← Quay lại trang sách

Chương 1475 Ta gặp đủ cả ba người rồi

Giang Thái Huyền khẽ gật đầu nhớ kỹ nhưng tin tức này, cuối cùng nói: "Ngươi chắc chắn không có ai biết nguyên nhân Thanh Thiên Thánh Thần rời đi ư? Nhóm tộc nhân đầu tiên của Thanh Thiên tộc cũng không biết?"

"Không biết, vả lại hầu hết nhóm tộc nhân đầu tiên của Thanh Thiên tộc đều đã mất, lúc trước Thanh Thiên tộc xảy ra nội chiến, cộng thêm việc tài nguyên không đủ, nên chỉ có thể vào Hỗn Độn, nhóm tộc nhân xuất hiện sớm nhất trong tộc đã không còn lại mấy người." Sắc mặt ba người ảm đạm, ngữ khí cũng trở nên bi thương.

"Nén bi thương." Giang Thái Huyền lộ ra biểu cảm đau lòng, như thể là lão tổ nhà mình mất vậy.

"Các ngươi cũng ăn đi, thịt mãnh thú rất bổ, lần này bắt được một con lớn, các ngươi lấy một ít mang về đi." Giang Thái Huyền nói: "Đây là mãnh thú do chính tay Hậu Thổ nương nương bắt đó, cũng coi như là có duyên."

"Nếu đã thế, vậy bọn ta không khách sáo." Vốn dĩ ba người không muốn ăn, không muốn cầm về, nhưng vừa nghe được là do Hậu Thổ nương nương đích thân bắt thì lập tức thay đổi cách nghĩ, nhất định phải ăn xong rồi gói thêm mang về!

"Giang huynh đệ, ngươi thật may mắn, được Hậu Thổ Thánh Thần quan tâm thì không nói, lại còn quen hai vị Thánh Thần kia, còn được Thánh Thần đích thân bắt mãnh thú cho, kiểu này còn thân hơn cả con ruột ấy chứ." Thanh Sơn ngưỡng mộ tới đỏ mắt.

"Thanh Sơn, câm miệng, sao có thể vọng ngôn về Thánh Thần đại nhân?" Thanh Nữ quát.

Thanh Sơn nói không sai, lúc trước Thanh Thiên Thánh Thần cũng chưa từng bắt mãnh thú cho nhóm tộc nhân Thanh Thiên tộc đầu tiên, mà khi đó nhóm tộc nhân kia cũng được xem là con ruột của Thanh Thiên Thánh Thần, con ruột còn chẳng được hưởng đãi ngộ thế này, nhưng Giang Thái Huyền lại được.

Giang Thái Huyền bĩu môi, con ruột? Bọn ta là anh em cột chèo vừa uống rượu vừa tầm phào với nhau.

Giang Thái Huyền vừa ăn thịt uống rượu, còn uống thêm một chén canh thịt, vừa thích chí vừa nghĩ thầm trong lòng chút nữa nên nói với ba vị đại lão thế nào để lừa Thanh Thiên tộc, bảo bọn họ cố gắng kiếm tài nguyên?

Ăn xong, ba người lại không chờ tiếp được nữa mà gấp gáp rời đi, bọn họ còn phải báo tin này về, để tộc nhân Thanh Thiên tộc tìm ba vị Thánh Thần nhóm Hậu Thổ, còn về chuyện bỏ ra ba nguyện vọng ấy à? Không sao cả, chỉ cần nhận lại được một nguyện vọng là được rồi.

Giang Thái Huyền cũng thu dọn chén đũa, rời khỏi Hỗn Độn, về Thần giới.

Thiên Đạo đã nấu và nêm nếm gia vị xong xuôi, Giang Thái Huyền nếm thử một miếng, nhìn Thiên Đạo với vẻ mặt bất thiện: "Ngươi nấu ngon tới vậy?"

Đã nói tay nghề của ta là nhất kia mà, Thiên Đạo ngươi không lo làn chuyện đàng hoàng, lại còn nấu ngon như thế?

"Ngô chưởng khống Thần giới, nên hiểu được mọi phương pháp nấu ăn, mỗi lần thêm gia vị đều sẽ được tính toán cực kỳ cẩn thận, thịt phải nướng tới..."

