Chương 1474 Sự tích vĩ đại về Thanh Thiên Thánh Thần
Ba vị Thánh Thần?" Mọi người vội quay sang nhìn hắn, mặt mũi căng cứng, còn đè cả giọng xuống: "Giang huynh đệ, Thánh Thần nói thế nào?"
"Ta chưa kịp hỏi." Giang Thái Huyền áy náy nhìn ba người, thấy bọn họ hơi thất vọng mới cuống quýt giải thích: "Các ngươi nghe ta nói đã, đừng vội tức giận."
"Ngươi nói đi." Ngữ khí của ba người không mấy tốt, bọn ta đã đưa Hỗn Độn thạch cho ngươi luôn rồi, thế mà ngươi lại không hỏi giúp bọn ta?
"Sau khi ta cầm Hỗn Độn thạch về thì gặp được Hậu Thổ nương nương, rồi Hậu Thổ nương nương trực tiếp bổ Hỗn Độn thạch ra để làm mấy cái bình." Giang Thái Huyền lại bắt đầu nói nhảm: "Các ngươi đã mời ta ăn thịt nướng, đương nhiên ta cũng muốn báo đáp các ngươi, thế nên đã làm mấy cái nồi và vò rượu này, còn sẵn tiện nhờ nương nương bắt giùm một con mãnh thú."
"Tới bây giờ ta vẫn không hiểu nổi tại sao nương nương lại biết ta có Hỗn Độn thạch nữa."
"Thánh Thần toàn năng không gì không làm được, biết cũng không lạ." Ba người đáp lại như lẽ đương nhiên, đừng nói biết Hỗn Độn thạch, cho dù Hậu Thổ có dời được một ngọn núi Hỗn Độn thạch, bọn họ cũng tin.
"Ta muốn hỏi tin tức của Thanh Thiên Thánh Thần, kết quả nương nương lại nói phải đi, lúc đó ta làm gì còn tâm trạng hỏi tin tức của Thanh Thiên Thánh Thần nữa, ta chỉ muốn giữ nương nương lại, thế mà nương nương vẫn nhất quyết muốn đi, nên ta chỉ có thể hỏi hướng đi của nương nương thôi."
Giang Thái Huyền thở dài, nhìn ánh mắt thất vọng của bọn họ, lại bảo: "Có điều các ngươi yên tâm, chỗ nương nương muốn tới là Hỗn Độn, với lại còn ở gần đây, mới đi ra ngoài không lâu."
"Ở gần đây?" Mắt ba người sáng rỡ, vội hỏi dồn: "Ngươi có tranh của Hậu Thổ nương nương Thánh Thần không, làm cách nào mới có thể tìm được Hậu Thổ Thánh Thần?"
"Hậu Thổ nương nương đổi nghề rồi, muốn tìm người, chỉ có thể dựa theo quy tắc thôi." Giang Thái Huyền nói.
"Đổi nghề? Quy tắc?" Ba người hoang mang, đổi nghề là sao, còn quy tắc là quy tắc gì?
Giang Thái Huyền thở dài: "Lúc trước Hậu Thổ nương nương tự do chu du khắp Hỗn Độn, gặp được quá nhiều người yếu đuối bất lực, nên có lòng muốn giúp đỡ các võ giả yếu thế, nhưng lại không muốn các võ giả quá ỷ lại vào người nên đã đổi nghề thành thần đèn, ngụ trong bình Hỗn Độn."
"Thần đèn? Ngụ trong bình?" Ba người kinh ngạc, thần đèn mà lại ở trong bình, có phải ở nhầm chỗ rồi hay không?
"Quy tắc mà nương nương đặt ra chính là người đầu tiên đánh thức nương nương sẽ nhận được một nguyện vọng, còn người thứ hai phải thỏa mãn ba nguyện vọng của người, phải coi ai nhanh ai chậm." Giang Thái Huyền trầm ngâm nói: "Với lại các hiện tượng kỳ lạ xảy ra trong Hỗn Độn cũng có thể là do nương nương hóa thân."
"Thực lực nương nương cao bằng trời, có thể hóa thành ngàn vạn phân thân, không chỉ chiếc bình, mà các tình huống kỳ lạ khác cũng có khả năng chính là người, trừ chuyện này ra, hai vị đạo hữu của nương nương là Thông Thiên giáo chủ và Thái Thượng Lão Quân cũng trở thành thần đèn giống nương nương." Giang Thái Huyền kể.
