Chương 1476 Trâm vàng hay là trâm bạc
Ba người Thanh Nữ dùng bí pháp để liên lạc với tộc nhân Thanh Thiên tộc, thuật lại tin về ba vị Thánh Thần hóa thân thành thần đèn.
"Thần đèn Hỗn Độn? Thanh Nữ, sao ngươi không nói sớm?" Chẳng mấy chốc, một người truyền âm tới với giọng nói cực kỳ tức giận và ấm ức.
"Đại ca, sao thế?" Thanh Nữ bối rối.
"Đại ca ta đã phải bỏ ra sáu nguyện vọng đấy." Sắc mặt đối phương đầy vẻ sầu thảm.
Thanh Nữ: "..."
"Thanh Thiên tộc chúng ta nhiều người, lại còn quen đường quen nẻo ở đây, nhất định có thể đạt được một nguyện vọng." Thanh Nữ suy tư một lúc rồi truyền tin: "Cùng là cường giả Đạo Cảnh, rất có khả năng bọn họ sẽ biết hướng đi của Thanh Thiên Thánh Thần, ai nhận được một nguyện vọng thì nhớ phải hỏi."
"Ta nghĩ nên đòi bồi thường trước thì hơn." Một vị tộc nhân Thanh Thiên tộc đau lòng nói, ngươi biết bọn ta đã mất bao nhiêu rồi không? Hầu như mấy thứ có giá trị trên người bọn ta đều bị lấy đi hết rồi.
"Hỏi tin tức Thánh Thần, nếu tìm được Thanh Thiên Thánh Thần, có Thánh Thần che chở, còn sợ gì không lấy lại được những thứ đã mất?" Thanh Sơn trầm giọng.
"Đòi lại tổn thất của Thanh Thiên tộc trước."
"Hỏi Thánh Thần trước."
"Đòi lại..."
"Được rồi, bọn ta sẽ tự hỏi, các ngươi muốn làm gì thì làm, tùy cơ duyên mỗi người." Thanh Nữ hơi thất vọng, sau đó trực tiếp cắt ngang cuộc đàm luận.
"Thanh Nữ, mấy tên này thật là, chẳng phải chỉ là chút Hỗn Độn thạch và Hỗn Độn dược thôi sao?" Thanh Sơn và Thanh Vân tức tối.
"Không thể trách bọn họ được, Thanh Thiên Thánh Thần biến mất nhiều năm, không rõ tung tích, cho dù có hỏi ra được thì cũng chưa chắc chúng ta có thể tìm được người, đòi lại tổn thật cũng là một sự lựa chọn sáng suốt." Thanh Nữ bình tĩnh nói.
Tuy Thanh Sơn và Thanh Vân vẫn còn hơi tức tối nhưng cũng không nói thêm gì nữa, dù sao mọi người đều là tộc nhân Thanh Thiên tộc, hai lựa chọn này cũng đều vì Thanh Thiên tộc.
"Thanh Nữ, Giang huynh đệ nói rất có lý, chúng ta có nên chia ra tìm hay không?" Thanh Sơn do dự một lúc rồi lên tiếng hỏi.
"Cũng được, có điều trong Hỗn Độn nguy hiểm trùng trùng, chúng ta không nên cách nhau quá xa, nếu gặp bất trắc cũng có thể kịp thời ứng cứu." Thanh Nữ thấp giọng nói.
"Được." Hai tráng hán gật đầu, ba người nhìn nhau một cái rồi chia nhau đi tìm.
Thanh Nữ chậm rãi tiến về phía trước, lúc nào cũng chú ý tới động tĩnh xung quanh, một khi xuất hiện dị thường thì nàng sẽ lập tức chạy qua đó, nàng đã tìm kiếm biết bao nhiêu năm trời, nay cơ hội gần ngay trước mắt, nàng nhất định phải nắm chặt cơ hội này để nghe ngóng được tin tức về Thanh Thiên Thánh Thần.
"Thần đèn Hỗn Độn, Hậu Thổ nương nương, Thông Thiên giáo chủ, Thái Thượng Lão Quân."
Thanh Nữ khẽ giọng thì thào, thành khẩn cầu nguyện: "Thanh Thiên Thánh Thần vĩ đại, ngài nhất định phải phù hộ ta tìm được thần đèn Hỗn Độn và nhận được nguyện vọng."
Cầu nguyện xong, Thanh Nữ tiếp tục tìm kiếm.
"Thanh Thiên Thánh Thần không thể phù hộ ngươi, nhưng bản tràng chủ có thể." Giang Thái Huyền âm thầm lên tiếng, sau đó biến mất.
Oanh
Đột nhiên, Hỗn Độn phía trước rách toạc ra, một dòng sông mang theo lực hút khổng lồ lao vọt tới, Thanh Nữ biến sắc, vội vàng tránh đi, nàng không kịp nghĩ ngợi nhiều đã trực tiếp bị một luồng thần lực đánh bay.
