← Quay lại trang sách

Chương 1487 Phân ưu với Long Đế!

Thực lực của các ngươi quá yếu." Long Đế thở dài: "Nói cho các ngươi nghe, các ngươi cũng không là được."

"Tuy bọn ta yếu, nhưng sau này sẽ có cơ hội tăng cao thực lực, trưởng bối trong tộc bọn ta mạnh hơn bọn ta nhiều." Thanh Nữ đáp.

Long Đế vẫn lắc đầu: "Chuyện thành Thánh để sau hẵng nói, không phải chỉ cần ta nói muốn cho là cho được, trừ phi các thôn dân khác cũng đồng ý."

"Những thôn dân khác ở đâu, bây giờ bọn ta đi tìm họ." Ba người Thanh Nữ gấp gáp lên tiếng.

"Bọn họ đang ở trong một thế giới các chỗ này rất xa, muốn tìm thấy bọn họ, các ngươi phải lùng sục từng thế giới, hoặc xây nhà từ Hỗn Độn thạch cho bọn họ, cung phụng tổ tiên của bọn họ thì bọn họ mới trở lại đây." Long Đế nói.

"Lùng sục từng thế giới?" Nhiệt tình của ba người lập tức bị dập tắt, ba ngàn Ma Thần khai chiến, đã sáng tạo ra biết bao nhiêu thế giới, có quỷ mới biết mấy người đó đã chạy đi đâu, còn về chuyện xây nhà bằng Hỗn Độn thạch, thì phải xây bao nhiêu căn đây? Và phải cần đến bao nhiêu Hỗn Độn thạch?

"Trước khi làm xong những chuyện này, ta sẽ không bạc đãi các ngươi, sau khi các ngươi tìm được thần dược và Hỗn Độn thạch thì ta sẽ dùng thứ khác để cảm tạ các ngươi." Long Đế mở miệng, nhìn thấy biểu cảm của bọn họ chẳng có chút nào gọi là chờ mong thì lại bổ sung thêm: "Vật ta dùng để cảm tạ chính là Hỗn Độn khí mà Thánh Nhân đã dùng để tu luyện."

"Vật Thánh Nhân dùng để tu luyện?" Ba người kinh hãi, trố mắt nhìn hắn.

Hỗn Độn khí chắc chắn là đồ tốt, ngay cả Thánh Nhân cũng dùng, hơn nữa còn chuyên dùng nó để tu luyện, tuyệt đốt có lợi hơn cả hấp thu năng lượng Hỗn Độn gì đó, khuyết điểm duy nhất chính là phải dùng tiền để mua.

Tuy một sợi không đắt, nhưng một Thánh Nhân phải cần tiêu hao bao nhiêu Hỗn Độn khí mới được coi là đủ? Thế thì chẳng ai biết được.

"Đi đi, sau khi làm xong, ta sẽ đưa nó cho các ngươi, bây giờ ta phải tiếp tục tế bái Tổ Long." Long Đế phất tay.

Ba người ngơ ngác, cuối cùng quay mặt nhìn nhau rồi truyền tin tức này về Thanh Thiên tộc, sau đó chuẩn bị rời khỏi nhà đá để đi kiếm Hỗn Độn thạch và thần dược.

"Đúng rồi, tại sao trước đây bọn ta không phát hiện cổ thôn Hỗn Độn?" Thanh Nữ đột nhiên hỏi.

"Cổ thôn này vẫn luôn di chuyển để né tránh mấy tên hậu duệ Ma Thần đê tiện kia, với lại lúc trước có bí pháp che giấu, cho dù các ngươi có tới đây thì cũng không nhìn thấy được." Long Đế giải thích.

Lúc này ba người mới bừng tỉnh, sau đó lập tức tiến vào Hỗn Độn để tìm Hỗn Độn thạch và thần dược.

"Kế tiếp chắc chắc sẽ có càng nhiều tộc nhân của Thanh Thiên tộc tới đây, thân là NPC mà tràng chủ đã chỉ định làm nhiệm vụ, ta phải nghĩ ra một ít việc để bắt bọn họ đi làm mới được." Long Đế trầm tư: "Tràng chủ muốn ăn thịt mãnh thú Hỗn Độn, chuyện này cũng giao cho bọn họ thôi."

