← Quay lại trang sách

Chương 1311 Tham kiến Kim Long Vương!

Cũng cùng cảnh tượng đó, còn có Ngọc Long Thần Vương.

Long Thừa Hám chia tiền xong, mua ít thương phẩm, rồi mang theo thi thể Kim Long Vương trở về, Kim Long Vương mất, ông ta cũng muốn chiếm quyền chưởng quản Kim Long tộc: “Ngọc Thiên Lâm, từ rày về sau ta chính là Kim Long Vương, ngươi nên suy xét kĩ, có nên loại bỏ Ngọc Long Thần Vương không.”

Sắc mặt Ngọc Thiên Lâm trầm xuống, ngươi có ý đồ gì mà lại đi nói mấy lời này trước mặt Ngọc Long Thần Vương? Ngươi muốn ta vào chỗ chết à?

Ngọc Long Thần Vương sa sầm nét mặt: “Ngươi có tin ta làm thịt ngươi không hả Long Thừa Hám?”

Long Thừa Hám đã chạy mất dạng rồi, Lục Thiên Lan đến nơi, truyền đi một tin tức nói rằng Đế Thần Thần Vương quay trở lại rồi, hiện tại vẫn chưa có động tĩnh gì, chỉ có một chuyện đó là Đế Nữ của Đế Thần Cung đã phản Đế Thần Cung, khiến Đế Thần Cung kinh động một phen.

Vòng tranh đoạt đầu tiên của Chư Thần Bảng đã kết thúc, chiến trường Chư Thần đã dần dần biến mất, sắp tới sẽ đến vòng tỉ thí thứ hai, sau đó chọn ra mười cái tên bước vào Chư Thần Bảng.

“Ta thấy chúng ta nên đến giúp Kim Long tộc một tay, thắt chặt tình cảm hai đại Long tộc.” Ngọc Thiên Lâm nói bằng giọng rất hung ác.

“Đi cùng đi.” Ba người Long Hạo vội gật đầu.

“Vậy lão Viên ta cũng đi.” Thánh Viên Vương nói.

Giang Thái Huyền bắt đầu, các ngươi bắt nạt Long Thừa Hám như vậy, có ổn không đấy?

Cả đám cùng nghe đạo, bọn họ dự định rằng sau khi nghe đạo xong sẽ đi, Long Thừa Hám chắc vẫn chưa nắm được quyền chưởng khống Kim Long tộc nhanh như vậy, vả lại, một khi tin tức Kim Long Vương của Kim Long tộc đã mất truyền ra ngoài, Long Thừa Hám thật sự không có cách nào một mình chèo chống cả tộc.

Long tộc vốn đã là đại tộc một phương, Long Thừa Hám chỉ vừa đạt thành tựu Thần Vương, đối mặt với những Thần Vương có uy tín, thành danh từ xưa, chỉ sợ cũng lực bất tòng tâm, e rằng Kim Long tộc sẽ rúc mình không ra, tuy có mang ý đồ khác, nhưng một phần cũng vì giúp Long Thừa Hám chống đỡ cục diện.

Giang Thái Huyền không đi, bởi vì đạo tràng đang định hầm thịt rồng, tuy không có đầu rồng, ngược lại mấy bộ phận khác thì có không ít, thịt Kim Long, Kim Long Vương làm nhiều việc ác, Long Thừa Hám dứt khoát đại nghĩa diệt thân, chia chút thịt cho họ, nói cho cùng gã này cũng do Na Tra trấn áp được.

Nếu không phải vì giữ lại thi thể Kim Long Vương này còn có tác dụng, Long Thừa Hám đã muốn bán đi luôn rồi, cái tên Long Vương thối tha này, suýt chút nữa đã hại chết cả Kim Long tộc, nếu không phải ông ta đi theo, chẳng bao lâu sau Ngọc Thiên Lâm, Ngọc Phong đưa Thần Ma của đạo tràng đến báo thù rửa hận cho Cổ Long tộc thì biết phải làm sao?

Trong biển, Kim Long tộc.

Long Thừa Hám về đến, đông đảo Kim Long gầm dài, cung kính nghênh đón.

“Các vị không cần đa lễ, về Long Cung.” Sắc mặt Long Thừa Hám âm trầm, trực tiếp vào Long Vương Cung.

Các Kim Long thấy thần sắc của ông ta khó coi, trong lòng hồ nghi, vội theo gót đi vào.

