← Quay lại trang sách

Chương 1237 Việc đầu tiên phải làm chính là giết chết đám Long Hạo

“Long Hạo, ngươi đang làm gì vậy, giờ ngươi muốn hạ thủ với Thiên Ngữ sao? Nàng ta chính là đồ đệ của Ma La, ngươi làm như vậy, không khiến Ma La nghi ngờ chứ?” Đại diện Thánh Viên tộc, Viên Sùng Sơn bí mật truyền âm.

Thánh Viên tộc và Ma La vốn không hợp nhau, cũng hy vọng thật sự có thể đập tan âm mưu của Ma La.

“Cứ tin ở ta, hiện giờ Ma La sẽ không giết bọn ta đâu, mà còn bảo vệ cho bọn ta nữa kìa.” Long Hạo truyền âm đáp: “Bởi vì bọn ta đã lập được thành tích, chẳng phải các người không giết chết Thiên Ngữ thì được rồi sao? Chỉ cần bọn họ không chết thì Ma La sẽ không có động thái gì lớn đâu, do bọn họ xui xẻo nên bị người ta phát hiện thôi.”.

“Nếu ngươi đã tự tin như thế, Lão Viên cũng không còn gì để nói.” Viên Sùng Sơn than thầm một tiếng, tin tức này đã bán đi rồi, cho dù ông ta không động thủ, những thế lực như Đế Thần Cung cũng sẽ động thủ.

“Ngươi có chắc không phải đang mượn tay bọn ta để trừ khử Huyết Thiên Tinh đó chứ?” Ngọc Băng Vân truyền âm nói.

“Giết một tên Huyết Thiên Tinh, cần gì mượn dao?” Long Hạo tỏ vẻ bất cần nói: “Các người thích đi hay không thì tùy, dù sao bí thược nằm trên người Huyết Thiên Tinh, các người đến trễ thì cứ từ từ mà hối hận đi nhé.”

Ngoc Băng Vân không nói thêm nữa, lập tức rời khỏi Tứ Bảng lâu, đi tìm Thiên Ngữ và Huyết Thiên Tinh trước.

Thánh Viên tộc, Đế Thần Cung... và các thế lực khác cũng không chần chừ thêm nữa, lập tức đi đoạt bí thược, bọn họ đều không biết, Thiên Ngữ là đồ đệ của Ma La, về phần Huyết Thiên Tinh, chỉ đoạt bí thược, không giết là được.

“Lần này cứ lấy danh nghĩa Thánh Viên tộc, bảo toàn cho Huyết Thiên Tinh và Thiên Ngữ một mạng.” Trong lúc ngự không đi, Viên Sùng Sơn mở miệng.

“Không thành vấn đề.” Nếu các người đã bằng lòng nhận tội danh này, bọn ta đương nhiên vui lòng đáp ứng, người của Bạch gia nói.

“Nhất định phải để Huyết Thiên Tinh sống, tốt nhất có thể điều khiển trong tay chúng ta.” Đế Mộng lạnh lùng nói: “Đợi đến khi thời cơ chính mùi thì để Huyết Thiên Tinh thu thập ba tên yêu nghiệt kia.”

“Được.” Người của Bạch gia trầm giọng nói, trước kia đã có người Bạch gia lấy được bí thược, cũng vì đám người Long Hạo bán tin tức, lập tức bị cướp mất, người cũng chưa thấy về.

Nếu họ biết đó là người Bạch gia do bên Hồn tộc thao túng, có lẽ còn cảm kích đám người Long Hạo.

“Chúng ta tăng tốc đi nhanh hơn đi, trong Tứ Bảng lâu còn có không ít người khác, để lâu thêm nữa sợ rằng sẽ có một đám thần đến giết mất.” Viên Sùng Sơn vội nói.

