Chương 1330 Về Đông Lam thành
Giao cho Hoàng Linh Nhi, đương nhiên lão Phượng Hoàng sẽ truy hỏi, bị Thánh Viên Vương chặn lại: "Đây là cơ duyên có được, lần này vì tộc ngươi, Lão Viên ta đã không đếm xỉa đến mấy thứ khác, hy vọng ngươi có thể đột phá thành đỉnh phong, tới lúc đó chúng ta liên thủ, mới có cơ hội bảo vệ Phượng Hoàng tộc của ngươi."
“n tình này, bổn vương khắc ghi trong lòng, sau này nếu có việc cần, Phượng Hoàng tộc nhất định sẽ dốc hết sức lực của cả tộc.” lão Phượng Hoàng trầm giọng nói.
“Tộc hội sắp bắt đầu rồi, hiện tại bế quan, không biết ngươi có thể đến kịp không.” Thánh Viên Vương lắc đầu thở dài một hơi.
“Bất kể có thành công hay không, ta sẽ kịp thời xuất quan.” Phượng Hoàng lão tổ buông xuống một câu, tuyên bố bế quan.
lão Phượng Hoàng bế quan, Thánh Viên Vương tỏ ý hộ pháp, vị Thần Vương đỉnh phong đó đã ẩn nấp, không hiện thân nữa.
Ngay khi lão Phượng Hoàng tuyên bố bế quan, Hoàng Linh Nhi và những người khác liền đi đến miệng Niết Bàn Hỏa Sơn, đối mắt nhìn nhau: "Ai đi xuống đây? Nơi này ngay cả Thần Vương cũng có thể bị đốt cháy."
“Cùng nhau.” Long Hạo lẩm bẩm, dưới sự dẫn dắt của Vân Tiêu, ba người cùng tiến vào Niết Bàn Hỏa Sơn.
Mặc dù Hoàng Linh Nhi là người của Phượng Hoàng tộc, nhưng Lửa Niết Bàn này quá mạnh, ngay cả nàng cũng cảm thấy sợ hãi trong lòng, cũng may có Vân Tiêu bảo vệ nên bọn họ không sợ Niết Bàn Thần Hỏa.
Khi những miếng khoáng thạch này bị lấy xuống, sức mạnh của Niết Bàn Hỏa Sơn cũng dần dần suy yếu, uy lực không còn lớn như trước.
“Sư phụ, tiểu điệt nhi và những người khác đã đến rồi, hai vị Thần Vương khác cũng đã đến.” Nhiếp Hàn truyền tin qua.
"Nhanh như vậy à? Không phải đã nói phải đợi hai ngày sao?" Long Hạo run tay, sao tự dưng lại đến trước thời hạn?
“Không biết.” Nhiếp Hàn buông xuống một câu, không đáp lại nữa.
“Hay là, bán cả ngọn núi lửa này đi?” Long Hạo nói.
“Ngươi dám!” Hoàng Linh Nhi lập tức nổ tung, đây chính là đất tổ của tộc ta, ngươi nói bán toàn bộ nơi này hả? Đối phương còn chưa tới tiêu diệt Phượng Hoàng tộc ta, mẹ nó đã bị tiền bối các ngươi diệt trước rồi.
“Hửm?” Vân Tiêu đột nhiên cau mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào nham thạch: “Phía dưới có thứ gì đó.”
“Thứ gì?” Long Hạo vội vàng hỏi.
Khóe miệng của Hoàng Linh Nhi giật giật: "Nếu là của tộc ta, vẫn xin giữ lại cho tộc ta một ít. Tộc ta thực sự đã bị vơ vét sạch sẽ rồi."
Vân Tiêu không nói gì, trực tiếp bước vào trong nham thạch, phút chốc lại đi ra, trong tay còn có thêm một viên thuỷ tinh thạch, trên đó văn trận bố trí dày đặc, ẩn chứa năng lượng kinh người: "Đây không phải là của Phượng Hoàng tộc, có lẽ là bố trí của đối phương, từ tay của Thần Hoàng. "
“Thần Hoàng?” Sắc mặt của Hoàng Linh Nhi tái nhợt, Thần Hoàng thật sự nhúng tay vào sao?
Trong trạch viện.
"Tràng chủ, ta xuất quan rồi."
Trong đầu Giang Thái Huyền vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Hằng Nga? Tính toán thời gian, ngươi thật sự nên xuất quan rồi, ngươi trực tiếp đến Phượng Hoàng tộc đi, có người thuê ngươi."
“Đúng rồi, ngươi có gặp Trư Bát Giới không?” Giang Thái Huyền hỏi, sau một khoảng thời gian dài như vậy, lẽ ra Trư Bát Giới phải chạy đến mặt trăng rồi chứ?
“Gặp rồi, ngủ ngon hơn ai hết.” Hằng Nga lạnh lùng nói, không nghe ra vui mừng hay tức giận.
