← Quay lại trang sách

Chương 1490 Ngươi bớt vô liêm sỉ tí đi được không?

“Trưởng lão, ta cảm thấy trước mắt chúng ta không nên trực tiếp chuyển qua đó, tuy Hậu Thổ nương nương không ra tay với chúng ta, nhưng Thanh Thiên tộc thì sao? Bây giờ vẫn chưa rõ tình hình ở cổ thôn Hỗn Độn ra sao, không thể chôn vui cả chi mạch của chúng ta được.” Một Mặc Lân tộc trầm giọng lên tiếng.

“Ngươi nói không sai, bản trưởng lão tới đó một chuyến, các ngươi ở đây chờ.” Một Thần Đế hậu kỳ mở miệng.

“Dựa vào đâu lại là ngươi đi? Bọn ta đi, người chờ ở đây.” Các trưởng lão khác bất mãn, lỡ lần này gặp được cơ duyên, vậy chẳng phải để ngươi chiếm lời hết rồi sao?

Hậu Thổ nương nương không giết bọn họ, chứng tỏ chuyến đi lần này rất ít rủi ro, dù sao nếu một Ma Thần Hỗn Độn còn sống nổi sát tâm thì gộp hết cả Mặc Lân tộc bọn họ lại mổ chỗ cũng không đủ để người ta giết.

Cuối cùng mọi người quyết định để hai trưởng lão cùng tới đó, ngoài ra còn có thêm một trong ba tộc nhân Mặc Lân tộc đi theo, bọn họ đã từng nói chuyện với Hậu Thổ, nên mang theo một người sẽ an toàn hơn.

“Nhất định phải điều tra rõ ràng, nếu có thể nhận được sự che chở của Hậu Thổ nương nương thì chúng ta sẽ không cần lang thang khắp nơi thế này nữa.” Trưởng lão ở lại trịnh trọng nói.

Nói dễ nghe một chút thì bọn họ là dân du mục trong Hỗn Độn, nói khó nghe thì là kẻ lang thang, chỉ biết đi loanh quanh trong Hỗn Độn, đi được tới đâu thì đi, không có chỗ ở cố định.

“Được.” Hai vị trưởng lão gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy về cổ thôn Hỗn Độn.

Hỗn Độn mênh mông không có điểm cuối, năng lượng Hỗn Độn mù mịt như một con sông đục ngầu, không thể thấy rõ rốt cuộc bên trong đang cất giấu những gì.

Ba người Mặc Lân tộc lao nhanh về phía trước, khi tộc đàn di chuyển tới đây thì bọn họ cũng đã dò xét kỹ càng tình hình xung quanh, hiện tại bọn họ đang đi theo một tuyến đường an toàn nên tốc độ rất nhanh.

“Trưởng lão, hình như ở bên kia có một Thanh Thiên tộc đang tìm kiếm thứ gì đó.” Mặc Lân tộc cấp Thần Hoàng lên tiếng, giơ tay chỉ về hướng Thanh Thiên tộc mang khăn che mặt.

“Tin tức này là do Thanh Thiên tộc báo cho chúng ta biết, chúng ta cũng không có cừu oán gì với Thanh Thiên tộc, qua đó hỏi thử xem.” Hai vị trưởng lão nhìn nhau, sau đó nhanh chóng chạy qua.

“Ai?” Thanh Nữ khẽ nhíu mày rồi đột ngột xoay người, nhìn về phía ba tộc nhân Mặc Lân tộc, thần lực trong cơ thể lập tức dâng lên: “Các ngươi là ai?”

“Bọn ta là tộc nhân Mặc Lân tộc, tại hạ là trưởng lão Mặc Thiên, vị này là trưởng lão Mặc Nghiệp và chấp sự Mặc Hài.” Một vị trưởng lão Thần Đế hậu kỳ khiêm nhường lên tiếng: “Xin hỏi các hạ có phải tộc nhân Thanh Thiên tộc không?”

Bọn họ biết Thanh Thiên tộc, trước đây cũng đã từng tới khu vực này, thông thường Thanh Thiên tộc chỉ mọc một lớp vảy trên tay, chứ không mọc toàn thân như bọn họ, lại còn có gai ngược.

