Chương 1473 Ngươi muốn có Hỗn Độn thạch chính là vì để làm ra mấy thứ này?
Thái Thượng Lã Quân thế nào, Giang Thái Huyền lười để ý, hiện tại hắn chỉ đang chờ thịt để xuống bếp thôi.
Nhóm Long Đế bắt đầu gây họa cho Hỗn Độn, Thông Thiên giáo chủ và Hậu Thổ đi dò xét một phen, hai bên mau chóng kiếm một chỗ gần đó để tạo động tĩnh, sau đó diễn một hồi rồi lấy được năng lượng Hỗn Độn.
Dẫn dắt năng lượng Hỗn Độn nhập vào cơ thể võ giả là bản lĩnh của Thánh Thần, tộc nhân Thanh Thiên tộc suýt đã quỳ mọp xuống đáp, ai nhìn thấy bình Hỗn Độn thạch rời đi cũng chạy theo.
"Ngươi đánh thức bản thần, phải thỏa mãn ba nguyện vọng của bản thần!"
"..."
"Thân là thần đèn, quy tắc của bản thần chính là giao dịch bình đẳng, cho một nguyện vọng thì có thể nhận được ba nguyện vọng khác, bởi vì thân phận của bản thần cao quý nên chỉ cần cho một nguyện vọng là được."
"Thật không may, lúc nãy bị người khác giành được rồi, nên bây giờ các ngươi phải cho ta ba nguyện vọng, nếu lần sau không có ai xuất hiện trước các ngươi thì các ngươi có thể nhận được một nguyện vọng."
Vốn liếng để tương lai sau này dùng của Thanh Thiên tộc không còn nữa, nhưng may mà có lời này của Thông Thiên giáo chủ khiến bọn họ có hy vọng, chỉ cần lần sau bản thân nhanh chân hơn thì sẽ có thể nhận được một nguyện vọng, nhất định sẽ nhận lại được nhiều hơn những gì mình đã bỏ ra.
Có được nguyện vọng từ một đấng tồn tại như thế này, cho dù bọn họ có bỏ ra nhiều hơn thì vẫn có thể kiếm lại được rất nhiều, đây là chuyện đáng mừng.
Có điều người lấy được bình Hỗn Độn trong Thanh Thiên tộc chẳng mấy chốc đã mếu máo, bởi vì bọn họ phát hiện lúc nào cũng sẽ có người nhanh hơn họ một bước, lúc đó hoặc là bọn họ không dám lấy chiếc bình, hoặc là phải cho Thánh Thần ba nguyện vọng.
Giang Thái Huyền đợi hai canh giờ mà vẫn chưa thấy người đâu, thế là hắn đành vào Hỗn Độn, đồng thời lấy cái lồng của mình ra.
Cái lồng của hắn rất lớn, được chính tay Thông Thiên giáo chủ và Thiên Đạo hợp tác chế tạo, bên trong có Hỗn Độn khí làm mồi nhử, cộng thêm phong ấn mà hai đại lão bố trí, có thể đi vào, nhưng đừng hòng đi ra.
Giang Thái Huyền bước vào Hỗn Độn, trực tiếp cất chiếc lồng đi rồi về Thần giới.
"Chuyện này là ta nhớ tới hồi còn đi bẫy tôm hùm nhỏ của nhà người ta." Giang Thái Huyền nhìn cái lồng, không khỏi hoài niệm lên tiếng, lúc trước hắn hay làm chuyện này lắm, tới nỗi phải tốn không ít tiền mua bia.
Giang Thái Huyền lấy chiếc lồng ra, song không mở nó ra, lưới trụ này có khe hở nên có thể nhìn thấy tình trạng bên trong.
Grao
Một tiếng gào vang lên, một con mãnh thú đang đâm lung tung trong lồng, khiến nó chấn động ầm ầm, nhưng lại không có cách nào thoát ra ngoài.
"Cái này được rèn từ Hỗn Độn thạch, ngươi thoát được xem như ngươi giỏi." Giang Thái Huyền bĩu môi, cái lồng này được hai vị đại lão tạo ra chứ đùa à.
