← Quay lại trang sách

Chương 1361 Không khó xử chút nào

Bầu không khí ở Thái gia nhất định không giống như mọi khi, Thái Minh vẫn không thoát khỏi số phận bị đánh tơi tả, mà hắn còn không thể nói rõ nguyên nhân, chỉ có thể nhận trận đòn này.

“Ta rất hối hận tại sao lúc đó lại để lại tên chứ.” Thái Minh lau vết máu trên khóe miệng, nếu lúc đó không để lại hàng chữ đó mà chỉ viết thông báo Thần Hoàng lão tổ là được rồi, sao lại ngứa tay bậy bạ như vậy làm gì.

“Đây là nơi ở của gia chủ Thái Hồng?” Long Hạo thò đầu đi vào, mỉm cười hỏi.

“Đúng vậy, ngài tìm gia chủ có chuyện gì?” Hộ vệ Thần Vương khẽ nhíu mày, ngăn lại: “Gia chủ đi gặp lão tổ, nếu ngài có chuyện gì thì xin đợi gia chủ trở về.”

“Không ở đây, không ở đây thì tốt.” Long Hạo cười nhìn Long Hinh Nhi bên cạnh: “Động thủ, một Thần Vương sơ kì mà thôi, chủ nhân còn không ở đây mà dám cản ta.”

“Các ngươi định làm gì?” Hộ vệ Thần Vương ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng đã bị Long Hinh Nhi tát một cái bay ra ngoài.

“Hôm qua ta có thấy rồi, lão già kia còn cất giấu một cây thần dược, nếu không phải đi gấp thì lúc đó ta đã lấy đi rồi.” Long Hạo lẩm bẩm tiến vào phòng, hắn nhanh chóng tìm được một ám cách, bên trong quả thật có một thần dược, còn là cấp Thần Vương!

“Các, các ngươi thật quá đáng, không sợ Thái Vân lão tổ…”

“Thái Vân lão tổ nhà ngươi nói rồi, thấy bọn ta cũng như thấy hắn, ngươi có ấm ức gì có thể nói với ta.” Long Hạo thu thập thần dược, tỏ ra mọi chuyện trở lại bình thường, bình tĩnh nhìn hộ vệ.

Hộ vệ Thần Vương: “…”

Mẹ nó đây thực sự là khách quý sao? Thái Vân Thần Hoàng, ngươi có chắc rằng ngươi không đưa nhầm cướp về nhà không?

Còn có oan ức gì thì nói với ngươi? Ta nói sao đây, nói ngươi đánh ta, còn cướp thần dược sao? Nói thì có tác dụng hả? Có khi nào bị đánh chết luôn không?

“Yên tâm tự tin mà nói, sau khi nói ra, chỉ cần bản thể của ngươi không phải người, ta nhất định sẽ hầm ngươi!” Long Hạo nghiêm nghị nói.

“… Ta, ta không ấm ức gì hết.” Hộ vệ Thần Vương giật giật khoé miệng, ta hiện tại còn không dám ấm ức!

Cảnh tượng tương tự còn xảy ra ở các trạch viện khác nữa, à ừm, bên phía Giang Thái Huyền vẫn rất yên ắng, chỉ nhiều thêm một đống lửa đang nướng một con thần thú.

Thần sắc Thái Hồng tái mét, còn Thái Vân Thần Hoàng vẫn rất bình tĩnh, chỉ vẫy tay ra hiệu mọi người rút lui.

“Các vị, Thái gia ta đã hết thần dược, hơn nữa, hiện chúng ta là bạn đồng minh, các vị cần gì phải hạ thủ với Thái gia ta?” Thái Vân Thần Hoàng nói.

“Bọn ta làm vậy chỉ vì đại kế.” Long Hạo trầm giọng nói: “Kho báu của Long Đế có một cửa trận pháp, bọn ta cần phải khôi phục sức mạnh đến một mức độ nhất định và dùng vật phẩm đặc biệt mới có thể phá vỡ.”

“Cho dù như thế thì các ngươi cũng không cần gấp gáp đến vậy chứ?” Thái Vân Thần Hoàng lau mồ hôi, các ngươi sắp phá hủy cả Thái gia của ta rồi.

“Trận pháp đó rất đặc biệt, có tên là Một Trăm Lẻ Tám.... khụ, Tinh Tú Đại Trận, theo sự tích tụ qua năm tháng, hấp thu sức mạnh của tinh tú càng nhiều, uy lực của trận pháp càng mạnh, nếu bọn ta không mau chóng khôi phục thì rất khó phá vỡ nó.” Giang Thái Huyền nói chen vào.