“Đúng vậy, các ngươi tới đây có chuyện gì?” Thanh Nữ hơi gật đầu, nhưng vẫn cảnh giác híp mắt nhìn ba người, trong mắt lóe lên khí tức hung hãn: “Chắc hẳn Mặc Lân tộc không phải đám hậu duệ Ma Thần đê tiện kia đâu nhỉ? Ba tên này cũng không mạnh lắm, trực tiếp chém chết bọn chúng, cũng xem như phân ưu với Long Đế.”

Mặc Thiên biến sắc, bọn họ đã đi đến nhiều nơi trong Hỗn Độn, từng gặp phải rất nhiều mối nguy hiểm đến tính mạnh, ngay khi vừa cảm ứng được sát cơ thì đã cuống quýt lên tiếng: “Bọn ta được Hậu Thổ nương nương dẫn tới tìm cổ thôn Hỗn Độn.”

“Hậu Thổ nương nương?” Thanh Nữ giật mình: “Ngươi đã gặp Hậu Thổ nương nương?”

“Đúng thế.” Mặc Hài vội đáp: “Hậu Thổ nương nương bảo bọn ta tới phía trước tìm cổ thôn Hỗn Độn, còn kể cho bọn ta nghe về chuyện của Thánh Nhân, lúc đó còn có một vị Thanh Thiên tộc khác nữa, thế nên khi nhìn thấy các hạ, bọn ta mới tiến tới bắt chuyện.”

“Thì ra là vậy.” Thanh Nữ hiểu ra, không khỏi có hơi ghen tỵ: “Các ngươi đúng là may mắn, Thanh Thiên Thánh Thần tộc ta là bạn tri kỷ của Hậu Thổ nương nương, ngay cả bọn ta cũng hiếm khi gặp được nương nương một lần, thế mà các ngươi lại được gặp.”

Ba người cười gượng, đột nhiên Mặc Thiên nói: “Thật ra giữa chúng ta cũng có nguồn gốc sâu xa lắm, lúc trước Mặc Lân Ma Thần nhà ta cũng là chí giao với Thanh Thiên Thánh Thần.”

Thanh Nữ: “...”

Ngươi bớt vô liêm sỉ tí đi được không?

Thanh Nữ không biết Mặc Lân Ma Thần và Thanh Thiên Thánh Thần có phải chí giao hay không, có điều Hậu Thổ nương nương đã cố tình chỉ dẫn bọn họ tới đây, có lẽ hai người quả thật là chí giao.

Nhưng mà, mặc kệ có phải chí giao hay không, nếu đối phương đã được Hậu Thổ dẫn tới đây thì không thể giết chết họ được, bằng không lỡ như khiến Hậu Thổ nương nương tức giận thì sao?

Thanh Nữ ngẫm nghĩ một lúc, nói: “Để ta giải thích cho các ngươi rõ hơn, Thánh Thần không chỉ có mỗi Hậu Thổ nương nương, mà còn có Thông Thiên giáo chủ và Thái Thượng Lão Quân, họ đều là bạn tri kỷ của tổ tiên Thanh Thiên Thánh Thần của tộc ta.”

Thanh Nữ quyết đoán tạo quan hệ với ba vị đại lão, bọn họ chính là cường giả Thánh Thần đó.

“Thông Thiên giáo chủ, Thái Thượng Lão Quân?” Ba người ngơ ngác, cực kỳ bối rối, họ chưa từng nghe nói qua.

“Hai vị đó chính là hảo hữu chí giao của Hậu Thổ nương nương, hiện tại đều đang ở gần chỗ này.” Thanh Nữ giải thích: “Bọn họ hóa thân thành thần đèn Hỗn Độn, sống trong một chiếc bình, và cả thần sông Hỗn Độn, các loại hiện tượng kỳ lạ có thể đều do Thánh Thần xuất hiện gây nên.”

“Chỉ cần có được chiếc bình, ma sát chúng một lúc thì sẽ đánh thức thần đèn Hỗn Độn, lúc đó sẽ có thể nhận được một nguyện vọng, lúc nãy ta cũng đang tìm chiếc bình đó.”