Chương 1286 Cảm ơn các ngươi giúp ta thu hoạch thần dược
Một thi thể không thấy rõ khuôn mặt, toả ra một mùi xác chết, mặc một bộ quần áo bình thường đã mục nát, tay phải đeo một chiếc nhẫn.
“Quả nhiên, nếu không phải luyện hoá, thân thể Thần Vương nhất định sẽ không bao giờ thối rữa.” Ngọc Long Thần Vương trầm giọng nói.
Vừa dứt lời, không đợi mấy người ra tay, Ngọc Long Thần Vương đã xuất hiện trước quan tài, lấy chiếc nhẫn xuống.
“Ta cảm thấy chúng ta nên thương lượng một chút, chia phần thu hoạch.” Thánh Viên Vương nói, Ngọc Long Thần Vương quá nhanh, hắn còn chưa tới kịp, tên này đã lấy được rồi.
“Chia làm sao?” Ngọc Long Thần Vương bất mãn, bản thân vừa mới có thu hoạch, các ngươi liền muốn chia ư? Rõ ràng chiếc nhẫn này mới là chính.
“Chia đều, bọn ta sẵn sàng lấy ra những thứ thu hoạch trước đó.” Tiểu Hành Thiên cũng mở miệng.
“Đại ca.” Ngọc Thiên Lâm cùng Long Thừa Hám nhìn họ với đôi mắt trông đợi, thực lực của bọn họ không được, cướp không lại Thần Vương đỉnh phong.
“Được thôi, chia đều, nhưng mà là chia theo đầu người.” Ngọc Long Thần Vương đồng ý, bên hắn thêm với Long Thừa Hám có ba người, Thánh Viên Vương và Bạch Miểu đều chỉ một người.
Đám Long Hạo tuy có đông người nhưng cũng không chia được bao nhiêu, dựa theo thế lực thì Thánh Viên Vương cùng Bạch Miểu mới nhiều tiền nhất.
“Không thành vấn đề.” Đám người Thánh Viên Vương vội vàng đồng ý.
“Được rồi, lấy thần dược của các ngươi ra đi, chiếc nhẫn này của ta trống không.” Ngọc Long Thần Vương mặt không chút thay đổi nhìn bọn họ: “Cảm ơn các ngươi giúp ta thu hoạch thần dược.”
“Trống không?” Mấy người ngẩn ra, kinh ngạc nói: “Sao lại trống không? Tại sao?”
“Có lẽ đã có người tiến vào trước.” Vân Tiêu thờ ơ nói: “Với trận pháp luyện hoá kia, nếu thật sự là thập nhị Long Hoàng bày ra thì nhiều năm qua đi như vậy, một chút hao mòn cũng đủ để thân thể Thần Vương hoá thành xương khô.”
“Tất nhiên, ta chỉ đoán mà thôi, còn phải xác nhận nữa.” Vân Tiêu nói thêm.
“Mau đi đến những nghĩa trang khác xem.” Ngọc Long Thần Vương đứng trên quan tài đá, trực tiếp lao ra khỏi phần mộ.
Giang Thái Huyền khó chịu, tuy rằng là đoán, nhưng nếu Vân Tiêu đã nói như vậy, thì khẳng định tám chín phần là đúng rồi, ta còn mong kiếm được một triệu ở đây.
Rời khỏi nghĩa trang, đi đến nghĩa trang tiếp theo.
Tương tự phá vỡ trận pháp, tiến hành tìm kiếm, kết quả cũng không khác nhau là mấy, thần dược không nhiều lắm, cao nhất cũng chỉ có cấp Thiên Thần.
Sắc mặt của mọi người đều khó coi, vốn dĩ muốn đến để kiếm tiền, nhưng bọn họ nhiều người như vậy thì kiếm được bao nhiêu chứ?
“Ngọc Long Thần Vương, Táng Thần Địa này trừ lối vào của tộc ngươi ra thì còn có lối vào nào khác không?” Thánh Viên Vương hỏi.
