← Quay lại trang sách

Chương 1251 Ôi những vị thần mạng khổ

“Đa tạ khoáng thạch của Thiên Vũ lâu.” Long Hạo cảm kích nói, hắn thì biết Thiên Vũ lâu này.

Từ tin tức Tiểu Hàm Hàm gửi đến, Thiên Vũ lâu này cũng là một thế lực không có ý tốt, cùng một loại với Hồn tộc, trước nay luôn ẩn trong tối, vị Thần Vương nào đứng sau lưng thì tạm thời chưa rõ.

Rất nhanh, bát đại thế lực và các thế lực Thần Vương trong bóng tối đều đã đưa vật liệu đến, chỉ mong có được tiên cơ.

Long Hạo nhất nhất cảm tạ, trong lòng lại lấy làm khinh bỉ, chiếc bí thược kia thì có tác dụng gì chứ? Chắc chắn sẽ thành Thần Vương à? Có thiên phú ấy, lo gì không thể thành Thần Vương chứ? Không có thiên phú ấy thì đạo tràng mới cần thiết cho các ngươi đấy.

Sau khi cảm tạ, không còn ai đưa đến nữa, Long Hạo mượn cớ sửa chữa trận pháp thiên cơ, bước vào nơi nghỉ ngơi của Tứ Bảng lâu: “Vân Tiêu đại nhân, bây giờ ta vào được không?”

Keo kiệt thật đó tràng chủ, Thần Ma giảng đạo, sao không cho chúng ta vào nghe ké chứ?

“Vào đi.” Vân Tiêu nhàn nhạt đáp.

Bấy giờ Long Hạo mới đẩy cửa bước vào, giao toàn bộ tài nguyên cấp Thần Vương cho nàng: “Vân Tiêu đại nhân, những thứ này là tài nguyên cấp Thần Vương thu được hôm nay, có dùng được không?”

Vân Tiêu quét mắt nhìn thoáng qua, gật đầu nói: “Khá đấy, vật liệu rất khá, đợi ta hoàn thiện Cửu Khúc Hoàng Hà, nghĩ cách thu thập thêm vài vật liệu nữa, đến khi đó dưới Thần Hoàng, không kẻ nào chạy thoát.”

“Ta hiểu rồi.” Long Hạo vui mừng khôn xiết, nếu Cửu Khúc Hoàng Hà có thể hoàn thiện đến mức độ ấy, thì không cần cẩn thận thế nữa, đổ tội cho Ma La.

Nếu có thế lực kia của Ma La, hoàn toàn có thể nhìn ngang liếc dọc đi lại ở chiến trường Chư Thần, mà không một kẻ nào dám ý kiến.

Trao đổi một hồi, Long Hạo tiếp tục ra ngoài bận việc, tuyên bố tin tức trận pháp thiên cơ đã sửa xong, việc đó khiến đám thần minh vui không tả.

Đồng thời, Long Hạo cũng nhận tin tức từ bát đại thế lực, hỏi cần số vật liệu cấp Thần Vương kia làm gì, Long Hạo đáp lại một cách dứt khoát: “Bọn ta cũng vì bản thần minh, bọn ta có được một trận pháp, có thể giải trừ được bí thuật trên người bọn ta, thoát khỏi sự khống chế của Ma La.”

“Thì ra là vậy, nhưng mà trận pháp gì vậy? Chắc chắn không làm Ma La mạnh hơn chứ?” Các thế lực có phần lo lắng.

“Yên tâm đi, sao bọn ta có thể làm cho Ma La mạnh hơn chứ? Cả đệ tử của hắn mà bọn ta cũng đã hãm hại rồi mà.” Long Hạo truyền tin cho Thánh Viên tộc.

Thánh Viên tộc tức khắc đứng về phía họ, mối thù giữa Long Hạo và Huyết Thiên Tinh, Thiên Ngữ rất phức tạp, ba tên lừa đảo này tuyệt đối không tư thông với địch đâu.

Có Thánh Viên tộc đứng ra bảo đảm, lại thêm phía Ngọc Long tộc lôi kéo tình cảm, ngữ khí của lục đại thế lực mới hòa hoãn lại nhiều, những vẫn không tin lắm, bởi vì nhân phẩm của ba tên lừa đảo này chẳng đáng tin cho mấy.

