← Quay lại trang sách

Chương 1248 Đừng đứng ngây ra đó nữa

“Mua tin tức, đợi thiên cơ.” Thần minh nhìn Tứ Bảng lâu, chầm chậm nói: “Tứ Bảng lâu có năng lực tiên đoán thiên cơ, có thể đoán ra tin tức của bí thược, thậm chí đến vị trí cụ thể cũng chính xác.”

“Nói đùa chắc? Bí thược mà cũng suy đoán ra được à?” Thần minh kinh ngạc, tỏ vẻ không tin, bí thược Chư Thần kia, nếu có ai đoán suy đoán được, há chẳng phải có thể hốt sạch bí thược rồi sao? Chúng ta còn đoạt cái gì nữa? Về nhà thong thả ngủ.

“Đương nhiên, Tứ Bảng lâu đã suy đoán mấy lần rồi, chưa lần nào đoán sai.” Thần minh nói, ánh mắt chứa đầy sự kính phục: “Tứ Bảng lâu cũng là người tốt, suy đoán ra được, không đi tranh đoạt cho mình mà lại đi nói cho chúng ta biết.”

“Không đoạt cho mình, báo cho chúng ta á?” Thần minh ngẩn người, không dám tin mà nói: “Có chuyện tốt như vậy sao? Tứ Bảng lâu này bị khờ hay sao thế?”

“Bọn họ bị khờ không tốt sao? Cứ mặc cho họ khờ.” Vị thần minh kia nói.

Cũng phải, cứ mặc cho họ khờ, thần minh lạ mặt kia lặng lẽ gật đầu, nếu họ không khờ thì còn có phần cho chúng ta sao?

“Tứ Bảng lâu này bao giờ công bố tin tức bí thược vậy?” Thần minh lạ mặt lại hỏi.

“Giờ tý, sắp đến lúc rồi, chuẩn bị sẵn tài nguyên đi.” Thần minh nói.

“Chuẩn bị tài nguyên gì? Không phải nói sẽ công bố sao, chúng ta còn phải giao tài nguyên mới được à?” Thần minh lạ mặt cau mày.

“Đương nhiên rồi, thiên cơ huyền diệu cỡ nào chứ, để tiên đoán ra được rất hao tâm tổn trí, tiêu phí rất nhiều, Tứ Bảng lâu không cung ứng số tiêu phí kia, chỉ có thể thu một ít tài nguyên, khôi phục cho mình.” Thần minh nói với vẻ đương phải có: “Bằng không bị thiên cơ phản phệ, sẽ chết thần đấy, không thể để Tứ Bảng lâu bị phản phệ chết được, như vậy chúng ta đâu còn chỗ nào lấy tin tức nữa đúng không?”

“Ngươi nói rất có lý, số tài nguyên đó nên thu.” Thần minh lạ mặt liên tiếp gật đầu.

Nói một lời, vị thần minh lạ mặt vừa đến cũng phải biểu hiện rằng hiểu rõ, cho rằng số tài nguyên đó nên thu, nếu không để bị phản phệ chết, bọn họ hối hận cũng không kịp, cam lòng nguyện ý.

Rất mau đã đến giờ tý, Tứ Bảng lâu sắp mở thiên cơ.

Thần minh chen chúc đặc Tứ Bảng lâu, bên ngoài hãy còn một đám đông, đám người Long Hạo vẻ mặt không cảm xúc bước lên đài, Long Hạo phụ trách thao tác, Tiểu Hành Thiên phụ trách giao tin tức, Ngọc Phong phụ trách đưa họ đi, các thần bên ngoài quá đông, bọn họ đã chuẩn bị mật đạo, bảo đảm tiễn họ ra ngoài không bị người ta phát hiện.

“Mở thiên cơ mau đi, lần này là bí thược đẳng cấp nào vậy?” Các thần minh không kịp chờ nữa mà hỏi.

“Do thời gian có chút cấp bách, trận pháp thiên cơ của chúng ta tổn hao quá lớn, xém chút nổ tung, đang trong quá trình sửa chữa.” Long Hạo nói.

