← Quay lại trang sách

Chương 1504 Đạo khí Tiên Thiên

Phệ Minh rất bình tĩnh, bởi hắn biết hai vị này – Thái Thượng Lão Quân, Hậu Thổ nương nương, hắn đã đưa không ít Hỗn Độn thạch cho cổ thôn, sắp tới sẽ được trở thành thôn dân của cổ thôn, cho nên không cần lo lắng.

Thôn Phệ tộc không biết chuyện này, nhưng sau khi nghe Phệ Minh nói thì cũng không muốn chạy nữa, cho dù bản thân họ có chết thì cũng nhất định phải lấy được thần dược, giúp Đạo Cảnh trong tộc hồi phục.

Tại ngọn núi cách nơi đó không xa, Lão Quân bảo vệ nhóm Giang Thái Huyền, nhìn Hậu Thổ dùng bạo lực trấn áp chí bảo cộng sinh.

Lục Đạo Luân Hồi bàn phá vỡ lớp mục rữa ở bên ngoài, đập nát sát trận Tiên Thiên, quỷ khí âm u dày đặc hóa thành vô số thần long công kích trường thương.

Đối mặt với đòn tất công của quỷ khí, trường thương tỏa ra uy năng vô tận, song vẫn khó có thể chống đỡ được, chỉ đành liên tục lùi về sau.

Ầm

Lục Đạo Luân Hồi bàn chấn động, trực tiếp phá vỡ sát trận Tiên Thiên, dư chấn cuốn sạch tứ phía, sát trận lần lượt xuất hiện, đồng thời tất cả các cấm chế cũng nhanh chóng bị phá hủy, di tích Ma Thần nghiêng trời lệch đất.

Ông

Bị Luân Hồi bàn đè ép, trường thương đen nhánh không thể chống đỡ được nữa mà trở nên tán loạn, dưới đất xuất hiện một cái hố, mũi thương hiện hình, nhưng lại không có thân thương, nó lẳng lặng nằm yên trong hố, không có bất cứ khí tức nào, nhưng lại vẫn mang đến cho người khác một cỗ áp lực cực mạnh.

“Đáng tiếc, một kiện đạo khí Tiên Thiên lại bị phá hỏng tới mức này.” Hậu Thổ khẽ thở dài, có chút thương tiếc.

Nàng duỗi tay nhặt mũi thương, sau đó huơ tay một cái, hư không lập tức xuất hiện một vết rách, còn có cả một luồng sát khí khủng bố, khiến người khác sợ hãi.

“Cho lão đạo xem thử.” Lão Quân nói.

Hậu Thổ tiện tay ném qua cho Lão Quân, đạo luyện khí của Lão Quân lợi hại hơn nàng nhiều.

Lão Quân cầm mũi thương, đánh giá một lúc mới bảo: “Đạo khí Tiên Thiên nào cũng có năng lực tự hồi phục, có điều thanh trường thương này bị tàn phá quá nặng nề, trừ phi kiếm được những phần còn thiếu khác, bằng không chỉ có thể luyện lại một cái khác.”

“Vậy phải tìm bằng cách nào?” Giang Thái Huyền hỏi, đây là chí bảo cộng sinh của Ma Thần Hỗn Độn, nếu có thể sửa chữa thì chắc chắn sẽ là một sát khí cường đại.

“Sau khi luyện hóa sẽ tự có cảm ứng.” Lão Quân vuốt râu cười nói: “Ta và Hậu Thổ liên thủ giúp Ngộ Không luyện hóa bước đầu, sẵn xem xem bên trong di tích này còn mảnh vỡ nào hay không, nếu không tìm thấy thì trực tiếp dung nhập nó vào Kim Cô Bổng, đến lúc đó có thể trở thành một kiện thần khí Tiên Thiên.”

“Đa tạ Lão Quân, đa tạ nương nương.” Tôn Hầu Tử vội chắp tay thi lễ.

Thánh Viên Vương với Đông Hoàng hâm mộ cực kỳ, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi, đại sát khí nhường này, cho dù bọn họ có muốn sở hữu nó thì cũng không có bản lĩnh này.

Đạo khí Tiên Thiên, dù có là hai vị Thần Ma Tiên Thiên thì cũng chỉ có thể giúp Hầu Tử tạm thời luyện hóa, chỉ cần sơ sảy một chút thôi cũng có thể khiến bản thân ngộ thương, sau này liệu có thể hồi phục hay không còn phải xem bản lĩnh của mình.

