Chương 1381 Lợi dụng
Thân làm Thần Hoàng, luyện hóa một viên Hỗn Độn đan chỉ trong nháy mắt, dược lực thần kỳ khiến thần hồn của ông ta sắc sảo thêm một phần, thể chất huyết mạch cũng cảm nhận được sự biến đổi nhỏ bên trong.
“Tốt, quả nhiên thần kỳ!” Thái Vân Thần Hoàng kích động nói, nếu số lượng Hỗn Độn đan đủ nhiều, ông ta dám khẳng định, tư chất của mình ắt được đề thăng, cái gì mà tư chất của Thần Đế cũng chẳng phải chuyện gì khó khăn nữa.
“Tiểu Thái Vân, ngươi phải cố gắng thu thập tài nguyên.” Long Hinh Nhi nói.
“Yên tâm, bản hoàng nhất định sẽ dốc hết sức thu thập cho các ngươi để các ngươi đều khôi phục đến cấp Thần Vương.” Thái Vân Thần Hoàng trầm giọng nói.
“Ngươi dốc hết sức thì thu thập được bao nhiêu?” Ngọc Long Thần Vương buông lời giễu cợt, dội cho ông ta một thau nước lạnh: “Tiểu Thái Vân, bọn ta đâu phải đồ ngốc, thừa biết năng lực của ngươi đến đâu mà.”
Thái Vân Thần Hoàng ngẩn ngơ, ông ta một thân một mình, quả thật không cách nào thu thập được quá nhiều tài nguyên để cung cấp đủ cho họ khôi phục.
Một người cần mười cây cùng cấp bậc, tổng cộng toàn bộ, cho dù bán quách ông ta đi cũng không có được nhiều tài nguyên như vậy.
“Nhìn nhận hiện thực đi Thái Vân Thần Hoàng, ngươi không có năng lực đó đâu.” Long Hinh Nhi than thở.
“Bản hoàng...” Thái Vân Thần Hoàng há hốc miệng, đột nhiên nói: “Chúng ta có thể từ từ mà, rồi sẽ có một ngày có thể khôi phục.”
“Vậy bọn ta còn cần ngươi làm gì nữa?” Thánh Viên Vương khinh khi nói: “Vả lại, ngươi thật sự cho rằng không ai biết cách mở chỗ kia sao?”
“Nói vậy nghĩa là sao?” Thái Vân Thần Hoàng toan nổi giận, nhưng nghe đến câu nói đó, sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Lẽ nào, còn có lão quái vật khác sao?”
Thật ra đám các ngươi có bao nhiêu người tái sinh vậy hả? Các ngươi đáng tin một chút được không, hiện giờ số Thần đã đủ nhiều rồi, phiền các ngươi trở xuống đất nằm được chứ?
“Không phải còn người khác tái sinh, mà là có người tra ra được làm sao để khai mở.” Phượng Hoàng lão tổ trầm giọng nói: “Ngươi nghĩ tại sao bọn Tinh Cửu Nguyên lại đi theo bọn ta, đến tìm bọn ta gây rắc rối?”
“Hắn ta ư? Hắn phát hiện ra thân phận của các ngươi rồi chăng?” Thái Vân Thần Hoàng nhíu mày, sắc mặt trở nên lạnh buốt, ẩn giấu sát khí.
“Không phải thế, người của hắn ta đã đi hết thông đạo, tìm ra cách mở cửa, nhưng hiện không có năng lực để làm.” Long Hinh Nhi lạnh nhạt nói: “Một trong những điều kiện cần có để mở nơi đó chính là cực hàn chi khí, mà bản vương chính là cực hàn chi khí, ngươi hiểu rồi chứ?”
“Hơn nữa, sau khi bọn ta vào thông đạo, người của Tinh Cửu Nguyên cứ tìm đến đòi hợp tác với bọn ta.” Thánh Viên Vương tiếp lời: “Mặc dù Tinh Cửu Nguyên không biết thân phận của bọn ta, nhưng hắn biết cách mở kho báu, cho nên mới nhằm vào Long Hinh Nhi.”
Thái Vân Thần Hoàng đã thông suốt, sát khí lấp loáng trong mắt: “Nếu đã vậy thì không thể giữ hắn được!”
“Không, ngươi không được giết hắn.” Phượng Hoàng trầm giọng nói: “Ngươi nên dựa vào đó mà lôi kéo hắn.”
