← Quay lại trang sách

Chương 1379 Long Đế

Đến điện đan dược, điện võ đạo, điện thần khí, cơ bản đều không có thứ gì, hoàn toàn trống rỗng.

“Thôi, không ngờ chỉ có chừng này thu hoạch.” Nhóm người lắc đầu thở dài.

“Không, vẫn còn một thứ mà họ không để đem đi được.” Long Hinh Nhi nói, nhanh chóng rời đi.

“Đợi bọn ta với.” Mọi người vội vã theo Long Hinh Nhi đi đến một nơi sâu trong dãy cung điện, đến sân sau của Long Đế, nơi đó có một cây ăn quả, cao lớn vô cùng, còn cao hơn một cung điện thông thường, trên cây có hai mươi quả màu vàng, vài quả chưa chín vẫn còn màu xanh.

“Đây là...?” Ba người không rõ.

“Cây ăn quả cấp Thần Đế, không tệ, xứng với cái danh linh căn.” Hậu Thổ nhẹ gật đầu, tỏ ý khen ngợi.

“Nhãn lực của Hậu Thổ đại nhân quả rất tốt, đáng tiếc, qua nhiều năm như vậy mà chỉ có hai mươi quả.” Nét mặt Long Hinh Nhi thoáng vẻ kiêu ngạo, cho dù là các Thần Đế khác cũng chưa chắc đã có cây ăn quả cấp Thần Đế, nhưng Long tộc của nàng thì có!

“Không tồi nha, một trái chín tương đương một cây linh dược cấp Thần Đế, cứ vậy mà tính thì phen này chúng ta đạt thu thập hơn sáu mươi triệu rồi, cũng đủ chia chác rồi.” Ngọc Long Thần Vương nôn nao nói.

Đây chỉ có một bảo khố do Long Đế để lại, vậy mà còn quý báu hơn ba chủng tộc lớn của họ cộng lại, bởi vì còn chưa tính đến tiền kiếm được từ số quả xanh còn chưa chín kia.

“Cái cây này đã hợp thành một với Long Đế Cung, trừ khi bứng phăng chỗ này đi, bằng không thì không thể đem cây ăn quả này đi được.” Long Hinh Nhi nói.

Bấy giờ nhóm người mới hiểu, vì sao Long Đế không mang cái cây quý này đi theo, mà chọn để lại cho Long Hinh Nhi.

Hái quả xong, Long Hinh Nhi nhìn cây ăn quả, nhàn nhạt mở miệng: “Các vị đợi ta một chút, hẳn còn có thông tin do phụ thân ta để lại.”

“Được.” Ba người gật đầu.

Long Hinh Nhi hóa thành thân rồng, long uy bao trùm, một luồng long lực tinh thuần trào dâng, nhập vào trong thân cây ăn quả Thần Đế.

Ầm

Cây ăn quả Thần Đế lung lay, một thứ uy áp to lớn cuộn xoáy tựa như thiên uy huy hoàng, ba người Thánh Viên Vương lập tức ngã xuống, kinh hãi nhìn cây ăn quả Thần Đế.

Uy của Thần Đế, dẫu họ có tu vi Thần Vương đỉnh phong cũng khó lòng chống nổi!

Thần sắc Hậu Thổ bất biến, bình tĩnh quan sát, thứ uy áp này không có chút tác dụng nào đối với nàng.

Uy áp giáng lâm, cây ăn quả Thần Đế lay động, một quang ảnh vàng kim xuất hiện, người mặc long bào kia lại hiện thân, chính là Long Đế!

“Phụ thân!” Long Hinh Nhi xúc động gọi, dẫu nhìn thấy ảnh ảo lần thứ hai nhưng nàng vẫn đầy xúc động.

“Hinh Nhi, cuối cũng con đã đến rồi.” Long Đế nhìn Long Hinh Nhi đầy từ ái, hình chiếu này chỉ duy có Long Hinh Nhi có thể dẫn ra được.

“Phụ thân.” Long Hinh Nhi lí nhí đáp lại, đáng tiếc, Long Đế kia chỉ là ảnh ảo được lưu lại từ hàng thiên niên kỉ trước, không thể nghe được nàng đang gọi.

“Nhớ năm đó, vi phụ suy đoán Thần giới sẽ đến thời suy yếu, bèn toàn tâm toàn sức điều tra, cuối cùng vi phụ đã tra ra được một vài manh mối liên quan đến Thần Đế, Thiên Đế ngàn xưa!” Vẻ từ ái của Long Đế tan biến, thay vào đó một nét mặt ngưng trọng.