“Trận pháp thiên cơ suýt nổ tung à? Chắc không phải không tiên đoán được nữa rồi chứ?” Các thần minh biến sắc tại chỗ, Tứ Bảng lâu các ngươi không ổn rồi à?

“Tiên đoán ra rồi, chỉ cấp Thần Nhân thôi, bán ra tin tức lần này, cũng có lời muốn nói với mọi người.” Long Hạo nói: “Lần này ai có thể dùng vật liệu trận pháp cấp cấp Thần Vương để mua, giúp Tứ Bảng lâu sửa chữa trận pháp thiên cơ, lần này sẽ được ưu tiên mua tin tức trước.”

“Vật liệu trận pháp cấp Thần Vương á? Sao ngươi không nói sớm?” Một vài thế lực buồn rầu, các ngươi nói sớm một chút thì bọn ta đã đem theo đến rồi, bây giờ mới nói, bọn ta đã kịp chuẩn bị đâu.

“Chuyện này không gấp, giờ vẫn còn sớm, nếu trong vòng ba canh giờ có thể đưa vật liệu trận pháp cấp Thần Vương đến đây, giữa trưa ngày mai, có thể tiên đoán được vị trí của bí thược Thái Thượng, đến lúc đó bất luận là ai, chỉ cần giúp đỡ Tứ Bảng lâu ta, đều được ưu tiên mua tin tức.” Long Hạo nói: “Bây giờ theo quy tắc cũ, bát đại thế lực được mua trước.”

Tô Thần lặng lẽ quan sát cảnh này, lại nhìn sang hướng Đế Mộng đang ngồi giữa đám đông, bây giờ cuối cùng nàng đã hiểu, vì sao mấy tên kia không bán đấu giá bí thược, mà lại đem đưa ra ngoài, bán tin tức.

Bán đấu giá đắt hơn đi chăng nữa, một thế lực có thể trả được bao nhiêu tài nguyên chứ? Vài thế lực hợp sức đoạt một chiếc bí thược à? Chắc chắn không kiếm được nhiều tài nguyên, vả lại, chỉ có một chiếc bí thược làm sao mà chia?

Bán tin tức thì lại khác, như vậy mới lợi, rất nhiều thần minh đều trả nổi tiền, hơn nữa còn bán mỗi người một phần, tích tiểu thành đại, nhiều thần minh như vậy, mỗi người một cây, đã phải đến bao nhiêu tài nguyên rồi?

“Cuối cùng ta đã hiểu rồi, các ngươi gia nhập bất kỳ thế lực nào, cũng không đưa ra nổi nhiều tài nguyên như vậy.” Tô Thần thổn thức nói.

“Đừng đứng ngây ra đó nữa, nhanh chóng ra ngoài hành động đi chứ.” Ngọc Phong kéo kéo nàng, truyền âm nhắc nhở.

Tô Thần: “...”

Một thế lực, bồi dưỡng một thiên tài, có thể kiếm được bao nhiêu tài nguyên chứ? Rất nhiều, ít nhất là rất nhiều trong mắt Tô Thần, nhưng có kiếm nhiều hơn nữa cũng không so được với Tứ Bảng lâu.

Chỉ cần nắm trong tay bí thược Chư Thần, họ đã có thể kiếm tiền.

“Chiếc bí thược Chư Thần này, còn do họ đưa ra nữa chứ.” Khóe miệng của Tô Thần giật giật, rốt cuộc bí thược các ngươi lấy được từ đâu vậy?

Chiến trường Chư Thần, nhặt bí thược tùy thích? Đúng thật là nhặt tùy thích, nhưng câu đó dành cho Tứ Bảng lâu!

Bí thược kia là thật hay giả, Tô Thần vừa nhìn qua đã biết, ngày xưa nàng từng là người tham gia chiến trường Chư Thần, còn từng tiến vào Chư Thần Bảng, há không thể nhìn ra được bí thược là thật hay giả sao?

Bí thược kia là thật, nếu chỉ có một chiếc thì cũng thôi đi, nhưng Long Hạo đã nói rồi, trưa ngày mai còn có một chiếc cấp Thái Thượng nữa, rõ ràng trong tay có không ít.