← Quay lại trang sách

Chương 1288 Bổn vương xem trọng ngươi

Uy áp tan biến, hai người thở hổn hển, cả người như được vớt lên khỏi mặt nước, mồ hôi nhễ nhại, uy áp kia thật sự đáng sợ.

Giang Thái Huyền liếc nhìn hai người này một cái, tâm tính của hai người này rất kém, căn cơ cũng có vấn đề, ăn quá nhiều đan dược nên làm cho căn cơ có chút vô dụng.

Đều là Chân Thần nên hắn một chiêu có thể trấn áp tên kia, còn vị Thiên Thần kia cũng không làm gì được hắn.

“Thần Vương đại nhân.” Hai người vội vàng đuổi kịp, không dám chạy trốn, bọn họ đều không muốn chết, uy áp vừa rồi thật đáng sợ, bọn họ không muốn chịu đựng lần thứ hai.

Dưới uy áp, bọn họ giống như một con kiến, mặc cho người ta giết chết mà không chút phản kháng.

Giang Thái Huyền đưa bọn họ đến một ngôi mộ, chôn ở đó cũng là một Thần Vương, trực tiếp mở ra, để cho bọn họ ở bên ngoài chờ, sau đó Tôn Hầu Tử quang minh chính đại xuất hiện.

“Lại sống lại sao?” Hai người mở to hai mắt, chết tiệt, Táng Thần Địa này rốt cuộc là cái gì vậy?

Một vị Thần Vương sống lại thì cũng thôi đi, giờ còn thêm một người nữa ư?

Tiếp theo hai người đều sững sờ, sống lại như này có phải hơi nhiều rồi không?

Nửa giờ sau, hai người bị một đám người vây quanh, sắc mặt còn khó coi hơn cả cha mẹ đã chết, ai gặp cảnh này đều không chịu nổi.

Các ngươi có thể nằm trở lại được không? Thần dịch gì đó ta không thu nữa, ta chỉ muốn về nhà, cả hai người lại sắp khóc.

Bị một đám lão quái vật cấp Thần Vương, Thái Thượng Chân Thần nhìn chằm chằm, bọn họ chịu không nổi.

Thực sự là những lão quái vật, một đám này đều đã được chôn cất qua nhiều thời đại, giờ sống lại không phải lão quái vật thì là gì?

“Đây đều là bạn của ta.” Giang Thái Huyền hờ hững nói: “Thật lâu trước đây, những phương pháp do bổn vương để lại, thật sự rất hữu dụng.”

“…”

Bọn ta không muốn nghe những thứ này, bọn ta chỉ muốn biết, các ngươi có thể thả bọn ta về hay không?

“Nếu không phải các ngươi kích thích trận pháp luyện hoá thân thể của bọn ta, bổn vương có lẽ phải trăm năm sau mới có thể tỉnh lại.” Giang Thái Huyền lạnh lùng nói.

“Bọn ta đánh thức các ngươi ư?” Hai người đều sững sờ, bản thân là ân nhân đánh thức bọn họ sao?

“Đúng vậy, nhưng trận pháp của các ngươi hoàn toàn quét sạch bao nhiêu tính mạng của thuộc hạ bổn vương rồi? Bọn họ vốn dĩ đều có thể trở về, cùng bổn vương chiến đấu với Thần giới, vậy mà lại bị các ngươi tiêu diệt trong chốc lát!" Giang Thái Huyền nghiến răng nghiến lợi nói, trong mắt xuất hiện sát ý.

“Thần Vương đại nhân, chư vị đại nhân, đó không phải là bọn ta làm, là đám lão già kia làm, bọn họ muốn bồi dưỡng Thần Vương đỉnh phong, muốn…” Phong thiếu vội vàng giải thích, nói được nửa chừng thì vội vàng im bặt. Những bí mật này không thể tuỳ tiện tiết lộ được.

“Hả?” Giang Thái Huyền lạnh lùng: “Nói thật, nếu làm bổn vương vừa lòng, có thể truyền lại phương pháp Thần Vương cho các ngươi để các ngươi trở thành thuộc hạ của bổn vương, nếu dám giấu diếm thì bổn vương cam đoan, các ngươi sẽ sống không bằng chết!

“Phương pháp Thần Vương? Thuộc hạ?” Hai người đều giật mình, nghe có vẻ là một cơ duyên tốt nhỉ? Chỉ là nếu thật sự nói ra, trở thành Thần Vương cũng không thể thoát chết được.

Dư Hoành còn đang do dự, Phong thiếu đã trực tiếp mở miệng nói: “Mộ Phong bái kiến đại nhân, việc này đều do đám người kia làm, bọn ta chỉ là cấp dưới, nghe lệnh làm việc thôi.”

“Bọn họ tiến vào đây để luyện hoá thi thể thần minh, cướp đoạt các loại tài nguyên, có rất nhiều lý do, lý do lớn nhất là muốn luyện chế ra Thần Đế đan để đột phá Thần Hoàng trở thành Thần Đế.” Mộ Phong nói.