“Các ngươi không để bọn ta sống, vậy mọi người đừng chơi nữa, tin tức về bí thược thì các ngươi tự nghĩ cách đi.” Long Hạo lạnh lùng nói.

Bấy giờ, lục đại thế lực mới không nói gì nữa, so với bí thược, trả chút đỉnh tài nguyên này có tính là gì, không nên dồn ép quá đáng, làm vậy chỉ phản tác dụng, dẫu sao mấy tên này cũng sẽ bị Huyết Thiên Tinh giết mà.

Bán những tài nguyên khác đi, sau đó chia tiền với Tiểu Hành Thiên và Ngọc Phong, đương nhiên, những người khác cũng có phần, lần này kêu gọi nhiều người như vậy mà chỉ ba người chia tiền với nhau, hiển nhiên không cách nào ăn nói được.

Cũng may, chia tiền cũng không nhiều, vả lại cũng chẳng cần chia quá nhiều, mấy người kia cao lắm cũng chỉ xem như làm công, tùy tiện chia đại một phần nhỏ cho họ là được.

Thần nữ áo trắng ngự không mà đi, nét mặt tràn trề thất vọng.

Nàng vừa lục tìm trên mặt đất, kết quả chẳng tìm được tài nguyên gì cả, đến một cây cấp Thần Nhân cũng không có.

“Ôi chiến trường Chư Thần kỳ trước.” Tô Thần nhớ đến chiến trường Chư Thần kỳ trước rồi lại so sánh với kỳ này, chỉ có ưu phiền.

Sự cách biệt cũng quá lớn rồi!

Kỳ trước, thần minh cạnh tranh, tìm kiếm bí thược, thần dược hay tài nguyên gì gì cũng đều chỉ là thứ yếu, vừa bắt đầu cũng không vơ vét dữ dội đến như vậy, càng chẳng mấy ai có lòng vơ vét tài nguyên.

Nhưng kỳ này thì sao chứ?

Nàng đã tìm kiếm hơn trăm dặm đường mà không tìm được một chút tài nguyên nào, ngược lại chỉ thấy một đám thần đang chăm chỉ tìm kiếm quanh đó, không phải tìm bí thược, mà là tìm tài nguyên!

Tài nguyên có thể mua được tin tức về bí thược cơ mà, gom góp tài nguyên, cũng đồng nghĩa với việc có thể có được tin tức về bí thược!

Thành ra những Thần kia chỉ cần cù đi tìm kiếm tài nguyên, nơi họ đi qua, chỉ cần từ cấp Thần thì đều không thoát khỏi lòng bàn tay.

“Ôi những vị thần mạng khổ, các ngươi đều đang làm giúp bọn họ đấy.” Tô Thần rầu rĩ than vãn một tiếng, hình như ta cũng như bọn họ thì phải?

“Các ngươi thầm nói bọn họ ngốc, không biết tự đi lấy bí thược cho mình, ngược lại đem bán cho các ngươi, còn không tranh đoạt.” Nhớ đến những lời ấy, khi Tô Thần tìm kiếm, đã nghe không dưới mười lần.

Trở thành khách của Tứ Bảng lâu, sau khi biết rõ mọi chuyện, Tô Thần hận không thể hét thật to một tiếng, rốt cuộc ai ngốc chứ?

Không phải người ta không tranh giành bí thược, mà là người ta có bí thược nhiều đến không biết phải dùng thế nào!

Tô Thần khẽ than, chiến trường Chư Thần kỳ này, thực sự quá không bình thường rồi, tuy có chém giết nhau, nhưng đã ít đi rất nhiều, không nghiêm trang như lúc xưa, những trận chiến máu chảy thành sông gì đó lại càng không thấy.

Nhớ năm xưa, một mình ta độc đấu với biết bao nhiêu thần minh, kiên cường giết mở đường máu, cướp được một chiếc bí thược, thành công bước vào top mười của Chư Thần Bảng, hôm nay trở lại...

“Hửm?”

Trong lúc Tô Thần đang cảm khái, đá truyền tin sáng lên, gián đoạn dòng suy nghĩ của nàng.

“Tô Thần, nghe nói chiến trường bên lãnh địa của Đế Thần Thần Vương có thể nhặt bí thược tùy thích, ngươi qua đó rồi à? Nhặt được chưa?” Trong đá truyền tin, truyền đến một giọng nói nặng trĩu.