Chương 1486 Rõ ràng bọn ta mới là người tới đây xin giúp đỡ cơ mà
Cổ ốc Hỗn Độn?" Ba người nhìn nhau, có chút không dám tin.
"Như các ngươi đã thấy, cổ thôn Hỗn Độn trước đây đã trải qua một vài tai ương, hiện chỉ còn sót lại cổ ốc Hỗn Độn này và ta thôi." Hỗn Độn thạch hình người nói.
Ba người ngơ ngác, suýt không thể chấp nhận nổi sự thật này, nơi này chính là cổ thôn Hỗn Độn mà thần đèn Hỗn Độn - cường giả cấp Thánh Thần đề cập, y đã nói chỉ cần tìm được nơi này thì tất cả mọi chuyện đều có thể xảy ra, con mẹ nó chứ đây chính là tất cả đều có thể xảy ra?
Rõ ràng là tất cả mọi chuyện đều không thể xảy ra!
"Xin hỏi tiền bối, rốt cuộc nơi này đã xảy ra chuyện gì? Những thôn dân khác đâu?" Thanh Nữ không kiềm lòng được mà hỏi.
Nàng thật sự rất muốn biết đến tột cùng cổ thôn Hỗn Độn này đã xảy ra chuyện gì, tại sao chỉ còn lại một người sống sót, mà căn nhà cuối cùng ở đây cũng đổ nát như vậy.
"Chuyện này phải nói từ kỷ nguyên Hỗn Độn xa xưa nhất, khi đó Hỗn Độn thai nghén ba ngàn bảo vật..." Hỗn Độn thạch hình người thở dài, bắt đầu thuật lại.
"Tiền bối, có thể nói thẳng nguyên nhân ra luôn không, bọn ta biết chuyện của ba ngàn Ma Thần rồi." Thanh Sơn cắt ngang.
Bọn họ không muốn nghe lại câu chuyện này nữa, Thánh Thần nhà mình không có danh tiếng gì, thật là bực bội.
"Bàn Cổ đại thần bọn họ đã tiêu diệt hơn hai ngàn Ma Thần Hỗn Độn, ai ngờ huyết nhục của các Ma Thần Hỗn Độn kia qua ngàn tỉ năm vẫn không chịu yên nghỉ, máu tươi, xương cốt đã rơi xuống dần sinh ra thần trí, tu thành sinh linh dưới sự ôn dưỡng của Hỗn Độn."
Hỗn Độn hình người thở dài: "Bọn họ sinh ra trong oán khí và sát khí, lúc nào cũng ôm đầy sát ý với nhóm Ma Thần đã ra tay bảo vệ Hỗn Độn, tuy muốn báo thù, nhưng nhón Ma Thần kia đã rời đi, bọn ta thân là hậu nhân của Ma Thần, nên đã trở thành đối tượng báo thù của bọn họ."
"Lúc trước người ở cổ thôn Hỗn Độn đều là hậu duệ của Ma Thần, tuy tôn thờ các Ma Thần khác nhau, nhưng bọn ta đều là những người bảo vệ Hỗn Độn, cùng nhau duy trì trật tự ở nơi này, thậm chí đã từng trấn áp hậu duệ của nhóm Ma Thần độc ác kia."
"Có điều hậu duệ của các Ma Thần đó thật quá đê tiện, không ngờ chúng lại dám điều khiển mãnh thú Hỗn Độn đến tấn công cổ thôn, cổ thôn đã phải dùng hết sức mình để đối phó với mãnh thú, cuối cùng bọn chúng không chỉ diệt cổ thôn, mà còn giết không ít thôn dân."
"May mà Hậu Thổ nương nương, Thông Thiên giáo chủ và Thái Thượng Lão Quân tới đây kịp lúc, đánh lui hậu duệ Ma Thần nên mới cứu được bọn ta." Hỗn Độn thạch hình người đau đớn bật khóc.
"Vậy những thôn dân còn sống đâu?" Thanh Nữ vội hỏi.
