Chương 1250 Thiên Vũ lâu? Thế lực nào vậy?
“Tự ngươi tìm cái chết, nếu giao bí thược cho bọn ta, ngươi đã không phải đối đầu với nhiều thần minh như vậy!” Bán Thần Vương lạnh lùng mở miệng.
Tô Thần đã không muốn nói gì nữa, do các ngươi quá nóng vội chứ chết tiệt có ai bảo không đưa đâu chứ?
Nhìn đám đông thần minh kéo đến, cuối cùng Tô Thần cũng lấy bí thược ra, lạnh giọng nói: “Bí thược các ngươi cần đây, một chiếc bí thược cấp Thần Nhân, đưa các ngươi là được chứ gì.”
Nói xong, Tô Thần liền vung tay ném chiếc bí thược vàng óng ánh ra, cả đám thần minh vội lao vào tranh giành.
“Ngươi... ngươi ném luôn vậy à?” Thần Linh của bát phương thế lực sững sờ: “Ngươi không thèm chống trả chút nào sao?”
“Ta là Bán Thần Vương, còn là tán tu, ta cần chiếc cấp Thần Nhân làm gì? Vốn dĩ đã muốn trực tiếp đưa cho các ngươi rồi, kết quả các ngươi chẳng nói chẳng rằng mà động thủ, còn chẳng cho ta thời gian lấy bí thược ra nữa.” Tô Thần cười lạnh, nói: “Giờ thì tốt rồi, các ngươi đi tranh đoạt đi.”
Tô Thần ném bí thược ra rồi chạy mất hút, nàng không muốn bị đám thần minh kia giữ chân, dò la thử xem có phải thật sự còn nhiều bí thược nữa không.
Nhìn thấy Tô Thần rời đi, người của bát đại thế lực đều cảm thấy rất khó hiểu, thật sảng khoái đến vậy sao? Ngươi phải nói sớm chứ, ngươi mà nói sớm thì bọn ta đã không động thủ rồi!
Trơ mắt nhìn cả đám thần minh tranh giành bí thược, cường giả của bát đại thế lực bứt rứt khó chịu, thật không chen vào nổi mà!
Lần này có quá đông thần minh, không ít thần minh cũng không kém hơn họ, dù cho họ có liên thủ cũng không ổn, hay là gọi cứu binh nhỉ?
“Thôi bỏ đi, một chiếc bí thược cấp Thần Nhân thôi mà, cứ cho bọn họ cũng chẳng ảnh hưởng gì cả.” Đế Mộng nói, kịch này đã hết rồi, chi bằng cứ rộng lượng chút vậy.
“Không sai, một chiếc bí thược cấp Thần Nhân, thôi thì cứ cho bọn họ đi.” Các cường giả khác gật đầu, nội tâm lại đang rỉ máu, sao mình ngu quá vậy không biết, hấp tấp động thủ làm gì chứ?
Đế Mộng lập tức bỏ đi, giành giật đã không thể được rồi, thế lực sau lưng mấy gã kia cũng không vừa, vì một chiếc bí thược cấp Thần Nhân mà mạo hiểm thì không đáng.
“Đến Tứ Bảng lâu chờ, trưa ngày mai sẽ có tin bí thược cấp Thái Thượng.” Thánh Viên tộc mở lời.
“Phải đưa vật liệu của trận pháp cấp Thần Vương thật sao?” Đế Mộng cau mày, loại vật phẩm quý báu như thế, liệu Thần Vương có không tiếc mà lấy ra hay không?
“Phải đưa.” Cường giả Thánh Viên tộc đáp ngay không chút do dự, chưa nói đến vì ân tình, nhóm người Long Hạo vì Thánh Viên tộc mới rơi vào cảnh thế này, lý nào không đưa chứ?
Với lại, vật liệu trận pháp kia chưa chắc là thứ bọn Long Hạo muốn lấy, rất có thể đó là do Ma La yêu cầu, nhóm người Long Hạo cũng là mệnh khổ.
Tô Thần về đến Tứ Bảng lâu trước một bước, thấy lại có các thần ngồi chật ních trong Tứ Bảng lâu, không khỏi mặc niệm cho bọn họ, có loại người gấp gáp lao đầu vào bẫy như các ngươi cơ à? Sợ đối phương không bẫy được các ngươi sao?
“Tốt rồi, tạm thời không còn việc của ngươi nữa, trưa ngày mai hãy qua đây.” Long Hạo xua tay nói.
Tô Thần há hốc miệng, thở dài một tiếng, trầm tư suy nghĩ, mình nên đi đâu đây?