"Tràng chủ." Một lão giả râu bạc đi tới, u oán nhìn hắn.
"Lão Quân, lại đây giúp ta đánh chết con này đi." Giang Thái Huyền nhìn thấy ông ta, không khỏi vui mừng, hắn đang rầu không biết nên giết nó thế nào, dù gì cũng là mãnh thú cấp Thần Đế.
Thái Thượng Lão Quân sầm mặt, rốt cuộc bản thân ông ta đã gặp phải tràng chủ như thế nào vậy, đường đường là Thánh Nhân, nếu không là nhà khoa học gì gì đó thì phải làm thần đèn, bây giờ còn phải giết mãnh thú cấp Thần Đế, bên cạnh còn đang này mộ loạt nồi niêu xoong chảo, ngươi định nấu cơm à?
Lão đạo cảm thấy mình bị vũ nhục, ngươi có thể để ta làm chuyện gì bình thường chút hay không?
Lão quân mở lồng, mãnh thú vừa chạy ra thì bị ông ta dùng một chưởng giết chết, may mà không nát bét ra, Giang Thái Huyền cầm con dao làm từ Hỗn Độn thạch, bắt đầu đại nghiệp của mình: "Lão Quân, ngươi bận chuyện của ngươi đi, chỗ này không cần ngươi nữa."
"Tràng chủ, ta có nên chúc ngươi ngon miệng không?" Mặt ông ta giần giật, Lão Quân sầm mặt bỏ đi, lòng cảm thấy tiền đồ sau này rặt một mảnh u ám.
Giang Thái Huyền lấy nồi ra, gọi Thiên Đạo: "Cho ta chút thần hỏa để hầm nào, con này to như thế, phải chia ra chế biến mấy cách mới được."
Thần minh của Tử Vi quân, Long tộc và Liên Minh Ngũ Hoàng nhìn cảnh này, cả đám đồng loạt ngẩng mặt nhìn trời, có thể khiến Thần làm tới mức này cũng chỉ có tràng chủ, còn gọi Thiên Đạo hỗ trợ?
Hầm xong một nồi thịt thì Giang Thái Huyền cất đi, rồi bảo Thiên Đạo trông giúp số còn lại, sau đó tiến vào Hỗn Độn một lần nữa.
Hắn thôi động bí pháp Thanh Thiên để liên hệ với ba người Thanh Nữ, hắn không thèm để tâm tới lực cản của Hỗn Độn mà nói thẳng: "Các ngươi ở đâu, ta tới tìm các ngươi."
"Có tin tức của Thánh Thần rồi sao?" Thanh Nữ mừng rỡ, vội vàng đáp: "Hỗn Độn hỗn loạn, ngươi không thể ở trong này quá lâu, sau khi vào sẽ gặp nguy hiểm trùng trùng, để bọn ta đến tìm ngươi."
Vì dùng bí pháp để liên hệ nên cả hai bên đều sẽ có cảm ứng, Giang Thái Huyền lấy cái nồi Hỗn Độn thạch ra, rồi lại bày thêm rượu ngon, vừa ăn vừa đợi.
Không bao lâu sau, ba người tìm tới nơi, nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt trở nên phức tạp: "Ngươi muốn có Hỗn Độn thạch chính là vì để làm ra mấy thứ này?"
"Học theo các ngươi." Giang Thái Huyền bình tĩnh nói.
"Ngươi không rèn vũ khí cho mình hả?" Ba người hoảng hốt, bọn ta có vũ khí rồi nên mới lấy nó để rèn xiên thịt, vả lại cũng chỉ có mấy thanh xiên này thôi, cái nồi này của ngươi, còn cả vò rượu nữa, ngươi còn xài sang hơn cả bọn ta.
"Nào, vừa ăn vừa nói, khối Hỗn Độn thạch đó bị người ta lấy hết hơn phân nửa rồi." Giang Thái Huyền gọi: "Bị ba vị kia lấy đi đó."