Chương 1289 Ta, Tần Thuỷ Hoàng, thu tiền!
Với sự hướng dẫn của hai người, đám người Giang Thái Huyền cũng dễ dàng hơn rất nhiều, ít nhất cũng biết được phần mộ nào đã được tìm kiếm và phần mộ nào chưa được tìm kiếm.
“Chư vị Thần Vương đại nhân, bên trong Táng Thần Địa này thật sự còn có một số nơi gieo trồng thần dược, dù sao nơi này cũng có rất nhiều tinh hoa của thần, chính là nơi tuyệt vời.” Mộ Phong nói.
“Mau đưa bọn ta đến đó.” Tiểu Hành Thiên vội vàng nói.
Giang Thái Huyền kéo nó, truyền âm nói: “Không cần vội vàng như vậy, ngươi hiện tại đang sắm vai Thần Vương phải điềm tĩnh chút.”
Trải qua uy áp của Tôn Hầu Tử, hai người này không tin nhóm hắn là Thần Vương, chỉ là cho rằng bọn họ từng là cường giả vượt qua cả Thần Vương.
Về phần Thần Đế, bọn họ còn không dám nghĩ, thập nhị Long Hoàng không có khả năng chôn Thần Đế.
“Làm việc chăm chỉ, bổn vương vừa mới sống lại, nguyên khí còn chưa phục, các ngươi thể hiện tốt thì đợi bổn vương khôi phục sẽ ban thưởng cho các ngươi một cơ duyên lớn.” Giang Thái Huyền nói.
“Đúng thế, các vị Thần Vương không chỉ là Thần Vương, nói cho ngươi biết, bởi vì lúc đầu bọn ta là vua một phương, mới tự xưng là bổn vương, không có nghĩa tu vi là Thần Vương.” Long Hạo nói.
Trong lòng hai người giật mình, ý này nghĩa là nói cho bọn ta biết, vài vị kia thật sự là vượt qua cả Thần Vương ư? Uy áp kia, nhất định là như vậy!
Long Hạo nhìn biểu hiện của bọn họ liền biết bọn họ nghĩ gì, hắn rất muốn nói một tiếng, bọn ta và tràng chủ chỉ là Chân Thần, bọn ta cũng không phải là mấy đại nhân trong đạo tràng, các ngươi đơn giản là nghĩ nhiều mà thôi.
“Trước đó bổn vương có để lại động phủ kho báu, đợi bổn vương ra ngoài, tuỳ tiện lấy ra một hai cái, đều có thể khiến các ngươi khuấy động phong vân ở Thần giới.” Thánh Viên Vương hãnh diện nói: “Hiện tại các ngươi chỉ có chút tài nguyên, tương lai chỉ dưới bọn ta trên vạn thần minh.”
Giang Thái Huyền nhìn thấy hai người hưng phấn như vậy, không khỏi nhớ tới một trò bịp bợm ở kiếp trước.
Ta, Tần Thuỷ Hoàng, thu tiền!
Mấy ngàn năm rồi, ta chưa chết, tài khoản đã đóng băng, vàng bạc châu báu chôn ở đâu, bây giờ cần chút vốn khởi nghiệp, về sau có bao nhiêu triệu sẽ cho ngươi.
Cảnh tượng này hoàn toàn giống như hiện tại, chỉ là thế giới này tràn ngập những điều có thể, sống lại cũng không phải không thể, chỉ là bọn họ lần này sống lại hơi nhiều, cho nên có chút đáng sợ mà thôi.
Đã từng gặp qua một hoặc hai người sống lại, nhưng một đám người sống lại thì chắc chắn là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Đại nhân, các ngươi cần bao nhiêu tài nguyên mới có thể khôi phục?” Mộ Phong không nhịn được hỏi.
“Xem có thể khôi phục đến tu vi gì.” Giang Thái Huyền thản nhiên nói: “Tài nguyên càng nhiều càng tốt, nếu chỉ khôi phục đến cấp Thần Vương thì không cần nhiều, cũng chỉ mấy trăm cây thần dược cấp Thần Vương.”
