← Quay lại trang sách

Chương 1325 Đợi ta lớn thêm vài tuổi đã

Đất tổ của Phượng Hoàng tộc, bên dưới Niết Bàn Hỏa Sơn, nơi đây có một dược trì (*) đỏ rực tỏa ra sức nóng rực lửa.

(*) Hồ thuốc

Dược trì này chính là nơi mà Phượng Hoàng tộc phối chế thần dược, lần này xây dựng Niết Bàn Hỏa Sơn để tăng cường uy lực của thần hoả ở trong núi lửa, muốn bồi dưỡng ra Niết Bàn hoả chủng.

Bên trong Niết Bàn Hỏa Sơn, từ lâu đã bị cải tạo thành Niết Bàn Thần Hỏa của Phượng Hoàng, những thần dược này cũng đều là thần dược đặc thù do Phượng Hoàng tộc thu thập và gieo trồng, một khi phối chế thành công Niết Bàn hoả chủng và đưa vào Niết Bàn Hỏa Sơn, sẽ có thể tăng cường uy lực thần hoả của Niết Bàn Hỏa Sơn.

Trải qua nhiều năm, thần hoả của Niết Bàn Hỏa Sơn sớm đã mạnh mẽ đến mức có thể thiêu huỷ Thần Vương, ngay cả Thần Vương hậu kỳ cũng không dám tùy tiện chen chân, đây được coi như là một con át chủ bài lớn của Phượng Hoàng tộc.

Các Phượng Hoàng mang theo thần dược, ngự không bay đến, trực tiếp ném thần dược vào trong dược trì, sau đó vỗ cánh rời đi, dược trì có khắc trận pháp, bên cạnh có đại trưởng lão Bán Thần Vương trông coi.

Dược trì này vô cùng quan trọng, đại trưởng lão không thể không đích thân lo liệu, trong toàn bộ Phượng Hoàng tộc, cũng chỉ có đại trưởng lão và nhị trưởng lão mới có tư cách này.

Nhìn từng cây thần dược được đặt vào, đại trưởng lão khẽ cau mày, suy nghĩ đến một chuyện, tại sao nhị trưởng lão Phượng Vũ thu thập thần dược từ trong dược điền, lại không đem qua đây bỏ vào trong dược trì chứ?

“Hửm?” Ngay trong lúc đang suy nghĩ miên man, ánh mắt của đại trưởng lão đột nhiên chuyển động nhìn về phía dược trì, dược trì trước kia chất đầy thần dược nay đã trực tiếp hụt bớt một khúc rồi.

"Trận pháp của dược trì đã trở nên lợi hại như vậy sao? Nhanh như vậy đã luyện hoá được nhiều đến thế, hay là do thời gian ta thất thần quá lâu?"

Đại trưởng lão lẩm bẩm nói, trong nháy mắt, thần dược của dược trì lại bớt thêm một đoạn: "Thật là nhanh, chẳng lẽ Thần Vương đã hoàn thiện trận pháp?"

Vù vù

Một luồng sức nóng rực lửa quét qua, thần dược lại bớt đi một ít, đại trưởng lão gật đầu: "Chắc chắn là Thần Vương đã hoàn thiện trận pháp, sức nóng này đã tăng cường không ít, tin rằng sau khi toàn bộ thần dược được đưa vào, hẳn là có thể kịp thời bồi dưỡng ra Niết hoả chủng."

Chỉ có Thần Vương của Phượng Hoàng tộc mới biết trận pháp này, uy lực của trận pháp được tăng cường, cũng chỉ có thể do Thần Vương của Phượng Hoàng tộc làm.

“Mau, đặt thần dược xuống, gia tăng tốc độ.” Đại trưởng lão thúc giục.

Ét

Phượng Hoàng thét dài, mang thần dược tới bỏ vào dược trì.

Thần dược lại lần nữa lấp đầy dược trì, lần này tốc độ luyện hoá càng nhanh hơn, dường như trong chốc lát đã giảm đi một nửa, chỉ chớp mắt hai lần đã thấy dược trì đã trống không rồi.

