← Quay lại trang sách

Chương 1253 Ta mặc kệ, chạy trước rồi nói

Tứ Bảng lâu, tin tức của bí thược được bán ra lần nữa, các thế lực lớn chiếm trước tiên cơ, nhận được tin tức trước một bước, tiến đến cướp đoạt.

Lần này, Tô Thần sớm đạt được bí thược, biến đổi thân hình, xuất hiện ở chỗ của ký hiệu.

Lần này nàng đã có chuẩn bị, để bí thược ở bên trong một cái hộp, rồi nắm chắc trong tay, đợi Chư Thần tới, trực tiếp bóp nát, để bọn họ nhìn cho rõ, đây là bí thược, tiếp theo vung tay ném cho Đế Mộng, sau đó liền bỏ chạy.

Về phần Đế Mộng có thể giữ được hay không, nàng tin tưởng Đế Mộng có thể, dù sao Đế Thần Cung cũng là một trong bát đại thế lực, sau khi đạt được, nhất định có bí pháp thoát thân, hoặc là có người đến trợ giúp.

Lần này, bát đại thế lực vẫn chiếm cứ tiên cơ như trước, mặc dù có chút biến số, nhưng cũng không ảnh hưởng.

“Đây chính là nhân vật mục tiêu sao?”

Tất cả cường giả của đại thế lực đến, trong nháy mắt xác định, Tô Thần chính là người nắm giữ bí thược, mấy thế lực khác chuẩn bị cướp đoạt, Bán Thần Vương của Thiên Vũ lâu liền chuẩn bị động thủ.

“Khụ, có thể giao bí thược cho bọn ta hay không? Bọn ta cam đoan không động đến ngươi chút nào.” Đế Mộng lên tiếng nói.

Các thế lực còn lại: “...”

Ngươi bị thiểu năng trí tuệ à? Chúng ta đến đoạt bí thược, ngươi khách khí như vậy, là thương lượng với nàng ta sao?

Ai sẽ ngu ngốc vì một câu của ngươi mà giao bí thược cho ngươi chứ?

“Đúng vậy đó, bọn ta cam đoan sẽ không động tới ngươi, bọn ta chỉ cần bí thược.” Thánh Viên tộc, Ngọc Long tộc cũng lần lượt mở miệng.

Được rồi, tất cả các ngươi đều thiểu năng trí tuệ, các ngươi làm thế nào trở thành người đại diện cho thế lực của mình vậy?

“Động thủ!” Bán Thần Vương của Thiên Vũ lâu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp động thủ, đoạt được rồi nói, ai thương lượng với ngươi chứ?

Các cường giả còn lại cũng lần lượt xuất thủ, ngu ngốc mới có thể thương lượng, loại bí thược này, sẽ tuỳ tiện tặng cho ngươi sao?

Ầm ầm

Trong nháy mắt, Tô Thần cũng bạo phát, hoàn toàn khác với lúc trước, lần này là một cỗ đao ý sừng sững, một đao chém xuống, tựa như thiên đao giáng xuống, hư không đều đang vặn vẹo, đao ý cường đại có đủ sự sắc bén trảm phá vạn vật.

“Cường giả!” Sắc mặt các cường giả xuất thủ thay đổi đáng kể, vội vàng thôi thúc toàn bộ thần lực.

Vù vù

Một đao chém qua, mấy đại cường giả trực tiếp văng ra ngoài, thần huyết phun ra, bao gồm cả Bán Thần Vương!

Bùm

Lúc này, một tiếng vang vọng, cái hộp nổ tung, bí thược lộ ra ánh vàng rực rỡ, dưới chân Tô Thần khẽ động, trực tiếp ném bí thược cho Đế Mộng: “Cho muội, dù sao ta cũng không giữ được.”

Đế Mộng thừ người, thật sự có chuyện tốt như vậy sao? Tỷ với vị Bán Thần Vương trước đó là hảo hữu hả?

Các cường giả bị đánh bay còn lại cũng bối rối, chết tiệt còn có loại người này, có loại hành động này sao? Nói muốn liền cho à?

Đế Mộng nhìn bí thược bay tới, cả người đều ngây ra, hạnh phúc này tới thật bất ngờ, hoàn toàn vội vàng không kịp chuẩn bị.

Mắt thấy bí thược bay tới, Đế Mộng đang muốn đưa tay đón, một tia thần lực phóng tới, trực tiếp đánh trúng bí thược, bí thược hóa thành một đạo ánh sáng lấp lánh, bay vụt xuống mặt đất.

Tô Thần: “...”