"Được rồi, ta nhường danh xưng thần bếp lại cho ngươi." Giang Thái Huyền tự thẹn không bằng người ta, sau đó gọi Long tộc: "Tới đây giúp ta cắt mấy thịt ra thành từng miếng, không được ăn vụng, bằng không ta sẽ hầm các ngươi luôn."

Mấy lão long vội lên tiếng đảm bảo: "Tràng chủ, ngươi đừng mơ mà mượn cớ ăn Long tộc nhé, bọn ta tuyệt đối sẽ không ăn vụng!"

"Bị các ngươi phát hiện rồi." Giang Thái Huyền tỏ vẻ thất vọng rồi lấy cuốn sổ con ra bắt đầu bịa chuyện, mấy lão long ghé mắt nhìn lén, sau đó hoang mang lên tiếng: "Bạn chí cốt? Hậu Thổ nương nương có bạn chí cốt?"

Giang Thái Huyền gật đầu, hài lòng nhìn nội dung trên sổ con: "Muốn kết nối với người lạ thì cần có một điểm chung, hơn nữa điểm chung này phải thật quan trọng, để cho dù chúng ta có lừa bọn họ thì bọn họ cũng không để ý."

"Ồ." Mấy lão long không hiểu, từ lúc trở về tới giờ cũng chưa được bao lâu nên không rành lắm.

Giang Thái Huyền lại viết kín sổ con với cách diễn đạt đơn giản nhất, sau đó chỉnh sửa rõ ràng rồi mới gửi cho ba vị Thần Ma, xem ai có thời gian thì về đây một chuyến.

Lúc này, mặt Thái Thượng Lão Quân giật lên bần bật, ông ta nhìn võ giả Thanh Thiên tộc đang đứng trước mặt, tuyên bố lai lịch của mình: "Bản thần là thần đèn Hỗn Độn, ngươi đánh thức bản thân, nên bây giờ phải thỏa mãn ba nguyện vọng của bản thần."

Võ giả Thanh Thiên tộc ngơ ngác: "Thần đèn? Ngươi cũng là thần đèn?"

Thái Thượng Lão Quân sững người, tên này từng bị lừa rồi hả? Lão đạo quả thật có chút không đành lòng, nhưng nhìn tứ Hoàng đang chờ tiền vào tay trong bình, bọn họ đã trả tiền hết rồi, thế là đành nhẫn tâm nói: "Không sai, tổng cộng có ba vị thần đèn Hỗn Độn, một vị là sư đệ của lão đạo, một vị khác là đạo hữu của lão đạo."

"Lần trước ngươi đã gặp vị nào?" Lão Quân mỉm cười hỏi.

"Thần đèn tiền bối, ngươi bỏ qua cho ta đi, ta gặp đủ cả ba người rồi." Võ giả Thanh Thiên tộc che mặt khóc rống.

Rốt cuộc bản thân hắn phải xui xẻo tới cỡ nào rồi kia chứ? Thế mà lại gặp được hết cả ba thần đèn, còn đều là ba nguyện vọng, không biết tên chết tiệt nào đã cưỡm đi một nguyện vọng?

Thái Thượng Lão Quân cũng sửng sốt, ông ta thật không đành lòng mà, người này xui tới cỡ nào vậy trời, mới đó đã gặp hết cả ba?

Thái Thượng Lão Quân thương hại thở dài, trong lòng võ giả Thanh Thiên tộc cũng khá hơn một chút, xem ra thần đèn Hỗn Độn này cũng lương t...

"Thỏa mãn ba nguyện vọng của bản thần, bằng không ngươi chết chắc!" Thái Thượng Lão Quân phất đạo bào, tỏ vẻ hung ác, không thể đạp đổ bảng hiệu của đạo tràng, nhất định phải lấy được đồ.

Sắc mặt võ giả Thanh Thiên tộc cứng đờ, má nó, lúc nãy mắt ta đui chột mới thấy ngươi lương thiện, ngươi làm vậy có khác gì chặt đứt luôn con đường sống của ta đâu!