Sắc mặt của đại trưởng lão thay đổi, nếu không phải sức nóng càng ngày càng mạnh, sóng nhiệt khủng khiếp, ông ta đã hoài nghi liệu có phải là có người giở trò hay không.

“Mau, tiếp tục đặt thần dược vào.” Đại trưởng lão lại thúc giục.

Các Phượng Hoàng không ngừng đặt thần dược vào, nhưng bất luận bọn họ có đặt nhanh bao nhiêu thì thần dược lại càng biến mất nhanh bấy nhiêu.

"Đại trưởng lão, có phải là có vấn đề không? Ta vừa đặt một cây, trong này lại lập tức bớt đi một cây, tốc độ thế này có phải là quá nhanh rồi không?" Một Phượng Hoàng nói với giọng lanh lảnh.

“Có thể có vấn đề gì chứ, chắc hẳn là Thần Vương đã hoàn thiện trận pháp.” Đại trưởng lão đáp với giọng điệu chuyên nghiệp, chỉ vào dược trì nói: “Ngươi nhìn sức nóng này xem, ngươi cảm nhận sóng nhiệt này đi, chắc chắn là Niết Bàn hoả chủng đang thành hình. "

“Đại trưởng lão nói đúng.” Phượng Hoàng chợt tỉnh ngộ, vui vẻ rời đi, Niết Bàn hỏa chủng thành hình, đối với Phượng Hoàng tộc mà nói là chuyện rất tốt, nàng quyết định truyền tin tức này ra ngoài.

“Sức nóng này, sóng nhiệt này, còn mạnh hơn Niết Bàn hoả chủng được bồi dưỡng trước đây.” Đại trưởng lão cười nói: “Lần này, Niết Bàn hoả chủng tăng cường, Thần Vương của tộc ta nhất định có thể nhân cơ hội này đột phá thành Thần Vương đỉnh phong."

Chẳng mấy chốc, các Phượng Hoàng khác đã biết được tin tức, toàn bộ đều đến đây vây xem, Hoàng Linh Nhi cũng tới.

Sóng nhiệt ngày càng mạnh, sức nóng càng ngày càng khủng khiếp, khi chúng quét qua xung quanh, các tiểu Phượng Hoàng đều phải lùi lại, không dám tới gần.

Vù vù

Đột nhiên, sóng nhiệt và sức nóng đồng thời thu lại, toàn bộ thần dược đều biến mất, trong dược trì bốc lên một đám khói sương.

“Đây là xong rồi sao?” Các Phượng Hoàng kinh ngạc.

“Chắc là xong rồi nhỉ?” Đại trưởng lão có chút không chắc chắn, hình như tốc độ thành hình của Niết Bàn hỏa chủng lần này hơi nhanh quá mức bình thường.

Làn sương tan biến, trong dược trì cũng không còn cái gì cả, các Phượng Hoàng mắt to trừng mắt nhỏ, bối rối lên tiếng: "Hoả chủng đâu? Đại trưởng lão, hoả chủng đâu?"

Đại trưởng lão: "..."

Ta cũng muốn biết hoả chủng đã chạy đi đâu, rõ ràng là hoả chủng đã được bồi dưỡng ra trước thời hạn rồi kia mà, sao lại biến mất chứ?

Hoàng Linh Nhi đứng trong đám Phượng Hoàng sững sờ, chết tiệt, Tiểu Hành Thiên, có phải ngươi quá nhẫn tâm rồi hay không, lấy thần dược cũng thôi đi, đến cả hoả chủng ngươi cũng lấy?

“Các ngươi giải tán hết đi, ta sẽ đi tìm thật kỹ.” Vẻ mặt của đại trưởng lão trở nên khó coi, vẫy các Phượng Hoàng lui xuống.

Hoàng Linh Nhi cũng rời đi, dọc đường rời đi một mình, nàng truyền tin: "Tiểu Hành Thiên, các ngươi lấy thần dược thì thôi đi, để (hạt) giống lại!"

“Hoàng Linh Nhi, ta vẫn còn nhỏ, hay là, đợi ta lớn thêm vài năm nữa thì sao?” Tiểu Hành Thiên ngượng ngùng đáp.

Hoàng Linh Nhi: "..."

Chết tiệt ta đang nói hoả chủng, hoả chủng!