Muội chắc chắn không phải đang đùa ta chứ? Ta đã ném tới trước mặt muội, muội còn muốn ta làm sao bây giờ? Muội thế mà cũng không lấy được sao?

Được rồi, ta đã tuyệt vọng, ta mặc kệ, chạy trước rồi nói.

“Bí thược!” Đế Mộng kinh hãi, tiếng thét chói tai vang lên, phóng tới đạo ánh sáng lấp lánh kia, các cường giả còn lại cũng vội vàng xông qua.

Tô Thần xoa ấn đường, khóe miệng không ngừng run rẩy, ta làm sao quen biết muội muội ngu ngốc như muội chứ? Đế Nữ này của muội lên bằng cách nào vậy, thật sự là dựa vào vẻ ngoài xấu xí sao?

“Được rồi, lần sau còn có cơ hội, có kinh nghiệm lần này, hi vọng lần sau ném cho muội, muội có thể bắt được.” Tô Thần lắc đầu nói.

Nếu như lại bắt không được, đoán chừng Tô Thần phải cân nhắc, có nên trực tiếp đưa vào tay Đế Mộng luôn hay không, như vậy có lẽ chắc chắn nhất.

Bí thược hóa thành một đạo ánh sáng lấp lánh, tốc độ cực nhanh, rơi xuống trong hồ nước.

Các thần minh trực tiếp xuống nước, đuổi theo bí thược.

Trong đáy nước, một thân ảnh ngồi xếp bàn, cảm nhận được động tĩnh xung quanh, đột nhiên bừng tỉnh, vẻ mặt lạnh lùng nhìn thần minh trong nước, mang theo một tia phẫn nộ: “Ta đã trốn đến nơi này, sao các ngươi còn tìm đến đây vậy?”

Các thần minh: “...”

Đế Mộng kinh ngạc, thần sắc cổ quái nhìn thân ảnh ngồi xếp bàn: “Ngươi là, Thiên Ngữ sao?”

Thiên Ngữ ngây người, ngươi còn phải hỏi à? Các ngươi không phải đặc biệt tới tìm ta sao?

“Mặc kệ nàng ta.” Bán Thần Vương lạnh giọng mở miệng, bí thược của Thiên Ngữ đều bị bọn họ cướp, bây giờ tranh đoạt bí thược quan trọng hơn.

Một đám thần minh cũng không phản ứng với Thiên Ngữ, bí thược rơi vào hồ này, bọn họ nhất định phải tranh thủ thời gian bắt lấy mới được.

Thật sự không phải tới tìm ta sao?

Trong lòng Thiên Ngữ vui mừng, vội vàng xông ra hồ nước, dự định thoát đi, thế nhưng vừa lao ra, nàng liền trở lại.

Chết tiệt, đây là tiết tấu gì vậy chứ? Phía trên lít nha lít nhít một đoàn thần là tình huống như thế nào?

Rốt cuộc các ngươi đang làm cái gì vậy? Không phải tìm ta, còn có chuyện gì, có chiến trận lớn như vậy sao? Lúc các ngươi vây giết ta trước đó, cũng là một đoàn thần.

“Nơi đây không thể nán lại, ta phải tranh thủ thời gian bỏ chạy.” Thiên Ngữ cắn răng, nhịn đau bóp nát một miếng ngọc bội, thủ đoạn thoát thân mà sư tôn cho, dùng một lần bớt một lần, đến thêm mấy lần nữa, đến lúc đó chắc chắn phải chết rồi.

Có điều, bây giờ giải quyết nguy cơ mất mạng trước rồi nói, ai biết có thể xuống tay với ta hay không, trong lòng Thiên Ngữ phát lạnh, rốt cuộc ta có điểm nào đắc tội các ngươi rồi vậy? Thánh Viên tộc cũng thôi đi, chúng ta có thù, nhưng ta và các ngươi không có thù mà.

Thiên Ngữ cũng nhanh chóng hoài nghi, có phải mình bị toàn bộ chiến trường truy nã hay không?

“Đây là tạo nghiệt gì, thương thế của ta cũng còn chưa khỏi, lại phải chạy.” Thiên Ngữ thở dài, nhanh chóng chui vào vết nứt không gian thoát đi.

Nàng ngoại trừ ra tay với Thánh Viên tộc một lần ra, thì về cơ bản không có đắc tội với các thế lực còn lại, về phần Tứ Bảng lâu ư? Long Hạo bọn họ cũng không có năng lực điều động nhiều thế lực như vậy, Thiên Ngữ cũng không tin là bọn họ gây nên.

Nếu như Long Hạo có bản lĩnh này, còn cần vơ vét tài nguyên ở khắp nơi sao? Tài nguyên của mình cũng dùng không hết.