Chương 1263 Có bản lĩnh thì tấn cấp Thần Vương đi
Đế Mộng cũng ngơ ngác, ngươi chắc chắn ngươi không cố ý tặng tài nguyên cho bọn chúng? Nếu có thì ngươi cũng đừng có lấy ra chứ trời, ba tên hố cha đó lẽ nào lại bỏ qua cho ngươi?
"Được rồi, cho ngươi thời gian mấy ngày, ngươi từ từ chuẩn bị tài nguyên đi, khi ta trở lại, mong rằng có thể nhìn thấy tài nguyên." Long Hạo cắt đứt liên lạc: "Đi thôi, chúng ta phải tranh thủ trở về, ta đang hóng được trở thành Chân Thần lắm đây."
"Ta cũng vậy." Tiểu Hành Thiên và Ngọc Phong rối rít gật đầu.
"Thành Chân Thần?" Nhiếp Hàn sững sờ, các ngươi nói thật không đùa hả? Các ngươi mới bao lớn mà đã sắp tấn cấp Chân Thần rồi? Cho dù là thiên phú hiếm gặp trên đời cũng đừng dọa người như thế chứ?
Nhiếp Hàn đi theo phía sau, hiện tại tu vi của hắn đã bị phong bế, nhẫn không gian cũng không còn, tài nguyên bên trong thì lại càng không cần nghĩ tới, toàn bộ chúng đề đã lọt vào túi của nhóm ba người Long Hạo.
"Lệnh bài này là gì? Chư Thần?" Long Hạo cầm vọc một miếng lệnh bài, quay sang hỏi Nhiếp Hàn.
"Chư Thần lệnh." Khóe miệng của Nhiếp Hàn giật giật, thành thật khai báo: "Mười người đứng đầu Chư Thần Bảng đều sẽ nhận được một lệnh bài, có vật này trong tay, nếu không phải tự bản thân chủ động gây chuyện thì Thần Vương sẽ không thể ra tay giết ngươi."
"Ồ? Thế ra đây là vật bảo mạng à?" Tiểu Hành Thiên tò mò.
"Đúng vậy." Trong lòng Nhiếp Hàn cảm thấy rất ấm ức, hiện tại, tuy không ngã xuống dưới tay Thần Vương nhưng lại bị một tên Thiên Thần bắt sống, hắn biết đi đâu nói lý bây giờ?
"Mười hạng đầu đều có? Nếu chúng ta lấy nó đi, vậy chẳng phải Thần Vương sẽ không thể ra tay với chúng ta sao." Hai mắt Ngọc Phong sáng rực.
"Tiền đề là các ngươi không cố tình gây hấn với Thần Vương, nghĩ Thần Vương rãnh rỗi không có gì để làm rồi kiếm chuyện." Nhiếp Hàn bất đắc dĩ, các ngươi nghe cho kỹ đi đã, nếu các ngươi chủ động gây chuyện, nhất quyết muốn đánh nhau với Thần Vương, chẳng lẽ Thần Vương còn nhịn được sao?
"Ngươi nói chỉ cần nằm trong tốp mười Chư Thần Bảng là sẽ có, vậy nếu là kẻ được thiên cơ dự đoán rằng chắc chắn phải chết trở thành mười người đứng đầu, cũng có thể sở hữu Chư Thần lệnh?" Long Hạo lại hỏi.
"Không biết, chưa từng có tiền lệ nào phá vỡ thiên cơ." Nhiếp Hàn lắc đầu: "Ta chỉ biết chỉ cần vào được Chư Thần Bảng, thì sau khi ra ngoài sẽ có thể nhận được một Chư Thần lệnh, lúc đó Thần Vương không thể chủ động tấn công các ngươi."
"Không phải do Thần Hoàng đưa à? Cái người lập ra Chư Thần Bảng ấy." Long Hạo vô cùng tò mò, tuy bọn họ biết về Chư Thần Bảng, nhưng lại không bằng Nhiếp Hàn đã có kinh nghiệm hẳn hoi.
"Vị kia? Lần trước sau khi lập Chư Thần Bảng thì không thấy xuất hiện thêm lần nào nữa, lần này chắc cũng vậy thôi." Nhiếp Hàn nhớ lại: "Ta cũng không dám khẳng định, ta chỉ biết chỉ khi mở Chư Thần Bảng y mới xuất hiện."