Long Vương Cung được trang trí rất xa hoa, còn có không ít thần hỏa điểm xuyết, đồng thời khảm các khoáng thạch đẹp đẽ trong biển.

Tại nơi cao nhất có hai chỗ ngồi, một chỗ cao nhất dành cho Kim Long Vương, chỗ còn lại dành cho ông ta - người vừa đột phá.

Lần này, Long Thừa Hám bước thẳng lên đến chỗ cao nhất, ngồi lên vương vị của Kim Long Vương, cũng đồng nghĩa với việc đại biểu cho tồn tại mạnh nhất và tối cao của Kim Long tộc.

“Nhị Long Vương, ngươi...?” Sắc mặt các Kim Long đứng phía dưới đại biến, ngươi làm vậy có ý gì, làm đại ca à? Ngươi không sợ khi Kim Long Vương trở về sẽ lột da rồng của ngươi sao?

“Các vị hãy yên lặng, đừng náo loạn.” Long Thừa Hám khoát khoát tay, ra hiệu cho các Kim Long bình tĩnh, vẻ mặt không cảm xúc nhìn bọn họ: “Các ngươi nói xem, hiện giờ Kim Long Vương đang ở đâu?”

“Không biết ý Long Vương muốn nói gì?” Một vị trưởng lão kích động, trực tiếp cắt bỏ đi chữ ‘Nhị’.

Long Thừa Hám hỏi như vậy rồi còn ngồi trên tọa vị đệ nhất, ý ông ta đã rất rõ ràng, rất có thể Kim Long Vương đã mất rồi!

Long Thừa Hám thở dài một hơi, nói bằng giọng nặng nề: “Chuyện này, bản vương không biết phải nói thế nào cho tường tận, nhưng hi vọng các vị có thể chấp nhận việc này, Kim Long Vương đã không còn rồi.”

“Cái gì?”

“Không thể nào! Kim Long Vương là Thần Vương hậu kỳ kia mà, ngoại trừ Tứ Thần Vương thì Thần giới này có đủ sức giết ngươi ấy chứ?” Các Kim Long kích động nói.

Long Thừa Hám không đáp, khoát tay một cái, thi thể của một con rồng to lớn hiện ra, uy áp Thần Vương cực lớn khiến sắc mặt bọn họ kịch biến: “Long Vương!”

Họ đã mất đi bức tường chắn lớn nhất - sự bảo vệ của Thần Vương hậu kỳ!

Sắc mặt Long Thừa Hám u ám: “Chuyến này bản vương ra ngoài, Kim Long Vương đã chạm trán phải kẻ địch lớn nhất đời mình, bản vương không biết kẻ ấy là ai, mãi đến khi bản vương đuổi đến nơi, chỉ còn thi thể Kim Long Vương mà thôi.”

“Kẻ nào, kẻ giết được Long Vương chứ? Sao hắn dám làm vậy?” Lửa giận của các Kim Long bốc lên ngút trời, không ngừng gào rống.

Long Thừa Hám giơ tay, ra hiệu cho họ yên lặng: “Lúc này đây không phải lúc để hỏi những việc đó, điều chúng ta nên làm bây giờ chính là suy nghĩ cho tương lai của tộc ta.”

“Tương lai?” Trong phút chốc lửa giận của họ đã tắt, các Kim Long đều mang một vẻ vừa hoang mang, vừa khủng bố.

“Kim Long Vương chính là sự che chở lớn nhất cho Kim Long tộc chúng ra, nay y đã ngã xuống, Kim Long tộc phải đi về đâu?” Long Thừa Hám trầm giọng than một tiếng, thấm đẫm ưu phiền nói: “Chúng ta không đủ sức tra ra hung thủ, dù có tra ra đi chăng nữa thì có thể làm được gì?”

Các Kim Long đều im lặng, phải, tra ra rồi có thể làm được? Báo thù sao? Lấy cái gì để báo thù?

“Nay Kim Long Vương đã không còn tại thế nữa, bản vương sẽ thành Kim Long Vương của Long tộc, gánh vác cả Kim Long tộc này!” Giọng Long Thừa Hám vang vang, thần sắc hết sức trịnh trọng: “Một ngày còn Long Thừa Hám ta, Kim Long tộc tất được bình an!”

“Tham kiến Kim Long Vương!” Đông đảo các Kim Long vội vàng tham bái.