Tài nguyên cấp Thái Thượng, cấp Thần Vương, chắc chắn trong chiến trường Chư Thần sẽ có, nhưng số lượng rất ít, theo kinh nghiệm của bản thần minh, có lẽ gom hết tài nguyên của chiến trường Chư Thần cũng chưa chắc đáp ứng đủ yêu cầu của bọn người Long Hạo.
Nhìn mấy người họ bán tin tức, từng cây từng cây thần dược, từng khối từng khối khoáng thạch, mỗi loại tài nguyên đều lấy rất đều tay, lòng nàng như đang rỉ máu, các ngươi cho ta chút ít đi!
Trước giờ chưa từng có lúc nào thế này, Tô Thần thiết tha mong muốn mình có thể có tài nguyên nhiều đến dùng không hết.
Thấy Tô Thần rời đi, bọn người Long Hạo chỉ uống trà, thỉnh thoảng quay sang tán dóc với các thần minh, cùng nghe Giang Thái Huyền kể về những chuyện thú vị trong chiến trường.
“Thực Lực Tặng Đầu Người bảng, gần đây không có thay đổi gì lớn, đều do người của bát đại thế lực thay phiên đứng đầu, ừm, Ngọc Long tộc và Thánh Viên tộc xếp hạng thấp hơn chút, chỉ đứng đầu bảng có mỗi một lần.” Giang Thái Huyền thong thả nói.
Bát đại thế lực, phần lớn đều đang sưu tầm trong lãnh địa của mình, số ít ở Tứ Bảng lâu này, cho nên thực lực tặng đầu người, thường xuyên có.
Ngọc Long tộc và Thánh Viên tộc, vì từng được nhóm người Long Hạo giúp đỡ, tiết lộ tộc nhân có vấn đề, có chuẩn bị trước, mới tránh được nguồn cơ rắc rối, các thế lực lớn khác lại không như vậy, họ hoàn toàn chưa chuẩn bị, càng không biết nơi này xảy ra vấn đề, chỉ cho rằng tài năng của mình không bằng người, chạy sang địa bàn của người ta đánh không lại người ta.
Các Thần Vương đều đang tìm kiếm bí thược cấp Thần Vương, hoàn toàn không có tâm trạng để mắt đến các cuộc giao phong bên này, cũng cam đoan không nhúng tay vào, hơn nữa tổn thất những lần trước không phải quá lớn, vả lại ai nấy đều tổn thất, cho nên không mấy để ý đến.
Thần minh trong Tứ Bảng lâu nghe tin tức truyền đến mới biết chiến trường bên này cạnh tranh sôi nổi đến thế nào, thương vong nặng nề biết bao, các đại thế lực mất đi nhiều thần minh đến thế.
“Bạch gia, đưa đến một khối khoáng thạch cấp Thần Vương.”
Lúc này, một vị trưởng lão Bạch gia đến, cao giọng nói.
“Đa tạ.” Long Hạo vội cảm tạ, nhận lấy khối khoáng thạch.
“Đế Thần cung đưa đến một khối tinh thần thần tinh.”
“Ngọc Long tộc đưa đến...”
“...”
“Bát đại thế lực thật không biết xấu hổ, nhiều tiền lắm của, vì tiên cơ mà đưa đồ đến thật.” Mấy vị thần minh không đủ sức đưa tài nguyên tỏ vẻ thèm muốn đố kỵ.
So với một chiếc bí thược thì mấy khối khoáng thạch gì đó vốn không đáng là gì cả, bát đại thế lực giàu có hào sảng mà, kinh doanh nhiều năm như vậy, hoàn toàn đủ khả năng tài phú.
“Đúng đấy, có tài nguyên thì ghê gớm lắm à, có bản lĩnh thì cạnh tranh công bằng đi.” Một vị Bán Thần Vương rất lấy làm bất mãn, thế lực của hắn chỉ có hắn mạnh nhất, không cách nào sánh bằng thế lực cấp Thần Vương.
“Ngu dốt, có tài nguyên thì đã ghê gớm rồi đấy!” Một vị bán Thần Vương khác cười lạnh nói: “Thiên Vũ lâu đưa đến một khối Thiên Vũ thạch.”
“Thiên Vũ lâu á? Thế lực nào thế kia?” Một nhóm người nghi hoặc.
“Chưa từng nghe qua, nhưng có thể lấy ra một khối khoáng thạch Thần Vương, e rằng sau lưng cũng có một vị Thần Vương.”
Các thần minh kinh ngạc, bọn ta chưa từng nghe qua cái gọi là Thiên Vũ lâu bao giờ.