“Lôi kéo ư?” Thái Vân Thần Hoàng ngờ vực, cả người tỏa ra khí lạnh: “Chắc các ngươi không định tìm hắn để hợp tác đấy chứ?”
“Là ngươi tìm.” Thánh Viên Vương lắc lắc đầu: “Chỉ số thông minh của ngươi càng ngày càng thấp đấy, Tinh Cửu Nguyên biết bọn ta có thể mở kho báu, những hiện giờ bọn ta vẫn chưa thể làm điều đó, cần có tài nguyên, mà ngươi thì không đủ sức, ngươi có thể liên hệ với Tinh Cửu Nguyên, lợi dụng hắn ta để mà thu thập tài nguyên.”
“Lợi dụng hắn ta để thu thập tài nguyên sao?” Thái Vân Thần Hoàng dường như đang suy nghĩ, thậm chí còn chẳng thèm phản bác lại khi bọn họ nói trí thông minh của ông ta có vấn đề.
“Đúng thế, không chỉ riêng Tinh Cửu Nguyên mà còn cả Tiểu Hàm Hàm nữa.” Long Hinh Nhi nói: “Những người này đều có thể lợi dụng được, nên khéo léo lợi dụng họ và thế lực của họ.”
“Có thể lợi dụng cả Tiểu Hàm Hàm sao?” Thái Vân Thần Hoàng kinh ngạc: “Con bé đó là người mà Thần Hoàng đỉnh phong bên Đông Vực yêu thương nhất đấy, nếu con bé đó xảy ra chuyện, thì sẽ khiến...”
“Chỉ lợi dụng để thu thập tài nguyên thôi, cũng đâu phải làm cô bé bị thương.” Long Hinh Nhi thấp giọng nói: “Ngươi cầm Hỗn Độn đan này đi tìm con bé, loại đan dược thần kỳ thế này, ngươi nghĩ con bé có bỏ qua không? Liệu có để vuột mất cơ hội này không? Còn những Thần Hoàng khác nữa, Hỗn Độn đan kia mà, đan dược thần kỳ đấy!”
“Mang Hỗn Độn đan đi cho họ sao?” Thái Vân Thần Hoàng lưỡng lự, tỏ vẻ không đành lòng.
“Xem nó như vốn đầu tư đó mà, ngươi dùng ít vài viên há chẳng phải được rồi sao? Chỉ cần ngươi đồng ý, giờ bọn ta sẽ trở vào đó, bất chấp hiểm nguy mang thêm một bình nữa ra đây.” Ngọc Long Thần Vương nói thêm: “Ngươi bỏ ra chín viên Hỗn Độn làm vốn đầu tư, đến khi có được tài nguyên, bọn ta sẽ khôi phục, đến lúc đó ắt sẽ có nhiều Hỗn Độn đan hơn, thậm chí có thể có được cả kho báu Long Đế!”
Hơi thở Thái Vân Thần Hoàng trở nên dồn dập, đúng nhỉ, nhiều Hỗn Độn đan hơn, còn có cả kho báu Long Đế, chưa vào đến nơi đã có thứ đan dược thần kỳ thế này rồi, nếu chiếm giữ được kho báu Long Đế, vậy sẽ còn có bao nhiêu bảo vật nữa?
“Được, bản hoàng đồng ý.” Thái Vân Thần Hoàng chậm rãi nói: “Các ngươi đi lấy Hỗn Độn đan còn bản hoàng sẽ đi tìm họ để thương lượng.”
“Hi vọng ngươi thật sự làm như vậy, bằng không, nếu không mở được kho báu kia thì người chịu tổn thất lớn nhất chính là ngươi đấy!” Long Hinh Nhi trầm giọng nói, sau đó đưa mọi người trở vào thông đạo, chuyến này Hậu Thổ không đi cùng, bọn họ đã vét sạch bảo khố Long Đế rồi, nên hiện tại không cần dùng đến nàng ấy nữa.
Thái Vân Thần Hoàng nhíu mày suy tư, ông ta đang nghĩ, hiện giờ đi tìm họ thì phải mở miệng thế nào.
Cần tài nguyên thì không sai, nhưng không thể bảo đảm chuyến nào đi cũng có thể kiếm được Hỗn Độn đan đúng không? Không lẽ lại nói bọn họ là người thời đại thiên cổ đào mồ sống lại, biết về thời đại của Long Đế, còn tham gia vào công trình xây dựng kho báu Long Đế?
Nếu nói hết chuyện này ra thì không còn chuyện gì cho ông ta làm nữa rồi.