Ầm
Một chưởng rơi xuống, thần lực đổ ầm vào dòng chảy khiến nó bắn lên tung tóe rồi xé rách Hỗn Độn, khuấy động dòng chảy, một đợt sóng vỗ vào phá tan một vùng Hỗn Độn.
"Sao lại xuất hiện một dòng sông trong Hỗn Độn?" Lúc này, cuối cùng Thanh Nữ cũng phát giác được vấn đề, hai mắt lập tức sáng lên: "Chẳng lẽ là thần đèn Hỗn Độn?"
Trong lòng dấy lên sự hiếu kỳ, mà cùng lúc đó cũng bởi vì một chưởng của nàng nên dòng chảy đã ngừng lại, nước sông cũng trở nên yên ắng, tản ra thần quang kỳ lạ.
"Là sông thật ư?"
Thanh Nữ tò mò đi tới, ban nãy nàng còn tưởng là do mãnh thú hóa thành, không ngờ là một con sông thật.
Thanh Nữ hiếu kỳ đến bên cạnh con sông, ngay khi nàng định tìm thử thì đột nhiên lực hút trở nên mạnh lạ kỳ, dù Thanh Nữ có tu vi Thần Đế đỉnh phong cũng không đỡ nổi mà lảo đảo một thoáng, trâm cài được chế tạo từ Hỗn Độn thạch trên đầu bay thẳng vào lòng sông.
"Trâm của ta..."
Sắc mặt Thanh Nữ khẽ biến, ngay lúc nàng muốn nhặt thạch thoa lên thì con sông bất chợt sôi sùng sục, một luồng kim quang lóe sáng, nước sông bắt đầu dao động, một bóng người thần bí từ từ xuất hiện, người nó chắp tay đướng đó, tràn ngập thần uy.
"Hửm? Thần Đế đỉnh phong? Nhưng tại sao ta cũng chịu ảnh hưởng?" Thanh Nữ nhíu mày, không tài nào hiểu được, nàng cũng là Thần Đế đỉnh phong, thế mà lúc nãy lại suýt bị dòng sông này hút vào, ngay cả thạch thoa cũng không che chở được.
Nếu đổi lại thành cùng cấp bình thường, cho dù nàng đánh không lại thì cũng sẽ không chật vật như vậy, nhưng Thần Đế trước mặt lại khiến nàng trong cực kỳ thảm hại, còn mang đến cho nàng một cảm giác mông lung, cao thâm khó đoán.
"Ồ, cô nương xinh đẹp, xin hỏi ngươi vừa đánh rơi cây trâm vàng này, hay là cây trâm bạc?"
Bóng người thần bí ngưng tụ lại thành một nam tử trung niên, khí tức sắc tím mênh mông cuồn cuộn, sau lưng hiển hiện tinh không bao la, người nọ thờ ơ nhìn Thanh Nữ, mỗi bên tay còn cầm một cây trâm cài tóc.
"Ngươi là ai?" Sắc mặt Thanh Nữ âm trầm, cảnh giác nhìn nam tử trung niên.
"Ngô là một trong những hóa thân của thần đèn Hỗn Độn, thần sông Hỗn Độn, phiêu dạt trong Hỗn Độn." Nam tử trung niên đáp.
"Hóa thân của thần đèn Hỗn Độn? Thần sông Hỗn Độn?" Thanh Nữ ngơ ngác, nhớ tới Giang Thái Huyền từng nói rằng thần đèn Hỗn Độn có ngàn vạn hóa thân, gặp được một người trong số đó cũng rất bình thường.
Nếu đã là hóa thân của cấp Thánh Thần, vậy có thể dùng tu vi cùng cấp khiến nàng chật vật bất kham cũng không có gì lạ.
"Ngươi có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ta không?" Thanh Nữ kích động.
"Cô nương xinh đẹp, ngươi đánh rơi trâm vàng hay là trâm bạc?" Thần sông Hỗn Độn không trả lời mà cúi đầu nhìn hai cây trâm trong tay mình, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Thanh Nữ.
"Hai cái này không phải ta làm rơi, cái ta làm rơi là trâm cài bằng đá." Thanh Nữ lắc đầu: "Ngươi có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ta không?"
"Bằng đá? Ồ, đúng là một cô nương vừa thành thật vừa xinh đẹp, bản thần thích nhất là người thành thật." Thần sông Hỗn Độn mỉm cười: "Đây, trả cho ngươi."
Dứt lời bèn đưa một cây trâm bằng đá thô sơ qua.
Thanh Nữ: "..."
Ngươi tưởng ta mù hả, ta đánh rới trâm cài bằng Hỗn Độn thạch, chứ không phải làm từ đá tảng bình thường!