← Quay lại trang sách

Chương 1300 Quả nhiên ngươi không phải thúc thúc của ta

Ta nên trả lời là đúng hay không đúng mới phải đây?

Bóng đen nhìn Long Hinh Nhi, sau đó cười nói: “Không ngờ các vị Long Hoàng đã nói trước việc này với ngươi rồi, không sai, khi xưa họ đã phó thác cho ta, ngàn năm sau...”

“Vậy ngươi có quen Giang Thái Huyền, Vân Tiêu, Na Tra, Tề Thiên Đại Thánh không?” Long Hinh Nhi lại nói.

Bóng đen: “...”

Những người ngươi nhắc đến, ta đều chưa từng nghe qua.

Sáu vị Thần Vương bên kia vẫn trong đang trong cơn hoảng hốt, sợ hãi không thôi, Long Hinh Nhi này tồn tại từ thời đại nào đến tận bây giờ vậy?

Tề Thiên Đại Thánh là ai? Nghe cái tên này thì có vẻ như là một vị cường giả rất khủng bố, ít nhất bọn họ không dám tự xưng Tề Thiên Đại Thánh.

Tuy Thần Vương là vua của pháp tắc, nhưng Tề Thiên có ý nghĩa gì, sánh ngang với trời, đến Thần Hoàng chắc cũng không dám thốt ra lời ấy đấy chứ nhỉ?

“Long Uyên, cáo từ.” Long Hinh Nhi quả quyết nói, thúc thúc cái đầu của ngươi, phía sau ta còn có mấy tên thúc thúc đây này, để giúp cả đám này hồi phục còn không biết phải cần đến bao nhiêu tài nguyên, ta cần gì đeo thêm một gánh nặng?

Đừng nói tu vi Thần Hoàng, Thần Hoàng đã là gì, mấy vị thúc thúc tiền bối này của ta, khi xưa đều là Thần Đế, chẳng xem Thần Hoàng như ngươi ra gì đâu.

“Long Hinh Nhi, thúc thúc vì ngươi đã khổ sở chờ mãi suốt hàng thiên niên kỉ...” Bóng đen vội nói, nghĩ cách níu kéo.

Khổ sở chờ mãi suốt hàng thiên niên kỉ ư?

Chờ cái ông cố ngoại ngươi, khi xưa ta cũng chẳng thân thích gì ngươi, ta thật sự không muốn nhận người thúc thúc là ngươi, Long Hinh Nhi nói trong lòng.

“Long Hinh Nhi, nếu ngươi đã chẳng thèm nhận người thúc thúc ta đây, vậy hãy để lại cách tái sinh, sau khi thúc thúc tái sinh hoàn toàn, sẽ đến bảo vệ cho ngươi.” Bóng đen nói.

“Cách tái sinh?” Long Hinh Nhi ngây ra, trong ánh mắt nổi dậy sự cảnh giác: “Ta không có cách tái sinh gì hết, ta càng không biết làm sao để sống lại.”

“Hinh Nhi, thúc thúc thành tâm xin ngươi chỉ giáo, cũng vì muốn được bảo vệ cho ngươi tốt hơn trong tương lai thôi.” Bóng đen lại nói thêm.

“Ta không có thật mà.” Thân người Long Hinh Nhi không khỏi thụt lùi.

“Ầy.” Bóng đen thở dài một tiếng, khí thế đột nhiên biến đổi, sát khí dày đặc bao trùm: “Nếu ngươi đã không chịu nói, vậy đừng trách bản hoàng bắt ngươi, đích thân xét hỏi!”

“Quả nhiên ngươi không phải thúc thúc của ta.” Long Hinh Nhi cười lạnh một tiếng.

“Thúc thúc? Tên phế vật Long Uyên đã chết từ lâu rồi, thập nhị Long Hoàng cũng đã chết, ngày nay ngươi một thân một mình, không biết kiêng nể như vậy, tức đã chuẩn bị tự chuốc cái chết!” Bóng đen cười lạnh một tiếng, sát khí dâng tràn, năng lượng khủng bố trào dâng, xoắn xuýt ào đến.

“Ta đích thực không có cách tái sinh, nhưng mà...” Long Hinh Nhi bỗng nói.

“Nhưng mà cái gì?” Động tác bóng đen ngừng lại, lạnh giọng hỏi.

“Nhưng mà mấy vị thúc thúc của ta có thể cho ngươi lời giải đáp.” Long Hinh Nhi cười lạnh nói: “Không phải ngươi nói bảo vệ ta hàng thiên niên kỉ sao? Ngại quá, ta có mấy vị thúc thúc bảo vệ đấy!”

