Chương 1323 Uống rượu
Phượng Vũ sớm đã sai người chuẩn bị xong yến hội, bên trên đều là thịt thần thú trân quý, còn một chút thần quả, cũng đều là trân phẩm.
Người đang ngồi ở đây đều là Thần Vương, còn có vị trưởng lão Phượng Hoàng tộc Phượng Vũ, uy vọng của hắn gần với Phượng Hoàng lão tổ, giờ phút này lão tổ không thể xuất hiện, hắn chiêu đãi là thích hợp nhất.
Ngay cả đại trưởng lão cũng không có tư cách hưởng đãi ngộ này, đây cũng là thành quả nhiều năm suy tính của hắn.
Chỉ là lần này, tiêu điểm chú ý sẽ không ở trên người hắn.
"Thì ra là Thương Vương, tại hạ Cự Nhân Vương, kính Thương Vương một chén." Tiếng nói của Cự Nhân Vương vang dội truyền tới, giơ lên một chén rượu: "Ta xin phép cạn chung."
"Tại hạ cũng kính Thương Vương một chén." Thiên Thần Vương cũng mở miệng.
Thương Vương này chính là một trong bốn Thần Vương, trước giờ luôn luôn thần bí, không nghĩ tới sẽ gặp nhau ở nơi này, là Thần Vương đỉnh phong, bọn họ không thể không nể mặt mũi.
Đế Thần Thần Vương cũng mời rượu, song không có biểu hiện gì đặc biệt.
Phượng Vũ đương nhiên cũng mời rượu, chỉ là sắc mặt rất khó coi, mẹ nó tên này là tên bịp bợm, nếu không phải đánh không lại ông ta, còn cần đến ông ta thì hắn đuổi Thương Vương đi từ lâu.
"Tộc hội của Phượng Hoàng tộc lần này, có thể nhìn thấy Thương Vương, quả thật vận may ba đời." Đế Thần Thần Vương chậm rãi mở miệng.
"Đế Thần Thần Vương, bản vương chú ý ngươi đã lâu." Long Thừa Hám cười nói.
"Tại hạ không dám nhận." Đế Thần Thần Vương rất khách khí, tư thái thả rất thấp.
"Nghe nói, Đế Nữ của ngươi bỏ chạy với người khác à?" Long Thừa Hám trừng mắt nhìn, nghiêm túc nói.
Đế Thần Thần Vương: "..."
Có ai ở trước mặt người ta hỏi chuyện này không?
Trong lòng Đế Thần Thần Vương khó chịu, nhưng trên mặt còn duy trì thờ ơ: "Bản vương đã trục xuất khỏi Đế Thần Cung."
"Nhưng mà, bản vương nghe nói là chạy cùng người khác, hay là chạy cùng một tên Thần Vương thế nhỉ." Long Thừa Hám lại nói.
Mẹ nó, đầu ngươi bị vô nước hả, một mực hỏi vấn đề này làm gì? Cố tình gây khó dễ cho ta sao?
Thần sắc hai vị Thần Vương còn lại trở nên kỳ lạ, hai vị này không hợp nhau? Hay là Thương Vương có thù Đế Thần nhỉ?
"Khụ, mục đích tộc hội của tộc ta lần này là để Phượng Vũ thay mặt lão tổ cảm tạ bốn vị đã đến hỗ trợ xây dựng Niết Bàn Hỏa Sơn." Phượng Vũ vội vàng lên tiếng, nói sang chuyện khác.
Đế Thần Thần Vương gật gật đầu, mỉm cười: "Bản vương cùng Phượng Hoàng Thần Vương cũng coi như lão hữu, chuyện trọng đại của Phượng Hoàng tộc như thế, bản vương há có thể không tới sao?"
"Không sai." Hai vị Thần Vương còn lại gật đầu: "Nhiều năm không gặp, ta cũng muốn nhìn lại phong thái tuyệt đại của Phượng Hoàng Thần Vương."
"Thiên Thần Vương, nghe nói Thiên Thần tộc xuất hiện không ít thiên tài, ở chiến trường Chư Thần đã lấy được không ít bí thược Chư Thần." Cự nhân Vương mở miệng nói, trong giọng nói tràn đầy hâm mộ.