"Ờ cũng được, vậy ta lấy lệnh bài này trước, tới lúc đó lại đòi luôn cả lệnh bài của Tô Thần." Long Hạo nhìn lệnh bài một lúc rồi nói: "Ngươi chắc chắc bất kể Thần Vương nào cũng đều không thể chủ động ra tay?"
"Chắc chắn." Nhiếp Hàn bất đắc dĩ: "Ngươi muốn làm gì?"
"Ta chỉ hỏi thôi." Long Hạo nhe răng cười, song không nói thêm gì nữa.
Rời khỏi Chư Thần Bảng, trở về Đông Lam thành, Nhiếp Hàn trực tiếp bị bắt lôi đi, gửi tạm ở phủ thành chủ, bây giờ bọn họ phải đột phá đã.
Thần Ma đạo tràng, ba người mua thương phẩm xong thì vội mời người giảng đạo, sẵn tiện gọi luôn cả phụ mẫu và ca ca tới để cùng nghe.
Giang Thái Huyền cũng nghe giảng cùng, mỗi lần Vân Tiêu giảng đạo, hắn đều thu hoạch được không ít, tu vi của hắn cũng không kém là bao, hắn tin rằng nếu bản thân nghe thêm mấy lần nữa, thì cũng có thể thành Chân Thần.
Một thân tu vi của Nhiếp Hàn vị phong ấn, giờ hắn chẳng khác nào người thường, cách đạo tràng cũng xa nên chỉ có thể nghe hạ nhân trong phủ thành chủ nói chuyện để giết thời gian, không bao lâu sau, ba tiếng sấm vang dội truyền đến, song lại biến mất ngay tức khắc.
"Tiểu Thiếu thành chủ đột phá rồi, không hổ là tiểu Thiếu thành chủ, nhanh như thế đã phát tài." Một vị Chân Thân tỏ vẻ ngưỡng mộ.
"Mới có bao lâu đâu chứ, đã kiếm được nhiều như thế, trực tiếp tấn cấp Chân Thần luôn, chừng nào chúng ta mới phát tài đây?" Một vị Chân Thần khác cũng rất hâm mộ.
Nhiếp Hàn: "..."
Đột phá Chân Thần thật? Hắn biết rõ tiểu Thiếu thành chủ là ai, là Tiểu Hành Thiên mười tuổi!
Nhưng mà đột phá với phát tài có liên quan quái gì với nhau? Sao nó đột phá mà các ngươi lại hâm mộ nó phát tài? Chẳng phải nên cảm thán về thiên phú của nó mới đúng sao?
Nhiếp Hàn nghe mà không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, bây giờ hắn đang nghĩ liệu Đế Mộng có cứu hắn hay không? Có nên trông cậy vào bạn tốt Tô Thần hay không?
Trong lòng hắn tràn ngập hoảng sợ, tương lai thật đáng quan ngại.
Sau khi tấn cấp lên cảnh giới Chân Thần, vì để củng cố tu vi nên nhóm Long Hạo lại tiếp tục mua thêm một số lượng lớn thương phẩm, xong xuôi mới rời đi với Vân Tiêu, thẳng tiến tới chiến địa chư thần, đương nhiên vẫn không quên mang theo Nhiếp Hàn.
"Nhiếp Hàn, ngươi nói xem, nếu có Thần Vương chủ động ra tay với ta, thì Chư Thần lệnh này làm cách nào để bảo vệ ta?" Long Hạo xoa cằm hỏi.
"Đây là của ta." Mặt mày Nhiếp Hàn nhăn nhíu lại, con mẹ nó rõ ràng là Chư Thần lệnh của ta, là bài tẩy bảo mệnh của ta, sao tự dưng lại biến thành của ngươi rồi?
"Bây giờ nó là của ta, ngoan ngoãn nghe lời, ngươi có còn muốn giữ mạng trở về không? Ngươi cũng đã nói, có lệnh bài này trong tay, Thần Vương sẽ không dám hạ thủ, có bản lĩnh thì hiện tại ngươi tấn cấp Thần Vương rồi đánh chết ta đi." Long Hạo bĩu môi.
Nhiếp Hàn: "..."
Mả cha nhà ngươi, giờ ta có trở thành Thần Vương thì cũng chưa chắc đánh bại được Vân Tiêu, vả lại, Chư Thần lệnh này nhận lệnh chứ không nhận chủ, nó chỉ nhắm vào cấp Thần Vương mà thôi, nếu cường giả dưới Thần Vương ra tay, dù bị cướp mất cũng là do thực lực không bằng người ta.