← Quay lại trang sách

Chương 1501 Tiến vào di tích

Trong Hỗn Độn, Giang Thái Huyền vận chuyển Thần Ma Tổ Kinh, luyện hóa Hỗn Độn đan và máu thịt mãnh thú, khiến thể chất thay đổi thay đổi cực nhiều.

Lúc trước, hắn có thể là vô địch trong cấp Thần Vương, hiện tại hắn có lòng tin bản thân có thể khiêu chiến cả Thần Hoàng vừa đột phá!

Số Hỗn Độn thạch mà nhóm Long Đế thu thập được, một số ít được bán để làm tiền phụ cấp, phần lớn còn lại dùng để xây nhà, bây giờ nhiệm vụ của hắn cũng đã được mấy ngàn vạn rồi.

Song song với mức trích phần trăm càng ngày càng cao thì số tiền Giang Thái Huyền kiếm được cũng tăng lên, tốc độ nâng cao thực lực cũng nhanh hơn.

Chỉ trong chớp mắt ba ngày đã trôi qua, bên cạnh Hỗn Độn thạch ốc xuất hiện thêm một căn nhà khác, được dùng để thờ phụng Tinh Thần Ma Thần, Tiểu Hàm Hàm mặc chiến y, chạy đi bái lạy vị tổ tông được bịa ra này.

Phệ Minh liên tục mang Hỗn Độn thạch tới nên đã nhận được không ít Hỗn Độn đan và Hỗn Độn khí, vốn dĩ hắn muốn Hỗn Độn đan để sớm ngày đột phá Đạo Cảnh, hiện tại hắn không gấp nữa, mà bắt đầu chú trọng dùng Hỗn Độn khí để tẩy luyện thần lực.

Ầm ầm

Hôm nay, Hỗn Độn đột nhiên chấn động, một cỗ khí tức tang thương lâu đời bao phủ, hung uy khiếp người tràn lan hệt như một tôn cường giả già nua bước ra từ thời không xa xôi.

Hung uy trải dài, sát khí đáng sợ rúng chuyển Hỗn Độn, đất nước lửa gió từ bốn phía nổi lên, sát khí ngút trời khiến một vài Thần Hoàng trực tiếp mất đi thần trí, rơi vào điên cuồng, Thần Đế cũng không ngừng lui về sau, né tránh tới một nơi cách xa chỗn này.

"Phó thôn, là di tích Ma Thần Hỗn Độn xuất hiện." Phệ Minh lập tức truyền tin cho Long Đế.

"Di tích Ma Thần Hỗn Độn? Thật ư?" Long Đế chấn kinh, Ma Thần Hỗn Độn đó, cho dù chỉ là một miếng thịt cũng có thể giúp thực lực của bọn họ tiến bộ vượt bậc.

Còn bán đi ấy à?

Bây giờ bọn họ sẽ không bán, bởi vì Ma Thần Hỗn Độn chính là cường giả cấp Thánh, là sinh linh cường đại và lâu đời nhất, dù chỉ là một giọt máu thì vẫn có thể giúp bọn họ thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Máu thịt của Ma Thần Hỗn Độn, đồng thời thuê các đại nhân Hậu Thổ để giúp luyện hóa mới là lực chọn sáng suốt nhất!

"Mau mời Thánh Nhân đến đây, bọn ta đã bao vây di tích Ma Thần Hỗn Độn rồi." Phệ Minh kích động nói.

"Được, ngươi chú ý một chút, chúng ta cùng vào." Long Đế cười đáp: "Ngươi chuẩn bị trước đi, tí nữa bọn ta sẽ tìm ngươi."

"Đừng, tuyệt đối đừng tới tìm ta, ta đi theo tộc đàn, sẽ âm thầm truyền âm cho các ngươi, di tích Hỗn Độn này là do Thôn Phệ tộc phát hiện, nếu ta đi cùng các ngươi, ngược lại sẽ không dễ hành sự." Phệ Minh lên tiếng.

"Ồ? Do Thôn Phệ tộc phát hiện? Vậy ngươi có biết đây là di tích của vị Ma Thần nào không?" Long Đế vội hỏi.

"Hình như là một Ma Thần họ Viên (*), cụ thể là tên gì thì bọn ta cũng không biết, vì thời gian trôi qua lâu lắm rồi." Phệ Minh trả lời: "Chút nữa ta sẽ gửi vị trí cụ thể cho ngươi, ta phải đi chuẩn bị đây."