"Bọn họ đi hết rồi, ba vị đại nhân không thể coi chừng bọn ta từng giây từng phút được, tuy nhưng hậu duệ Ma Thần đó cường đại, nhưng cũng không cách nào gây ảnh hưởng tới an bình của Hỗn Độn, Hỗn Độn đã không cần bọn ta nữa, thế nên các thôn dân khác quyết định rời đi, khiến cơ thể Hỗn Độn trở nên thoái hóa, tiến vào thế giới để bắt đầu một cuộc sống mới."
Hỗn Độn thạch hình người trầm giọng đáp.
"Vậy tại sao ngươi không đi?" Thanh Nữ nghi hoặc.
"Ta đã từng đi rồi, ta cũng là một trông những người thoái hóa cơ thể, phụ thân của ta thì ở đây trông coi nơi này, có điều sau khi phụ thân ta mất, ta thân là Long Đế Long tộc, không thể không trở về Hỗn Độn, canh giữ tượng thần Tổ Long, cung phụng Tổ Long."
Hỗn Độn thạch hình người nước mắt giàn giụa: "Chẳng qua không ngờ rằng những tên hậu duệ Ma Thần đê tiện kia vẫn chưa chịu từ bỏ, thường sai khiến mãnh thú Hỗn Độn đến đây tập kích ta."
"Hỗn Độn Tổ Long bảo vệ Hỗn Độn, trước đây Thanh Thiên Thánh Thần của bọn ta cũng là một trong những người đã đứng ra bảo vệ Hỗn Độn." Thanh Nữ lên tiếng, chỉ bâng quơ một câu đã lôi kéo được quan hệ.
"Thanh Thiên Thánh Thần à, ta nhớ, y là bạn tốt của Hỗn Độn Tổ Long." Long Đế tỏ vẻ vui mừng, kích động nhìn ba người: "Các ngươi là hậu duệ của Thanh Thiên Thánh Thần thật sao?"
"Đương nhiên." Ba người Thanh Nữ trịnh trọng đáp: "Thanh Thiên Thánh Thần vĩ đại đã sáng tạo ra Thanh Thiên đại thế giới, tạo ra Thanh Thiên tộc bọn ta."
"Không ngờ các ngươi lại tới đây, chúng ta cũng được xem là chỗ quen biết cũ nhỉ." Long Đế mừng rỡ không thôi, hắn nhìn sang pho tượng, nhịn không được mà hỏi: "Pho tượng Hỗn Độn Tổ Long này chỉ còn một nữa, ta không tiện rời đi, không biết có thể nhờ các ngươi tìm Hỗn Độn thạch về giúp ta không, để sửa chữa lại pho tượng này?"
Ba người Thanh Nữ: "..."
Hình như có gì đó sai sai, rõ ràng bọn ta mới là người tới đây xin giúp đỡ cơ mà, sao tự dưng lại biến thành tìm bọn ta tới đây để xin giúp đỡ thế?
"Chắc các ngươi sẽ không từ chối đâu nhỉ? Chúng ta là thế giao (*) đó." Long Đế hơi bất mãn.
(*) quen nhau từ thời cha chú, tổ tiên
Sắc mặt ba người Thanh Nữ sượng cứng lại, ta không muốn thế giao kiểu này, đổi cái khác được không?
Chuyện này, có nên giúp hay không đây?
Thanh Thiên Thánh Thần và vị Tổ Long Hỗn Độn này là bạn tốt của nhau, hiện tại hậu duệ của Tổ Long gặp khó khăn, sao bọn họ có thể không ra tay viện trợ được chứ?
"Bọn ta sẽ cố gắng hết sức." Ba người Thanh Nữ lên tiếng đảm bảo, dừng một chút lại nói: "Long Đế có biết cách thành Thánh không?"
"Cách thành Thánh?" Long Đế nhìn bọn họ, gật đầu, song sau đó lại lắc đầu: "Ta biết, nhưng không thể nói cho các ngươi."
"Tại sao? Tổ tiên của chúng ta là bạn chí cốt, đều đã chiến đấu để bảo vệ Hỗn Độn cơ mà." Ba người vội vàng nói.