“Ngươi ngồi xuống đi.” Lão Quân gật đầu, tập hợp thánh lực, bắt đầu tẩy luyện tà khí trong trường thương, đồng thời áp chế sát khí bên trong.

Ba người Giang Thái Huyền đợi ở bên cạnh, nhìn hai vị đại lão luyện hóa mũi thương.

Vừa chờ chính là chờ hẳn một ngày, mãi đến lúc này luyện hóa xong mũi thương cho Hầu Tử, nhưng cũng chỉ là luyện hóa bước đầu, nếu muốn sử dụng thì vẫn cực kỳ khó khăn.

“Được rồi, cảm ứng thử xem.” Lão Quân nói.

Tôn Hầu Tử vội vàng vận chuyển và rót thần lực vào bên trong mũi thương, nhất thời, mũi thương chấn động, sau đó nó chỉ về hướng bên trái, cùng lúc đó vẫn tiếp tục rung chuyển không ngừng.

“Lão Đạo đi tìm với Ngộ Không, Hậu Thổ đạo hữu, ngươi bảo vệ bọn họ tìm bảo vật.” Lão Quân lên tiếng.

“Được.” Hậu Thổ gật đầu.

Lão Quân phất tay, bảo Hầu Tử buông mũi thương ra sau đó mang hắn đi, Giang Thái Huyền cũng theo Lão Quân đi về phía trước.

Mũi thương phá không lao vút đi, mặc kệ tất cả các cấm chế, Lão Quân dẫn theo Hầu Tử và Giang Thái Huyền, không nhanh không chậm đuổi theo sau.

“Tràng chủ, ngươi đừng nghĩ nhiều, căn nguyên Ma Thần Hỗn Độn không hợp với ngươi.” Lão Quân đột nhiên mở miệng.

“Lão Quân nghĩ nhiều rồi, ta đã gọi Đại Thánh tới đây, sao có thể tranh với hắn được chứ? Ta cũng muốn xem xem, Đại Thánh chứng đạo mạnh tới cỡ nào.” Giang Thái Huyền cười nói, qua một lúc lại lên tiếng: “Nếu căn nguyên không thích hợp với ta, xin Lão Quân chỉ điểm ta phải làm như thế nào?”

“Đạo của mỗi người không giống nhau, tuy rằng bảo đại đạo ba ngàn, nhưng thật ra đại đạo đều quy về một thể.” Lão Quân thở dài: “Ngàn vạn đạo pháp, cuối cùng cũng sẽ quy về một điểm xuất phát, đó chính là đạo mà chúng ta truy cầu, tràng chủ, tuyệt đối không thể để các đạo khác cản đường.”

“Ý ngươi là ta chỉ cần tu luyện đạo của mình là được?” Giang Thái Huyền nhíu mày: “Đi theo đạo phong hệ của ta luôn sao?”

“Không phải đạo phong hệ, là ngươi sau khi lột xác.” Lão Quân nghiêm túc nhìn hắn: “Tràng chủ từng nói bản thân ngươi từng nhận được hạt giống Hỗn Độn, đúng chứ?”

“Đúng thế.” Giang Thái Huyền gật đầu.

“Tràng chủ xem, Hỗn Độn vô biên này, cần phải có thể xác như thế nào mới có thể chứa nổi nó?” Lão Quan cười nói: “Thứ ngươi muốn chính là một Hỗn Độn yếu ớt như không gian Thiên Đạo sao?”

“Đương nhiên không phải.”

“Vậy thì đúng rồi, nếu tràng chủ ngươi mở được Hỗn Độn thì còn có đạo gì không theo được? Thứ ngươi cần bây giờ không phải căn nguyên, mà là tăng cường thực lực của bản thân, nếu sức chứa của ngươi càng nhiều thì hạt giống Hỗn Độn sẽ càng mạnh.”

Lão Quân thở dài: “Quan trọng nhất là khi luyện hóa căn nguyên rất dễ bị Ma Viên ảnh hưởng, Ngộ Không thì khác, hắn vốn là khỉ nên cực kỳ phù hợp, hơn nữa, những chuyện như tiềm lực này, có người nào có thể nói chắc được đâu chứ?”

Giang Thái Huyền hiểu rõ rồi, căn nuốt căn nguyên của Ma Thần có sẽ dẫn đến hậu quả cực kỳ tai hại, thậm chí có thể ảnh hưởng tới thần hồn, chưa chắc có thể tăng thực lực được, nên không đáng để hắn thèm thuồng.