Khóe miệng của Giang Thái Huyền giật giật, được rồi, Bát Giới, kế hoạch khiến Hằng Nga cảm động của ngươi đã thất bại rồi.
"Đem hắn trở về đi, bất kể ngươi làm như thế nào, chỉ cần về đây là được." Giang Thái Huyền buông xuống một câu, lại hỏi: "Hằng Nga tiên tử, ngươi khôi phục đến đâu rồi? Đối mặt với Thần Hoàng, có nắm chắc không?"
“Chỉ cần không phải là Thần Hoàng đỉnh phong, không có thần khí đỉnh cấp, vài người cũng không thành vấn đề, nếu như quá nhiều, ta chỉ có thể tự bảo vệ mình.” Hằng Nga nói.
“Vậy thì tốt.” Giang Thái Huyền thở phào nhẹ nhõm, đối phương dù có tàn nhẫn đến đâu cũng không thể kéo một đám Thần Hoàng qua đây tiêu diệt Phượng Hoàng tộc, đúng chứ? Nhiều nhất cũng chỉ vài người, dù sao Phượng Hoàng tộc cũng chỉ có một Thần Vương hậu kỳ, đối phương không biết sự tồn tại của bọn họ.
"Hằng Nga của đạo tràng, Hoàng Linh Nhi thuê không? Ừm, sự tồn tại đối phó với Thần Hoàng." Giang Thái Huyền nói.
“Thuê.” Hoàng Linh Nhi thuê không một chút do dự.
Lúc này Giang Thái Huyền mới nhìn viên thuỷ tinh thạch đó, thờ ơ nói: "Trị giá một trăm năm mươi vạn, các ngươi bán không?"
"Bán, còn có những thứ này, bán hết tất cả." Hoàng Linh Nhi nói.
Sau khi bán tất cả khoáng thạch, tiền của Hoàng Linh Nhi lại lần nữa tăng vọt, Giang Thái Huyền nói với ánh mắt lãnh đạm: "Các ngươi muốn mua thương phẩm gì, nhanh mua đi, bản tràng chủ phải đi rồi."
“Tràng chủ, ngươi rời đi vào lúc này sao?” Hai chân Hoàng Linh Nhi mềm nhũn, suýt chút nữa ngất đi.
Có chuyện sắp xảy ra, chỉ trông cậy đạo tràng có thể cứu tộc ta, nếu như rời đi vào lúc này, Phượng Hoàng tộc phải đi tìm ai đây?
“Ừ, ta phải về Đông Lam.” Giang Thái Huyền thờ ơ nói: “Các ngươi cần thương phẩm gì thì mau mua đi, nhân tiện nâng cấp thực lực của bản thân.”
Một đám người nhìn nhau, ba người Long Hạo đưa mắt nhìn đồng bọn, đồng thanh nói: "Bọn ta cũng đi."
Tràng chủ đã bỏ chạy rồi, bọn họ ở lại cũng chỉ là tìm cái chết.
Giang Thái Huyền lãnh đạm nói: "Các ngươi yên tâm, lát nữa Hằng Nga sẽ tới, có nàng ta ở đây, Phượng Hoàng tộc của ngươi không phải lo lắng."
Tài nguyên của Phượng Hoàng tộc đều đã bị vơ vét cả rồi, nhưng tiền vẫn chưa vào tay mà đều nằm trong thẻ của bọn họ, rõ ràng là những tên này không muốn sử dụng, hắn chỉ có thể quay về kiếm tiền thôi.
“Muốn mua cái gì thì nhanh mua đi.” Giang Thái Huyền nói, suýt chút nữa đã nói hớ rằng chết tiệt nhanh tiêu tiền của các ngươi đi, ông đây còn phải giao nhiệm vụ này.
“Tràng chủ, xin ngươi hãy ở lại cứu tộc ta.” Hoàng Linh Nhi khẩn cầu.
“Ta đã nói rồi, Hằng Nga sẽ tới, ngươi cũng đã thuê rồi, không sao đâu.” Giang Thái Huyền xua tay nói: “Muốn mua cái gì thì nhanh mua đi.”
“Thật sao?” Trái tim của Hoàng Linh Nhi hơi run lên: “Rất có thể Thần Hoàng sẽ xuất hiện.”
“Yên tâm, chỉ cần không phải một đám, bản tràng chủ bảo đảm không sao.” Giang Thái Huyền bảo đảm nói.
“Vậy thì tốt.” Lúc này, Hoàng Linh Nhi mới thở phào nhẹ nhõm.
“Pháp tắc chi tuyến, ánh sáng pháp tắc.” Ngọc Long Thần Vương nói.
“Ta muốn Hỗn Độn đan, Hỗn Độn khí, ánh sáng pháp tắc, pháp tắc chi tuyến.” Bọn Long Hạo cũng vội vàng mua đồ.