“…”
Này mà còn không nhiều hả? Nhiều thần dược như vậy, cho dù là Thần Vương đỉnh phong cũng chưa chắc có thể lấy ra được.
“Phương pháp tu luyện của bọn ta chính là thần công cổ xưa, khác với của các ngươi, ít nhất gấp mười lần!” Giang Thái Huyền hãnh diện nói: “Các ngươi đổi lối tư duy đi, cùng cấp thì bọn ta có thể đánh mười người!”
Hai người bọn họ trợn mắt ngoác mồm, cùng cấp có thể đánh ít nhất mười người? Ngươi có chắc là không phải đang đùa đấy chứ?
Có thể thành Thần Vương thì ai không phải là thiên chất kinh người chứ, thực lực cường đại, nếu có thể đánh được mười người, vậy thì trình độ phải lợi hại cỡ nào?
“Các ngươi vẽ ra những nơi trồng đan dược, thu thập chút tài nguyên ở nghĩa trang xung quanh, bổn vương dẫn bọn hắn đi khôi phục trước.” Giang Thái Huyền đứng dậy, đi vào một nghĩa trang: “Nhân tiện quan sát xung quanh, có người đến thì thông báo cho bổn vương.”
Giang Thái Huyền bỏ lại một đá truyền tin, Vân Tiêu phất tay mở ra trận pháp, hai người nhìn thấy đều kinh ngạc: “Quả nhiên là cường giả cổ đại, không cần lệnh bài, chỉ phất tay một cái đã có thể mở được trận pháp.”
“Hy vọng bọn họ không có ác ý với chúng ta.” Dư Hoành trong lòng vẫn là có chút cảnh giác, đám người này quá mạnh mẽ, từ thời xưa sống lại, cho dù nguyên khí bị thương nặng nhưng giết chết bọn họ cũng chỉ cần một cái phất tay.
“Dư Hoành ca, chúng ta có lựa chọn sao? Không toàn tâm đi theo bọn họ, quay về lại phải chịu uất nhục sao? Chuyện tốt gì, đều không đến lượt chúng ta.” Mộ Phong lạnh lùng nói: “Ta đã nhìn thấu rồi, trừ Thần Vương đỉnh phong cùng Thần Hoàng ra, bọn họ đều không quan tâm đến bất cứ chuyện gì.”
Dư Hoành gật đầu: “Đúng vậy, vậy đi theo bọn họ, hi vọng trong tương lai sẽ thật sự ở trên hàng tỉ thần minh!”
Bước vào nghĩa trang, Giang Thái Huyền vung tay lên, đạo tràng xuất hiện, mọi người mua hàng hoá, mời Thần Ma giảng đạo.
“Lần này Vân Tiêu giảng đạo.” Giang Thái Huyền chậm rãi nói, Vân Tiêu đã đạt tới cực hạn, chỉ cần giảng một lần, nhận được phần thưởng, có thể khôi phục đến Thái Thượng Chân Thần.
Trở thành Thái Thượng Chân Thần, Vân Tiêu không mở trận pháp, không sợ bất kỳ Thần Vương nào!
Cho dù Thần Hoàng đến thì cũng không làm gì được bọn họ, đương nhiên chỉ là Thần Hoàng sơ kì thôi.
Mấy người không có ý kiến, đạo của Tôn Hầu Tử thích hợp với Thánh Viên Vương, nhưng nghe đạo này không phải để thông một mình Thánh Viên Vương, còn phải chú ý những người khác nữa.
Vân Tiêu giảng đạo, mặc dù khác với Tôn Hầu Tử nhưng nó cũng đem lại nhiều lợi ích cho bọn họ, cổ bình Thần Vương kia cũng bắt đầu thả lỏng rồi, bước vào đỉnh phong, chỉ còn thiếu một cơ hội nữa thôi.