“Mấy vị?” Bóng đen sững sờ, sáu vị Thần Vương cũng ngây theo, chỉ thấy hư không phía trước biến động, nhóm người Giang Thái Huyền hiện thân.

“Đều bò từ mộ ra à?” Nét mặt sáu vị Thần Vương cực kì đặc sắc, sắc mặt bóng đen càng thêm đặc sắc, các ngươi tái sinh dễ dàng quá rồi nhỉ? Quần thể phục sinh thuật?

“Mấy vị thúc thúc và tiền bối này của ta đều tái sinh từ hàng thiên niên kỉ, ngươi hỏi họ tốt hơn, ta thì không biết thật.” Mặt Long Hinh Nhi mang nét cười, lạnh giọng nói: “Long Uyên đúng không? Ta nhớ, bọn ta không thân, quan hệ cũng không tốt, thập nhị Long Hoàng có nhờ ai cũng không nhờ ngươi đâu!”

“Mặc kệ các ngươi tái sinh bằng cách nào, đã đến đây rồi, sống chết do bản hoàng định đoạt!” Bóng đen gào lên một tiếng, phát ra tiếng thét dài quái dị, tựa như tiếng long ngâm, lại cũng giống như tiếng quỷ hú, gay gắt chói tai.

“Hắn ra đời không khác ta là mấy, có điều có thể thấy hắn đã xảy ra vấn đề, trong cơ thể hắn có không ít tàn hồn đều đang tranh quyền làm chủ hồn thể, đây có lẽ là nguyên nhân hắn chưa thành hình hoàn toàn.” Ngọc Chính Long truyền âm nói.

Bóng đen này cũng là một thể được tập hợp từ tàn hồn của vạn Thần, có điều, hắn không được may mắn, năm xưa những thần minh kia đều rất mạnh, sau khi mất, tàn hồn vẫn không bị diệt, có không ít ý thức còn lưu lại.

“Trận pháp dưới kia dùng để tập hợp họ.” Vân Tiêu nhàn nhạt nói: “Khiến họ không thể không hợp thể với nhau, không cách nào tách ra.”

“Tất cả đều phải ở lại!” Bóng đen gào thét một tiếng, hồn lực biến động, năng lượng tràn ra bốn phía, uy áp được tăng mạnh, uy thế Thần Hoàng chấn động.

Sáu vị Thần Vương đồng thời xuất thủ đánh tập kích.

“Hoàng Hà Cửu Khúc.” Vân Tiêu vừa vung tay, chín dòng sông vàng hiện ra trùm lên sáu vị Thần Vương, nàng lập tức nhảy phốc đến, vỗ một chưởng nhằm vào bóng đen.

Nàng bây giờ chưa thể trảm được Thần Hoàng, nhưng có thể ngăn chặn, bảo vệ nhóm người Giang Thái Huyền, hơn nữa hồn thể này cũng không bình thường, không giống một Thần Hoàng thường thấy, Vân Tiêu có thể đối phó được.

Tôn Hầu Tử cầm Kim Cô Bổng trong tay, Hỏa Tiêm Thương của Na Tra xuất hiện, đồng thời bước chân vào trận pháp, họ đi luyện tay.

Thánh Viên Vương cũng theo vào, đây là lúc chiêm ngưỡng phong thái Hầu Tử, à thì, tiện thể cổ vũ cho lão tổ, sau này lôi kéo quan hệ càng tốt hơn.

Long Hinh Nhi lui về sau, quan sát Vân Tiêu giao chiến với bóng đen, ánh mắt không mảy may có chút lơ là.

Vân Tiêu thật quá mạnh, tuy chỉ mới Thái Thượng Chân Thần, nhưng chỉ một chưởng đánh gọn được nàng, bây giờ lại đang giao chiến với bóng đen Thần Hoàng cấp, lúc này không chỉ không bị rơi vào thế hạ phong, còn chiếm được chút thượng phong.

Chớp mắt cuộc chiến đã diễn ra, nhóm Giang Thái Huyền nhanh chóng lùi lại, không dám để bị tác động đến.

Trong cơ thể bóng đen ẩn chứa không ít tàn hồn, võ chiêu thật kỳ quái lạ thường, nhưng bất luận bọn chúng biến chiêu thế nào, Tiên Thiên thần khí trong tay Vân Tiêu, mặc hắn biến ngàn chiêu vạn thức, cũng không địch nổi uy thần khí.

Ầm

Khí đen ở chân trời dao động, hư không vỡ vụn, đôi bên đánh nhau quá kịch liệt, nhóm Giang Thái Huyền lùi rồi lại lùi, sau cùng lùi đến chỗ khí đen, đợi kết quả cuối cùng.