Long Đế nghĩ, có sẵn một nhóm tay chân thế này mà không dùng thì uổng lắm, hơn nữa bọn họ cũng không có chiến y Hỗn Độn, nên sẽ gặp quá nhiều hạn chế khi ở trong Hỗn Độn, hoàn toàn không thuận lợi như Thanh Thiên tộc, bởi vậy không đích thân đi làm mới là cách sáng suốt nhất.

"Xem ra, Thần giới chúng ta quả là có khiếu làm ông chủ." Long Đế thì thào.

Lần này có gần hai mươi tộc nhân Thanh Thiên tộc tới, người mạnh nhất là Thần Đế đỉnh phong, còn yếu nhất thì là Thần Hoàng sơ kỳ, không phải ai trong Thanh Thiên tộc cũng đều là Thần Đế.

"Bái kiến Long Đế, bọn ta là tộc nhân Thanh Thiên tộc." Thần Đế đỉnh phong nói năng rất khách sáo.

"Ôi thế giao, tổ tiên chúng ta đã quen biết từ rất lâu về trước." Long Đế trầm giọng, khiêm nhường đáp lời: "Đáng tiếc, bản đế đã thoái hóa Hỗn Độn thể, chỉ có thể mượn chiến y Hỗn Độn để sinh tồn lâu dài ở đây, bằng không nhất định sẽ cùng các vị thỏa sức no say."

"Long Đế khách sáo quá, bọn ta nghe nói Long Đế gặp khó khăn nên cố ý đến đây hỗ trợ." Thanh Thiên tộc nói, thân là thế giao, là hậu duệ của bạn chí giao với Thanh Thiên Thánh Thần, sao bọn họ có thể trơ mắt nhìn hắn bị ức hiếp?

Hậu duệ Ma Thần đê tiện, nhất định phải chết!

"Đa tạ." Long Đế cảm động cực kỳ: "Ta thường bị mãnh thú Hỗn Độn tới đây quấy rầy, mong mọi người có thể giúp ta giết mười con mãnh thú Hỗn Độn, để giải tỏa mối hận trong lòng."

Thanh Thiên tộc: "..."

Miệng tiện, con mẹ nó đúng là miệng tiện!

Tuy bọn ta tới đã giúp đỡ, nhưng ngươi có thể nói chuyện gì đáng tin một chút được không, vừa tới đã đời giết mười con mãnh thú Hỗn Độn? Bọn ta cũng sợ đó!

Thấy vẻ mặt của mấy người trong Thanh Thiên tộc như bị táo bón, Long Đế bực bội nói: "Chẳng lẽ các ngươi không đồng ý? Chúng ta có còn là thế giao hay không?"

"Đồng ý, bọn ta đồng ý." Hai mươi tộc nhân Thanh Thiên tộc nhăn nhó, đồng ý làm nhiệm vụ khó nhằn này.

"Yên tâm, Long Đế ta sẽ không bạc đãi cố nhân, chờ sau khi các ngươi giết được mười con mãnh thú Hỗn Độn, ta sẽ thưởng cho các ngươi Hỗn Độn khí mà Thánh Nhân đã dùng để tu luyện." Long Đế đảm bảo.

"Đi, giết mãnh thú Hỗn Độn, phân ưu với Long Đế!" Thần Đế đỉnh phong phất tay, dẫn tộc nhân rời đi.

Bên trong Hỗn Độn, Giang Thái Huyền đang luyện hóa thịt mãnh thú, sau đó lại ăn thêm mấy viên Hỗn Độn đan, hắn đã nghĩ kỹ rồi, hắn sẽ đi theo con đường Thần Ma Hỗn Độn!

Một khi bản thân hắn luyện thành thể xác như Thần Ma Hỗn Độn, ngoại trừ chu du khắp Hỗn Độn, còn có thể tu luyện trong Hỗn Độn thỏa thích, không cần phải mua Hỗn Độn khí nữa, cũng xem như hời to rồi.

Giang Thái Huyền quyết định xong thì bắt đầu điên cuồng ăn Hỗn Độn đan, cũng không thèm để ý xem đan điền của mình sẽ rộng lên bao nhiêu, bây giờ mở rộng được bao nhiêu hay bấy nhiêu, dù sao cũng không gây bất lợi cho hắn.