"Trong chiến trường Chư Thần, người có thu hoạch lớn nhất hẳn là Đế Thần Thần Vương, bí thược Chư Thần mà y thu hoạch được chắc chất được một đống luôn ấy." Thiên Thần Vương cười nói.
Đế Thần Thần Vương khẽ vuốt cằm, khiêm tốn một câu: "May mắn, may mắn mà thôi."
Ban đầu ở chiến trường Chư Thần, tuy rút lui sớm nhưng hắn có mang bí thược đi, mà lúc ấy đã lấy được không ít bí thược, nếu bàn về bí thược, thì quả thật hắn thu hoạch được nhiều nhất.
"Đế Nữ của ngươi chạy cùng người khác, vừa mới ra khỏi chiến tường đã chạy mấy hút." Long Thừa Hám rầm rì nói.
"..."
Ngươi có thể đừng ti tiện như thế không?
Thần sắc hai vị Thần Vương còn lại cũng không tốt lắm, sao lại còn cố ý vạch khuyết điểm thế này?
Thần sắc Phượng Vũ rất khó coi, mẹ nó ngươi có thể ngậm miệng không nói chuyện hay không? Đế Thần Thần Vương là thân phận gì, ngươi không rõ ràng sao? Chúng ta là cùng một bọn đó, lão già ngươi cắn chặt hắn không buông làm gì?
"Đế Thần, ngươi hẳn nên mừng đi, may mà không phải là chạy cùng nam nhân." Long Thừa Hám lại nói.
Ta không chịu nổi nữa, ta có thể giết chết hắn hay không? Sao ta lại có minh hữu như ngươi chứ?
"Thương Vương nói đùa, Đế Mộng chỉ là Đế Nữ, một con ong cái kiến của Đế Thần Cung mà thôi, Đế Thần Thần Vương đã chướng mắt, tất nhiên phải trục xuất đi." Phượng Vũ vội vàng ra hoà giải.
"Không sai, một Thiên Thần tép riu mà thôi." Thiên Thần Vương cười nói: "Chắc các ngươi không biết nhỉ, số lượng bí thược mà Đế Thần Thần Vương đạt được, đủ để tạo ra rất nhiều cường giả, tương lai của Đế Thần Cung, quả thật vô cùng huy hoàng."
"Không sai, tương lai sau này bản vương còn phải dựa vào Đế Thần Thần Vương." Cự Nhân Vương cũng mở miệng nói.
"Hai vị quá khen." Trên mặt Đế Thần Thần Vương lại dào dạt ý cười: "Tương lai còn cần hai vị giúp đỡ nhiều hơn."
Phượng Vũ nhẹ nhàng thở ra, may mà đổi chủ đề thành công, bây giờ hắn chỉ cầu mong Thương Vương đừng nói chuyện nữa thôi.
Đáng tiếc, Long Thừa Hám lại khiến hắn thất vọng, ông ta mở miệng: "Đế Nữ đã chạy, tám mươi phần trăm mấy người còn lại cũng sẽ chạy."
Đế Thần Thần Vương: "..."
Mẹ nó không có cách nào uống rượu tán gẫu tiếp được nữa, các ngươi cứ uống, ông đây không tiếp!
"Bản vương mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi, các vị từ từ dùng." Thiên Thần Vương dẫn đầu đứng dậy, hắn cảm giác, còn không đi thì chắc chút nữa sẽ đánh nhau mất, hắn cũng không muốn bị liên lụy.
Đế Thần Thần Vương cũng đi, ngay sau đó là Cự Nhân Vương, cuối cùng chỉ còn Phượng Vũ và Long Thừa Hám.
"Thương Vương, Đế Thần Thần Vương chính là minh hữu của chúng ta, sao ngươi có thể chọc giận hắn như thế?" Ba vị Thần Vương rời đi, Phượng Vũ nhịn không được mở miệng, thiếu chút nữa tức điên lên: "Ngươi có biết Đế Thần Thần Vương chính là do vị kia tự mình chỉ định mời, hơn nữa, ngươi... mẹ nó, ngươi có thể đừng như vậy hay không?"
Ngươi mẹ nó đang làm gì vậy hả, tới nước này còn ở đây gom thần quả?