← Quay lại trang sách

Chương 1328 Rốt cuộc ngươi là ai

Phượng Hoàng, còn nhớ chuyện mà Lão Viên đã nói không? Rất có thể đối phương đã lẻn vào Phượng Hoàng tộc rồi." Thánh Viên Vương nghiêm nghị nói.

Phượng Hoàng lão tổ trầm mặc hồi lâu mới nói: "Theo tin tức của ngươi, đối phương có bao nhiêu Thần Vương đỉnh phong?"

“Ít nhất là ba người!” Thánh Viên Vương nói: “Đây là con số đại khái.”

Sắc mặt của Phượng Hoàng lão tổ tái nhợt, thân ảnh có chút lảo đảo, tin tức này quá trọng đại, ba đại Thần Vương đỉnh phong đều đến đây, Phượng Hoàng tộc không thể chống đỡ nổi, cho dù có cộng thêm Thánh Viên Vương đã trở thành Thần Vương đỉnh phong, cùng với vị kia mà bà ấy mời tới cũng vậy.

“Vì kế sách hiện tại, Lão Viên có một trợ thủ, chỉ là không biết Phượng Hoàng ngươi có nỡ hay không.” Thánh Viên Vương lại nói.

"Ta có nỡ hay không ư? Vì lợi ích của Phượng Hoàng tộc ta, có cái gì mà không nỡ chứ?" Phượng Hoàng lão tổ trầm giọng nói.

“Ngươi có còn nhớ Ma La không?” Thánh Viên Vương lại nói.

“Nhớ, nhưng mà không phải Ma La đã bị người ta đánh hạ tu vi rồi sao?” Phượng Hoàng lão tổ cau mày, tin tức này đã khiến toàn bộ Thần giới chấn động. Thần Vương đỉnh phong bị đánh thành Thần Vương trung kỳ, có ai không bàng hoàng chứ?

"Đúng vậy, lúc đó đối phương đã dựa vào một trận pháp, chắc hẳn là Phượng Hoàng cũng đã nghe nói qua, nếu như ngươi lấy thần dược ra để bù đắp cho tiêu hao của nàng ta, đồng thời dùng nguyên liệu luyện khí để nàng ta mở trận pháp, đến lúc đó chưa chắc chúng ta không thể đọ sức với ba vị Thần Vương.” Thánh Viên Vương nói.

"Vậy vị đó đang đâu? Có thể giới thiệu không?" Phượng Hoàng lão tổ hỏi.

"Có thể, nhưng lúc này e rằng nhất cử nhất động của ngươi đều sẽ bị chú ý, nếu như vị kia hiện thân, nhất định sẽ bị nhận ra, đối phương có phòng bị hay không cũng không biết được." Thánh Viên Vương nói.

“Linh Nhi, con thay mặt bổn vương gặp mặt.” Phượng Hoàng lão tổ nói.

“Vâng, thưa lão tổ.” Hoàng Linh Nhi cung kính đáp rồi lui xuống.

Ngay khi hai người vừa đi, Phượng Hoàng lão tổ đột nhiên nhìn sang một bên: "Tiền bối, có thể giúp đỡ tiểu vương một lần, nhìn xem người bố trận đó như thế nào không? Xem thử có phải là người lúc đó hay không.”

“Đến cả đồng minh của mình mà ngươi cũng không tin sao?” Trong hư không, một giọng nói truyền đến.

“Lúc này, quả thật ta như đi trên lớp băng mỏng.” Phượng Hoàng lão tổ cười khổ nói.

“Đành vậy, bổn vương đi một chuyến.” Trong hư không, giọng nói đó vang lên lần nữa, rối sau đó im bặt.

Thánh Viên Vương và Hoàng Linh Nhi trực tiếp đi đến một nơi không người để gặp mặt Vân Tiêu, thảo luận về chuyện này.

“Lão tổ đã đồng ý, nếu ngươi khai trận giúp Phượng Hoàng tộc ta, tộc ta chắc chắn sẽ cung cấp những gì ngươi cần.” Hoàng Linh Nhi nói.