Nghĩ đến đám thần minh vây chật ních Tứ Bảng lâu, bọn họ đều rất hoảng, nhiều thần như vậy cùng động thủ, thế lực liên quan, bát phương bọn họ liên hợp, cũng chưa chắc đã bình định nổi, trong số đó có vài thế lực, có Thần Vương ẩn mình trong tối, chỉ không bước ra ngoài thôi.

Như những gì họ đã nói, đám người Long Hạo đang bán tin tức bí thược, hiện tại chỉ cần giao tài nguyên, đều có phần.

“Đồ của kẻ khác, đều càng bán càng rẻ, chỉ có đồ của ba tên này, càng bán càng đắt, chết tiệt còn không thể không mua, chiếm được thiên cơ sẽ dễ dàng cướp đoạt.”.

Các thần minh chi trả tài nguyên, nắm được tin tức, cảm thấy trong lòng rất khó chịu, làm ăn đến mức này, thật chắc cũng chẳng còn ai.

Mấy người Long Hạo lấy tài nguyên, nhìn các thần minh đã rời đi hơn một nửa, lộ ra vẻ tươi cười: “Mấy người không mua à? Tuy nói các thần minh đi đã nhiều, nhưng mấy chuyện may mắn ai mà nói trước được nhỉ? Đến trễ cũng có cái tốt của đến trễ, vận khí tốt, biết đâu họ sẽ trực tiếp chạy thẳng đến chỗ các ngươi thì sao?”

“Ngươi đừng mơ... mua!”

Chỉ cần còn một chút cơ hội, bọn họ cũng phải nắm bắt, cho dù cơ hội ấy thật mỏng manh, nguyên nhân lớn hơn cũng vì lời nói của Long Hạo, khiến cho họ động lòng.

Một đám thần minh nắm bắt được tin tức, lập tức đi ngay, còn một số, hoặc không đủ tài nguyên chi trả, hoặc thật sự buông xuôi, không tham gia cuộc tranh giành này.

Trong chiến trường Chư Thần, Thiên Ngữ và Huyết Thiên Tinh cùng bước ra từ một mật địa, sắc mặt tràn ngập niềm vui: “Hay lắm, Chư Thần Bảng lần này, chúng ta là một trong số những người có thu hoạch lớn nhất.”

“Không sai, bọn họ có làm thế nào cũng không thể ngờ được rằng chúng ta sẽ biết được chỗ của mấy chiếc bí thược.” Khóe miệng Thiên Ngữ ánh lên nụ cười lạnh.

Vào thời điểm Chư Thần Bảng mở ra, bọn họ còn cho rằng mình phải trải qua một cuộc tìm kiếm, chiến đấu gian khổ thì mới có thu hoạch, sư tôn nhà mình quả nhiên lợi hại, cho họ ngay một bản địa đồ, đánh dấu mấy cơ duyên, vị trí của bí thược.

Chiếc bí thược Chư Thần kia, đối với các thần minh khác mà nói, thần bí khó tìm, đối với họ thì như trở bàn tay.

“Chỉ cần chúng ta có thể kiên trì đến lúc kết thúc Chư Thần Bảng, thì có thể tham gia cuộc cạnh tranh cuối cùng.” Thiên Ngữ nói: “Đến lúc đó chúng ta vào được Chư Thần Bảng, tương lai cũng sẽ có thể trở thành Thần Vương.”

“Lúc ấy việc đầu tiên phải làm chính là giết chết bọn Long Hạo.” Huyết Thiên Tinh lạnh giọng, trong ánh mắt tràn ngập hận ý: “Chắc chắn bọn chúng không thể ngờ được, ta được sư tôn xem trọng, người được mệnh trời sắp đặt giết đi bọn chúng, giờ chắc chúng đang chìm trong sợ hãi rồi nhỉ?”

Biết được kẻ kia ắt phải chết, hơn nữa còn chết trong tay mình, Huyết Thiên Tinh rất muốn xem thử biểu cảm lúc ấy của bọn chúng sẽ thế nào, liệu có sợ đến không dám ra khỏi cửa không?