“Đã trải qua nhiều năm như vậy, các ngươi còn có thể phá được trận sao?” Thái Vân Thần Hoàng nhướn mày một cái, một trận pháp tích tụ sức mạnh tinh tú lợi hại như vậy, đến bây giờ không biết đã khủng khiếp đến mức độ nào rồi?

“Bọn ta đã có chuẩn bị, chỉ cần bọn ta khôi phục sức mạnh đến một mức nhất định thì có thể khiến trận pháp tạm thời ngưng hoạt động, từ đó phá vỡ trận pháp.” Long Hạo nói: “Nhưng tốc độ bọn ta khôi phục chậm thế này thì khó lắm.”

“Các vị phải khôi phục đến tu vi nào thì mới có thể phá vỡ được trận pháp kia?” Thái Vân Thần Hoàng hỏi.

“Thần Vương, nhất định phải khôi phục đến Thần Vương, nếu không thì có rất nhiều kỹ năng không sao thi triển được.” Long Hạo nói.

Thái Vân Thần Hoàng thở phào nhẹ nhõm, Thần Vương thì không sao, chỉ cần không phải Thần Hoàng thì mình vẫn có thể trấn áp được.

“Thái Vân Thần Hoàng, Thái gia của ngươi đã hết thần dược, bọn ta không có cách nào khôi phục được, vậy nên cũng không cách nào giúp ngươi phá kho báu Long Đế.” Tiểu Hành Thiên thở dài.

“Về việc thu thập thần dược, ta sẽ nghĩ cách.” Thái Vân Thần Hoàng chậm rãi nói.

“Ngươi có cách gì? Đợi dược điền của ngươi lớn hay sao?” Long Hạo cười lạnh, chút đỉnh tài nguyên đó, Thái gia của ngươi cũng dùng một cách tiết kiệm, còn phải dâng lễ, chứ nói gì đến lấy ra một phần đưa cho bọn ta, Long Hạo cảm thấy cần phải khiến ông ta già Thái Vân Thần Hoàng hiểu ra một việc.

“Thái Vân Thần Hoàng, ngươi nghĩ thử xem, chỉ cần tiến vào được kho báu Long Đế, bên trong đó có bí thuật đột phá Thần Đế, còn có các loại tài nguyên, các công pháp cấp Thần Đế, ngươi nói xem liệu ngươi sẽ mạnh đến bậc nào?” Long Hạo nói.

Thánh Viên Vương đúng lúc nói: “Nếu bản vương nhớ không lầm, trong lúc kho báu Long Đế được xây dựng khi xưa, còn tiện tay trồng xuống hạt giống mấy cây ăn quả cấp Thần Đế nữa.”

“Nếu ta không nhớ nhầm thì hình như ta cũng có chôn vài thứ nhưng nhất thời lại không nhớ ra.” Ngọc Long Thần Vương gãi đầu, mình nên chôn vài thứ gì nhỉ?

“Mấy... Mấy vị chắc không phải đang nói đùa đấy chứ?” Thái Vân Thần Hoàng nuốt nước bọt, mẹ ơi, có công pháp cấp Thần Đế, có cây ăn quả cấp Thần Đế, vậy còn thiếu cái gì nữa? Thiếu ta đến lấy chứ còn gì nữa!

“Ai thèm nói đùa với ngươi, không chỉ có những thứ đó thôi đâu, Long Đế chính là vị Thần Đế tối cao vô thượng, là tồn tại mạnh nhất Long tộc ngày xưa, Long tộc của ngày xưa, Long tộc ngày nay không sánh nổi đâu, vào lúc đó cất giữ bừa một ít cũng đủ để khiến người ta thăng cấp vượt bậc.” Long Hinh Nhi ngạo nghễ nói.

Đồ vật do ông già nhà mình để lại, nên nàng vẫn có chút tự tin, trong đó chắc chắn sẽ có thứ có ích cho một vị Thần Hoàng, bằng không thì mấy gã này cũng không ở Thàn hoàng Vực nhiều năm như ra mà không chịu ra.

“Thái Vân Thần Hoàng, nếu ngươi cảm thấy khó xử, thực sự không tìm được thần dược thì thôi vậy.” Long Hạo lại nói: “Không sao cả, bọn ta có thể tìm vị Thần Hoàng khác để hợp tác, tin chắc họ sẽ rất hài lòng.”

“Đừng, không khó xử, không khó xử chút nào cả, không phải chỉ là ít thần dược thôi sao, bổn hoàng cam đoan sẽ tìm về cho các ngươi!” Thái Vân Thần Hoàng vội nói, tuyệt đối không thể để mấy tên này chạy mất được, mấy thứ đồ tốt kia, lý nào có thể nhường cho người khác?

So với kho báu của Long Đế thì chút ít thần dược sao có thể bì được?