(*) Viên: con vượn

"Ma Thần họ Viên?" Long Đế thì thào, sau đó gấp gáp truyền tin cho Giang Thái Huyền: "Tràng chủ, di tích Ma Thần thuộc về Ma Thần họ Viên."

"Được, chốc nữa chúng ta cùng tới đó." Giang Thái Huyền ngẫm nghĩ, hỏi ba vị Thần Ma: "Di tích Ma Thần này thuộc về Ma Thần họ Viên, có cần dẫn Hầu Tử theo không?"

"Dẫn theo đi, Ngộ Không thiên phú dị bẩm, có duyên với nơi này." Thái Thượng Lão Quân chậm rãi mở miệng.

"Xem xem bên trong di tích được bảo tồn như thế nào, nếu căn nguyên Ma Thần chưa biến mất thì có lẽ Ngộ Không sẽ có cơ hội thành Thánh." Hậu Thổ cũng lên tiếng.

"Được, vậy làm phiền các ngươi mang Thánh Viên Vương với Hầu Tử tới đây, ừm, nói với bọn họ chuyện này, phí thuê một trăm vạn." Giang Thái Huyền bình tĩnh nói.

Cho dù đang phát phúc lợi cho nhân viên nhà mình, nhưng vẫn phải đòi Thánh Viên Vương khoản tiền này!

Chẳng mấy chốc, Lão Quân đã dẫn Hầu Tử và Thánh Viên Vương tới, Thông Thiên giáo chủ cười lạnh: "Tràng chủ, lão già vô liêm sỉ này lén lút đưa Hỗn Độn thạch cho Hầu Tử để tôi luyện Kim Cô Bổng."

"Tràng chủ, ngươi đừng nghe hắn nói nhảm, là do Hỗn Độn thạch đó tự chạy vào Kim Cô Bổng, Ngộ Không, ngươi nói xem đúng hay không." Gương mặt già nua của Thái Thượng Lão Quân đỏ bừng, kéo Hầu Tử ra.

"Da mặt sư huynh dày thật, tiến bộ vượt bậc ha." Thông Thiên giáo chủ cười lạnh.

"Thông Thiên Thánh Nhân, Lão Quân, lão tôn nghĩ chúng ta nên đến di tích Ma Thần trước đã." Tôn Hầu Tử cũng cảm thấy rất ngượng ngùng, sao Thông Thiên giáo chủ ngươi lại có thể mách lẻo như thế?

"Thông thiên à, đáng lẽ ngươi phải nói chuyện này cho ta biết từ sớm, Lão Quân cũng vậy, chuyện như nâng cao thực lực của mọi người, cần gì phải giấu giếm?" Giang Thái Huyền cười: "Đại Thánh, ngươi cũng đừng để bụng, lúc trước Thông Thiên giáo chủ còn hỏi xin ta một khối Hỗn Độn to này, nói là muốn giúp ngươi tôi luyện, nhưng bị Lão Quân giành trước rồi.

"Đa tạ giáo chủ." Tôn Hầu Tử vội cảm tạ.

Sắc mặt của Thông Thiên giáo chủ vẫn điềm nhiên như thể mọi chuyện đúng là vậy, nhưng thật ra không phải, thực chất là lão đã lấy một ít Hỗn Độn thạch để đưa cho nhóm Vân Tiêu dùng rồi, chứ không có cho Hầu Tử.

"Đi thôi." Hậu Thổ thờ ơ nói, nàng lười nhìn hai người này cãi cọ.

Đông Hoàng cũng nhận được tin, sau đó bỏ ra một trăm vạn để theo cùng, còn Long Đế do phải ở lại thủ vệ nên không đi.

Hỗn Độn bị tách ra, nhóm Giang Thái Huyền tiến thẳng về di tích Ma Thần, vốn dĩ mọi người còn đang rất dè chừng cẩn thận, nhưng khi đến nên thì mới phát hiện bản thân nghĩ nhiều rồi.

Trước di tích Ma Thần xuất hiện không ít sinh linh, ai ai cũng là cấp Thần Đế, cũng có không ít tộc đàn, nhưng không có Đạo Cảnh nào cả.

“Lần đến di tích Ma Thần Hỗn Độn này, chư vị hoàn toàn phải dựa vào bản lĩnh của mình, có thể lấy được thì lấy, không lấy được thì cứ để di tích chìm vào Hỗn Độn, nếu có cơ duyên thì nơi này sẽ lại mở.” Một tôn Thần Đế của Thôn Phệ tộc mở miệng.