Ba người sửng sốt, mãi vẫn không hoàn hồn, một câu của Giang Thái Huyền đã ngăn lại sự truy hỏi của bọn họ: "Đến cảnh giới của nương nương thì đã không biết phải truy cầu thêm gì nữa, mà chỉ còn nghĩ xem nên làm gì để giết thời gian, làm chút chuyện khiến bản thân vui vẻ."
Ba người tỏ vẻ đồng ý, đúng vậy, hiện tại cường giả cấp Thánh Thần cũng chỉ còn biết tìm cách giết thời gian rồi vui đùa giải trí chút thôi, tâm trạng tốt thì dựng trời lập đất vui chơi, tâm trạng không tốt thì hủy đập trời phá đất để giải tỏa.
Giang Thái Huyền gặm thịt, uống rượu, đồng thời gọi ba người dùng bữa: "Các ngươi đừng gấp, cần phải có cơ duyên và vận may mới có thể gặp được ba vị đó, chứ không phải muốn tìm là tìm đâu, nói không chừng có khi đang ăn thịt ở đây thì ba vị đó lại bay tới ấy chứ? Nương nương hành sự, không thể dự đoán."
Ba người gật đầu, nhưng vẫn không muốn ở lại lâu, cho dù Giang Thái Huyền có nấu ăn ngon hơn nữa thì họ vẫn không có khẩu vị.
Giang Thái Huyền ngẫm nghĩ rồi nói: "Nương nương đối xử với ta rất tốt,, có lẽ ta vẫn sẽ được gặp lại nương nương, lần sau ta nhất định sẽ hỏi giúp các ngươi, có điều các ngươi phải nói ta nghe về thông tin cụ thể của Thanh Thiên Thánh Thần trước."
"Nương nương có ngàn vạn hóa thân, chắc hẳn Thanh Thiên Thánh Thần cũng thế, nếu chỉ là một kiểu xưng hô hoặc chỉ là một hóa thân của Thánh Thần, chưa chắc nương nương còn nhớ.
"Ngươi nói đúng." Thanh Nữ gật đầu, sau đó nhanh chóng lấy một khối Hỗn Độn thạch ra, bên trên có khắc hình một thanh niên rất anh tuấn trông rất sống động, hai mắt thâm thúy, tuy chỉ là một bức họa nhưng vẫn lộ ra uy áp bức người.
"Đây là Thanh Thiên Thánh Thần, ta giao vật này cho Giang huynh đệ, hy vọng lần sau khi Giang huynh đệ gặp được Hậu Thổ Thánh Thần, có thể hỏi giúp bọn ta một phen." Thanh Sơn trịnh trọng nói.
"Chuyện này là ta có thẹn với các vị trước, nhất định ta sẽ hỏi giúp các ngươi." Giang Thái Huyền lên tiếng bảo đảm: "Có điều tốt nhất các ngươi nên thông báo với tộc nhân để cùng đi tìm, dù sao nhiều hơn một người cũng là nhiều hơn một phần cơ hội."
"Giang huynh đệ nói có lý, vậy bọn ta sẽ nói cho Giang huynh đệ biết thêm nhiều sự tích vĩ đại về Thanh Thiên Thánh Thần, và hiểu biết của bọn ta về Hỗn Độn." Thanh Vân nói.
"Trong Hỗn Độn vốn không có sự sống, không biết trải qua bao nhiêu năm mới có thần minh xuất hiện, xưng là Thanh Thiên Thánh Thần, Thánh Thần chu du khắp Hỗn Độn, thấy Hỗn Độn hoang vu trống rỗng nên bèn khai thiên lập địa, sáng tạo ra Thanh Thiên đại thế giới..."
Thanh Nữ chậm rãi kể lại, Giang Thái Huyền nghe mà sửng sốt, hình như lúc bản thân hắn kể về chuyện Bàn Cổ khai thiên cũng đã bịa như thế, chỉ là ngươi có chắc chắn Hỗn Độn chỉ dựng dục một Thanh Thiên Thánh Thần?
"Thanh Thiên Thánh Thần tạo ra Đạo Bi để trấn áp thế giới, tọa trấn thế giới hàng ngàn hàng vạn năm, bảo vệ nhóm tộc nhân Thanh Thiên tộc trưởng thành, sau đó mới rời đi." Thanh Nữ nhớ lại lịch sử Thanh Thiên: "Bọn ta không biết nguyên nhân Thánh Thần rời khỏi, mà Thánh Thần cũng chẳng nói khi nào quay về."