“Thiên Đế ư?” Ba người chấn động, chẳng phải Thiên Đế đã sớm biến mất không biết bao nhiêu năm rồi hay sao? Tại sao lại có can hệ đến việc này?

“Qua cuộc điều tra, vi phụ được biết, Thiên Đế có để lại manh mối dưới Thiên Đế Sơn, nơi vạn trượng dưới lòng đất, sau khi vi phụ bố trí xong mọi thứ, dự định đi điều tra...”

Long Đế chậm rãi kể: “Còn kết quả của cuộc điều tra, vi phụ sẽ lưu lại trong hòn đá cất giữ hồi ức của con.”

Hình ảnh đến đấy thì kết thúc, Long Hinh Nhi cũng đã thông suốt, kết quả của cuộc điều tra từ Long Đế, chính là Thần giới cuối cùng sẽ khôi phục trở lại, hưng thịnh như xưa, tiếp tục có Thần Đế xuất hiện!

“Thiên Đế để lại manh mối dưới Thiên Đế Sơn à?” Thánh Viên Vương ngờ vực: “Phụ thân của ngươi cũng không nói rõ ràng, thứ mà Thiên Đế để lại chính xác là cái gì.”

“Khi chúng ta đến đó tự khắc sẽ biết thôi.” Ngọc Long Thần Vương nói: “Vả lại chuyện gì có liên quan gì đến chúng ta đâu, kiếm tiền trước đã, không đạt đến Thần Đế, biết mấy chuyện đó có tác dụng gì?”

“Chẳng phải đã có Hậu Thổ đại nhân và đạo tràng ở đây còn gì.” Thánh Viên Vương bĩu môi nói: “Hơn nữa, khi trở về ta nhờ lão tổ giảng đạo nhiều cho, đợi khi lão tổ nhà ta khôi phục thành Thần Đế thì còn sợ gì thủ đoạn của Thiên Đế chứ?”

“Ngươi có tiền, ngươi có bản lĩnh thì cứ đi mời Hậu Thổ đại nhân quét sạch Thần Hoàng Vực rồi đi tiêu diệt gã Thần Đế gì đó đi, hỏi xem bọn họ định giở trò gì?” Phượng Hoàng lão tổ khinh thường nói.

Ngươi bỏ ra nổi số tiền đó sao?

Thánh Viên Vương không đáp, nói nữa thành ra nói bướng, ông ta không có số tiền đó thật, cho dù có cũng không bỏ ra, vì nếu không bỏ ra số tiền đó thì bọn họ vẫn có thể dùng tiền để kiếm lãi.

“Đi thôi, chúng ta nên trở về rồi.” Long Hinh Nhi nói.

Bảo khố Long Đế căn bản vẫn chưa bị vơ vét sạch, Ngọc Long Thần Vương bỗng nhiên nói: “Long Hinh Nhi, còn viên long châu kia, ngươi thấy sao?”

“Ngươi nghĩ hay quá nhỉ, nó là vật trung tâm của trận pháp nơi này đấy.” Long Hinh Nhi bực mình nói: “Long Đế Cung vẫn còn phải trông chờ vào nó để chưởng khống, ngươi cho rằng nguyên nhân chúng ta được thuận lợi như vậy mà không bị trận pháp kích phát là vì sao?”

Ba vị Thần Vương bừng tỉnh, bấy giờ mới không nói gì nữa, cũng không đưa ra thêm chủ ý gì, lấy tiền của người ta thì cũng thôi, còn đưa ra ý kiến phá nhà của người ta nữa thì thật quá đáng.

Hậu Thổ lại ra tay đưa bọn họ rời khỏi bảo khố của Long Đế, các Thần Vương còn sống bên ngoài vẫn đang cẩn thận từng tí tiến về phía trước.

“Giờ chúng ta phải làm sao đây? Đợi họ đi hết rồi chúng ta mới ra ngoài hay thế nào?” Ngọc Long Thần Vương đặt nghi vấn.

“Chúng ta cứ ra ngoài thẳng đi, cứ bảo rằng do trận pháp mạnh quá cho nên chạy ra ngoài trước để nghỉ ngơi.” Phượng Hoàng lão tổ nói: “Ra đến ngoài lấy vài món đồ ra xí gạt Thái Vân Thần Hoàng, bảo rằng chúng ta ra ngoài tặng vật báu.”

“Được đấy, cái thông đạo màu vàng kim này có thể chôn kho báu được, cứ nói do chúng ta đã chôn lúc trước.” Long Hinh Nhi cười nói.