Ngọc Long Thần Vương suy nghĩ một chút, sắc mặt khó coi nói: “Còn một cái khác, lúc trước thập nhị Long Hoàng biến mất từng để lại một lối vào khác, ta cũng không biết nơi nào, nhưng mà sách cổ có ghi lại, nghĩ rằng chỉ là truyền thuyết thôi, không nghĩ tới thật sự có người nhanh chân đến trước.”
“Đối phương đến hẳn là không lâu lắm, nếu không những thi thể này đã sớm được luyện hoá hết rồi.” Vân Tiêu hờ hững nói.
“Bản tràng chủ đang nghĩ, bọn họ luyện hoá thần thi để làm gì, ngươi đoán xem, Ngọc Chính Long?” Giang Thái Huyền nhìn về phía Ngọc Chính Long, xuất thân của tên này là do hấp thụ tinh hoa của hàng nghìn thần minh mà thành.
“Ngọc Chính Long? Ngươi biết cái gì?” Vài vị Thần Vương cũng nhìn về phía Ngọc Chính Long.
“Ta có thể biết cái gì chứ.” Ngọc Chính Long bĩu môi, ta cũng rất mơ hồ, rất giống với cách sinh ra của ta nhưng nơi này cũng không phải là ta làm.
“Chỉ là phỏng đoán thôi, xem từ từ vậy.” Giang Thái Huyền xua tay.
Hắn cũng chỉ nhìn tình huống nên nghĩ tới Ngọc Chính Long, cũng không hy vọng tên này có thể biết được thứ gì.
“Mau đi xem các nghĩa trang khác, cho dù là một gốc cây ngọn cỏ ở phần mộ cũng không buông tha.” Long Hạo nói.
“Đúng thế, có thể kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.” Thánh Viên Vương liên tục gật đầu.
Ở đây có rất nhiều phần mộ nhưng không phải tất cả đều là Thần Vương, còn có không ít mộ của Thiên Thần, Thái Thượng Chân Thần.
Sau khi liên tiếp tiến vào mấy nghĩa trang, họ phát hiện trong nghĩa trang của các Thiên Thần đều không có gì cả, Thái Thượng Chân Thần còn có một ít thần dược, Thần Vương thì có cây cỏ.
“Đáng tiếc, chỉ có một mình Vân Tiêu đại nhân, nếu chúng ta có thể tách ra thì có thể nhanh chóng thu thập.” Long Hạo thở dài.
Vân Tiêu không nói gì, phương pháp phân thân nàng biết rất nhiều, nhưng một khi tách ra thực lực của nàng sẽ suy yếu, phân càng nhiều, có thể mở được trận pháp hay không cũng là một vấn đề.
“Như này, Ngọc Chính Long ngươi cùng Na Tra đi xung quanh nhìn xem có người hay không.” Giang Thái Huyền nói: “Nếu phát hiện ra thì nói cho bọn ta biết.”
“Đúng thế, làm phiền Na Tra đại nhân.” Thánh Viên Vương vội vàng nói.
Nếu rõ ràng có người tiến vào thì bọn họ cũng muốn xem thử rốt cuộc là thế lực phương nào vào được.
“Chúng ta tiếp tục tìm kiếm.” Ngọc Long Thần Vương gật đầu, tiếp tục đi tới nghĩa trang tiếp theo.
Na Tra chân đạp Phong Hoả Luân, ngự không biến mất, Ngọc Chính Long vội vàng đuổi theo.
“Tràng chủ, có ý kiến gì hay không?” Long Hạo hỏi.
“Đợi đến khi tìm được đối phương rồi nói sau.” Giang Thái Huyền xua tay.
“Nơi Táng Thần Địa này, đều là tổ tiên của các chủng tộc xa xưa.” Ngọc Long Thần Vương thở dài: “Có kẻ thù của Long tộc, cũng có đồng minh, không biết bọn họ ngã xuống như thế nào.”
Giang Thái Huyền không nói, cùng bọn họ tiến vào từng nghĩa trang, nhìn bọn họ lấy tài nguyên, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ, loại tài nguyên cấp thấp như này, trước kia nhìn thấy liền vứt, hiện tại muốn lại phát hiện rất khó để có được!
Nếu biết đến đạo tràng sớm hơn, đám Thần Vương bọn họ chắc chắn sẽ sống một cuộc sống tiết kiệm.