"Được, nhưng ta phải lấy được thần dược và khoáng thạch trước, sau khi trải qua trận chiến Ma La, trận pháp của ta cũng đã bị tổn hại, nếu không tu bổ, không cách nào trấn áp Thần Vương đỉnh phong." Vân Tiêu nói.

“Chuyện này cần lão tổ định đoạt.” Hoàng Linh Nhi nói, dừng lại một chút, lại bổ sung: “Sao ta có thể chắc chắn, sau khi ngươi lấy được thần dược sẽ không bỏ chạy chứ?”

“Ngươi chỉ có thể tin tưởng ta, đối phương đã động thủ rồi, là toàn bộ tộc đàn quan trọng, hay là một ít tài nguyên quan trọng, ta nghĩ Phượng Hoàng lão tổ hiểu rất rõ.” Vân Tiêu buông xuống một câu rồi trực tiếp rời đi: “Sau khi ngươi nghĩ xong thì liên lạc lại với ta. "

Phía bọn họ ở bên này diễn một vở kịch, Phượng Vũ bên kia đã thành công mượn được thần dược, bước đầu tiên chính là trả lại Niết Bàn hoả chủng, lập một đại công.

Tin tức về Niết Bàn hoả chủng vừa xuất hiện, đã lập tức chấn động toàn bộ Phượng Hoàng tộc, Phượng Hoàng lão tổ cũng có chút kinh ngạc, nhưng sau đó lại trầm tư suy nghĩ, hoả chủng này đã biến mất, không tìm được tung tích, sao Phượng Vũ lại tìm được?

Nếu như là nhóm người đó làm, với thực lực của Phượng Vũ, không thể nào tìm về được!

Phượng Hoàng lão tổ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng truyền tin ra, thân là Phượng Hoàng lão tổ, không thể nào không có tử trung của mình: “Bí mật tra xét tung tích của Phượng Hoàng lệnh, không được kinh động đến bất kỳ kẻ nào."

Làm xong những việc này, Phượng Vũ trực tiếp rời đi, song hắn không vội vàng lấy ra thần dược, hắn phải xử lý một phen trước đã.

Về đến nơi ở, Phượng Vũ trong lòng thầm nghĩ: "Lần này, cuối cùng độc dược của ta cũng có đất dụng võ."

Chuẩn bị độc dược nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể sử dụng. Lần này, mình đã hoà tan từng cây một vào độc dược, không cho cái tên Thương Vương lừa gạt đó nhìn thấy.

Đẩy cửa phòng ra, Phượng Vũ trực tiếp bước vào, trước mắt đột nhiên biến đổi, không ngờ là cát vàng đầy trời: "Chuyện gì vậy? Là ai? Lập tức ra đây cho ta."

“Đừng căng thẳng.” Long Thừa Hám hiện hình, nở một nụ cười.

“Thương Vương? Ngươi lại làm cái gì vậy?” Phượng Vũ cảm thấy mình sắp bị ông ta chơi đến phát điên rồi.

“Không có gì, chỉ là ta cảm thấy làm Thương Vương mệt rồi, muốn làm thử nhị trưởng lão của Phượng Hoàng tộc.” Long Thừa Hám cười nói: “Ngươi cũng đã mượn được thần dược, hiện tại cần ngươi còn tác dụng gì?”

"Ngươi..." Vẻ mặt của Phượng Vũ thay đổi trầm trọng: "Ngươi muốn giết ta diệt khẩu? Ngươi đừng quên, chúng ta làm việc cho cùng một vị đại nhân, nếu ta chết, làm hỏng kế hoạch của đại nhân..."

“Nói gì vậy, đại nhân cái rắm chó gì, ta là Long Thừa Hám đấy, ngươi không biết sao?” Long Thừa Hám bất mãn nhìn hắn: “Quen biết nhau bao nhiêu năm rồi, ngươi quên ta rồi à?"

Phượng Vũ: "..."

Chết tiệt rốt cuộc ngươi là ai?