“Thần Đế đan?” Giang Thái Huyền tò mò.

“Đúng vậy, thuộc hạ nghe nói, từ khi Thần Đế biến mất, Thần Hoàng không thể đột phá bước cuối cùng, dừng lại không tiến nữa, cho nên bọn họ muốn tìm mọi cách để trở thành Thần Đế.” Dư Hoành thấy Mộ Phong nói ra, cũng không giấu diếm nữa, nói: “Đồng thời bọn họ cũng bồi dưỡng Thần Vương đỉnh phong.”

“Thần Vương đỉnh phong?” Giang Thái Huyền nhíu mày: “Cái này liên quan gì đến việc trở thành Thần Đế?”

“Bọn ta cũng không biết, nghe nói hình như tập hợp bao nhiêu Thần Vương đỉnh phong để làm một chuyện lớn, cụ thể là gì thì bọn ta không rõ lắm.” Dư Hoành lắc đầu nói: “Phong thiếu hẳn là biết một chút.”

Mộ Phong nói: “Cha ta từng đột phá cảnh giới Thần Vương, thành Thần Hoàng, cũng tham gia qua, chỉ là không nói gì nhiều, chỉ nói nơi đó rất nguy hiểm, có Thần Hoàng toạ trấn, hơn nữa Thần Hoàng này phải đồng ý không rời đi, cha ta chính là ngã xuống ở nơi đó.”

Thần Hoàng ngã xuống? Thần Hoàng cũng không thể bước đến bước cuối cùng ư?

Giang Thái Huyền nhắm mắt lại, nghĩ đến các tin tức, Tiểu Hàm Hàm, Chư Thần Bảng, đều thu thập Thần Vương đỉnh phong, Thần Vương đỉnh phong này rốt cuộc là có tác dụng gì?

Nghĩ một hồi, hắn từ bỏ suy nghĩ, chuyện này không liên quan gì đến hắn, chỉ cần lần này trình độ hoàn thành cao, cho dù có xuất hiện Thần Đế hắn cũng không sợ.

Tiên thiên Thần Ma, ở thế giới Hồng Hoang, đó có là sự tồn tại ở cấp nào, Thần Ma đỉnh phong trong mắt bọn họ chỉ như con kiến.

Hơn nữa, cho dù không thể mở ra tiên thiên Thần Ma, thì vẫn còn Hằng Nga đi tìm mặt trăng, nếu Hằng Nga thật sự luyện hoá tinh hạch của mặt trăng thì thực lực sẽ khôi phục được một ít, Thần Hoàng cũng không quan tâm.

“Tài nguyên của các nguyên được cất giữ ở đâu?” Giang Thái Huyền hỏi.

“Nơi cất giữ tài nguyên rất xa, hơn nữa mỗi lần thu thập tài nguyên đều sẽ chuyển đi.” Dư Hoành đảo mắt, nói: “Thần Vương đại nhân sống lại, tiêu hao rất nhiều đúng không? Hiện tại tài nguyên đều chưa thu thập xong, chúng ta có thể chờ một thời gian để bọn họ thu thập xong tài nguyên thì chúng ta sẽ tới đó.”

“Ý kiến hay.” Giang Thái Huyền khen ngợi: “Cứ làm theo lời ngươi nói, nhưng hiện tại cần một ít tài nguyên để khôi phục một ít thần lực.”

“Thần Vương đại nhân, ở chỗ thuộc hạ vẫn còn một ít.” Mộ Phong trực tiếp móc ra.

Thánh Viên Vương nhận lấy: “Được đấy, có tiền đồ, bổn vương truyền cho ngươi một chiêu Thái Thượng võ học, làm tốt thì việc nhận được chân truyền của bổn vương không phải là không có khả năng.”

“Cảm ơn Thần Vương đại nhân, cảm ơn Thần Vương đại nhân.” Mộ Phong cực kì cảm kích, tuy rằng trước đây hắn từng có người cha Thần Hoàng, nhưng dù sao cũng chỉ là đã từng, hiện tại cuộc sống của hắn rất khổ cực, có thể có một đám Thần Vương làm chỗ dựa vững chắc, hắn tuyệt đối sẽ không buông ra.

Sau đó Dư Hoành cũng móc ra tài nguyên, Ngọc Long Thần Vương rất hào sảng cũng truyền một chiêu cho.

“Làm việc chăm chỉ, bổn vương xem trọng ngươi đấy.” Long Hạo nói.

“Cảm ơn chư vị Thần Vương đại nhân, bọn ta nhất định sẽ không để chư vị đại nhân thất vọng.” Mộ Phong hưng phấn nói.

Giang Thái Huyền nhìn Mộ Phong, sở dĩ hắn vui vẻ như vậy cũng là vì muốn dùng bọn người Giang Thái Huyền giành một chút tiền đồ, người cha Thần Hoàng của hắn đã chết từ lâu, tốt hơn là nên đi theo bọn họ trước để đảm bảo bản thân tạm thời không chết.