bảng lâu thôi.
Đặc biệt phải kể đến hai người Đế Mộng và Lưu Thành, không thấy họ sắp tức điên lên rồi sao?
Được tin hai ba ngày nữa sẽ có thể biết tin tức bí thược Chư Thần, những thần minh này dứt khoát không chịu rời đi, ngồi lì ở đây hai ngày, nghe Giang Thái Huyền đọc sách, hai ba ngày thôi mà, thời gian chớp mắt qua.
Hơn nữa bây giờ mà đi, không chừng chút nữa sẽ thành đọc tài liệu đọc sách, nhìn nét mặt của các đại thế lực, so ra còn đặc sắc hơn kẻ mù đi dạo rất nhiều.
Thời gian hai ngày trôi qua, hiệu quả tuyên truyền cực lớn, Long Hạo viện lý do ra ngoài một canh giờ, khi trở về, một vài thần minh đã không nhịn được mà vội hỏi: “Long Hạo, thiên cơ thế nào?”
“Thiên cơ đã tiên đoán ra được rồi, chỉ có điều tin tức này vô cùng trọng đại, quý báu dị thường.” Thần sắc Long Hạo ngưng trọng nói: “Bởi vì bí thược lần này không chỉ có một, với lại còn cùng ở chỗ một người!”
“Gì cơ? Cùng ở chỗ một người, không chỉ có một chiếc bí thược ư?” Không ít thần minh thốt lên kinh ngạc.
“Đúng vậy.” Long Hạo gật đầu liên tiếp: “Vì chín đại Thần Vương đã ước hẹn trước nên bọn ta ưu tiên bán cho đại thế lực.”
“Không công bằng.” Thần minh các thế lực khác vội hét lên: “Bọn ta đồng ý trả cùng một giá.”
“Im miệng!” Một tiếng hừ lạnh vang dội, đám thần minh Ngọc Băng Vân, Đế Mộng đồng thời lên tiếng, tám đại Thần Vương các phái quay đầu nhìn người vừa hét, cười lạnh nói: “Công bằng à? Nơi đây là Thần giới, ngươi nói công bằng với bọn ta, lẽ nào đang nói đùa đó sao?”
“Đầu tiên...”
“Ngươi dám nói một câu, ra khỏi Tứ Bảng lâu, bản thần giết chết ngươi!” Đế Mộng tức giận nói, ánh mắt tràn ngập vẻ lạnh lẽo u ám.
Được thôi, vậy thần minh kia sợ rồi, đứng trước mặt biết bao nhiêu người, không nói gì nữa, bằng không Đế Mộng quả có thể giết chết hắn thật.
“Lần này cần bao nhiêu tài nguyên, bí thược cấp gì?” Đế Mộng dằn mặt thần minh kia xong, quay sang nhìn Long Hạo.
“Thái Thượng cấp, hai mươi cây thần dược, hai mươi viên khoáng thạch.” Long Hạo nhàn nhạt nói: “Thần Linh cấp, cũng vậy.”
“Nói vậy Thần Linh và Thái Thượng đều có hai chiếc à?” Các thần minh đoán mò, năng lực tiên đoán thiên cơ này phải chăng đã quá mạnh rồi, một lần tiên đoán ra đến bốn chiếc?
“Của ngươi.” Đế Mộng nói không chút do dự, chuyến này nàng đại diện cho Đế Thần Cung mà đến, đã cố tình chuẩn bị sẵn tài nguyên.
“Cái này của Ngọc Long tộc.”
“Cái này của Thánh Viên tộc.”
“Cái này...”
Bát đại thế lực, đồng thời giao tài nguyên, Long Hạo cũng giao cho mỗi bên một tờ giấy: “Của các người đây, giết chết hay không, tùy ý các người.”
“Nói vậy là sao?” Bát đại thế lực mơ hồ, nhìn tin tức ghi trên giấy, nhất thời ngây ngẩn, ngươi chắc chắn không lầm chứ?
“Bát đại thế lực làm sao thế? Xem tin tức xong lại có biểu cảm như vậy, lẽ nào họ đều quen sao?” Các thần minh càng thêm mơ hồ, không ít các Thần hận không thể chạy qua liếc nhìn xem thử.
Tin tức trên giấy, không phải toàn bộ họ đều quen, nhưng biết cả có đến hai người, đặc biệt là Đế Mộng, còn đích thân tìm tới cửa bảo người ta xấu.
Không sai, hai người ấy chính là Thiên Ngữ và Huyết Thiên Tinh!
Ngọc Long tộc và Thánh Viên tộc cổ quái nhất, bọn họ đều biết Long Hạo có thù với Huyết Thiên Tinh, các thế lực khác hoặc ít hoặc nhiều cũng đã có điều tra qua, đều biết rõ chuyện này, ngươi chắc chắn, các ngươi không phải mượn tay bọn ta để xử lý gã Huyết Thiên Tinh kia chứ?
Không đúng, trên Chư Thần Bảng, đám người Long Hạo sẽ do Huyết Thiên Tinh giết, nếu chúng ta giết đi Huyết Thiên Tinh rồi, ai sẽ giết ba tên lừa đảo này?
Có nên cướp chiếc bí thược này hay không?