Chương 1506 Tề Thiên Đại Thánh
“Khắc thêm một dòng chữ.” Tôn Hầu Tử nói.
“Dòng gì?” Lão Quân nhướng mày.
“Ma Viên Hỗn Độn – Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không.” Tôn Hầu Tử kiêu ngạo đáp.
Thôi được rồi, ngươi đúng là chẳng thèm giữ lại một tí mặt mũi nào, Lão Quân cực kỳ bội phục độ mặt dày của Hầu Tử, ông ta khắc lên giúp hắn: “Tràng chủ có muốn không?”
“Thôi khỏi.” Giang Thái Huyền xua tay.
Làm xong mọi chuyện, ba người bắt đầu đợi Thông Thiên giáo chủ xử lý xong trận pháp.
Ngày thứ ba, núi cao chấn động, uy áp ngập tràn khắp nơi, thậm chí còn mạnh hơn lúc trước mấy phần, Thông Thiên giáo chủ phất tay, Tru Tiên Tứ Kiếm phong tỏa xung quanh, Thái Cực Đồ trấn áp hư không, lúc này mới ổn định được ngọn núi.
Hậu Thổ mang theo Đông Hoàng và Thánh Viên Vương phá không tới, Lão Quân nhấc Tôn Hầu Tử lên, bước vào ngọn núi.
“Một hồi nữa ba người bọn ta sẽ hợp lực trấn áp căn nguyên Ma Thần, ngươi đừng chống cự, giao cho bọn ta là được.” Lão Quân dặn.
“Đa tạ ba vị Thánh Nhân.” Tôn Hầu Tử lập tức chắp tay, cảm kích không thôi, căn nguyên Ma Thần đó, vận may lần này thật sự quá tuyệt vời.
Giang Thái Huyền dẫn ba người lui về sau, Hậu Thổ để lại Lục Đạo Luân Hồi bàn để trấn áp hư không, bảo vệ bọn họ.
Grao
Một tiếng gầm vang lên từ trong ngọn núi, vọng khắp di tích Ma Thần, một cỗ khí tức hung hãn và bạo ngược ồ ạt lao ra, hung uy cái thế long trời lở đất, làm rúng chuyển cả không gian di tích.
“Hai vị đại lão này lại làm gì thế?” Các sinh linh Hỗn Độn bất đắc dĩ nằm rạp xuống, lần này là lần thứ mấy rồi, có thể ngừng một lúc được không?
“Nếu cứ tiếp tục như thế thì chúng ta không cách nào tầm bảo được nữa.” Phệ Minh cũng rầu rĩ, hắn đã lấy được gốc thần dược kia, nhưng vẫn còn muốn kiếm thêm vài món nữa, thế mà cứ dăm ba bữa lại làm thế này một lần, quả là chịu không thấu mà.
Grao
Tiếng gầm gừ lại truyền tới thêm lần nữa, hung uy nọ càng lúc càng cường đại, dường như không trung cũng chịu không nổi nữa mà bắt đầu vỡ nát, vô số Hỗn Độn khí cuồn cuộn chảy vào bên trong di tích.
“Năng lượng Hỗn Độn xâm nhập, di tích này sắp bị hủy rồi.” Sinh linh Hỗn Độn nhìn không gian đang nứt toác ra, mặt người nào người nấy cũng tiếc rười rượi.
Nhờ có khoảnh thế giới này ngăn cách nên mới không bị Hỗn Độn đồng hóa, nếu thế giới này sụp đổ thì e là thần dược ở đây sẽ bị năng lượng Hỗn Độn phá hủy.
Ông
Một cỗ khí tức vô biên chấn động, Thái Cực Đồ bay vọt lên trời, trấn áp hư không, không trung vừa bị nứt ra nhanh chóng hợp lại, mà năng lượng Hỗn Độn vừa tiến vào cũng bị Thái Cực Đồ hấp thu.
Grao
Tiếng gầm rú tiếp tục truyền đến, một đạo hư ảnh chọc trời xuất hiện, Kim Cô Bổng trông hệt như trụ chống trời, nối liền với trời đất, phượng vĩ tử kim quan, giáp hoàng kim, giày bộ vân, áo choàng đỏ chót, lại thêm hung uy cái thế, quả đúng là một tôn Ma Viên vô thượng.
“Bổn tọa Ma Viên Hỗn Độn, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, trải qua hàng tỷ năm, cuối cùng cũng chuyển kiếp trở về!”
Tôn Hầu Tử thét dài, hai mắt của hư ảnh phóng thần quang, quét mắt nhìn toàn bộ bí cảnh.
“Ma Viên Hỗn Độn?” Phệ Minh kinh ngạc hô lên đầu tiên, hắn biết Ma Viên Hỗn Độn, y cũng có một mạch trong cổ thôn, là Ma Thần Hỗn Độn được Thánh Viên tộc thờ phụng!
Chẳng phải đã nói Ma Viên Hỗn Độn mất rồi ư, chuyển kiếp trở về, con mẹ nó nghĩa là sống lại đó hả?
Chết bao nhiêu năm rồi, đáng lẽ phải phân hủy thành cát bụi luôn rồi chứ?
Các sinh linh Hỗn Độn còn lại cũng quỳ luôn, người nào người nấy cũng ngơ ngác ngẩng mặt nhìn hư ảnh nọ, Ma Thần Hỗn Độn chuyển thế trở về? Lúc trước khi nói tới chuyện thần binh bị phá hủy, cái con khỉ kia nhìn y hệt vị Ma Viên này.
Thì ra người ta đang tìm vũ khí của bản thân!
Hung uy cái thế dần dần tan biến, nhưng hư cảnh kia lại vẫn tồn tại như trước, nó dùng ánh mắt sắc bén để quan sát cả thế giới thu nhỏ này.
“Ma Viên Hỗn Độn, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không?” Sinh linh Hỗn Độn thấp giọng thì thào, ngạc nhiên hỏi: “Thì ra vị Ma Thần này chính là Ma Viên Hỗn Độn, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không chính là tục danh của Ma Viên Hỗn Độn?”
“Có lẽ Tề Thiên Đại Thánh là cảnh giới, còn Tôn Ngộ Không mới là tên.” Phệ Minh lẩm bẩm đáp: “Có thể dính tới ‘Thánh’, tuyệt đối không đơn giản.”
Ba vị Thần Ma Hỗn Độn kia cũng đã nói Ma Thần Hỗn Độn chính là Thánh Nhân, Đại Thánh này, chắc chắn sẽ không kém cạnh.
“Tề Thiên Đại Thánh là cảnh giới gì?” Chúng sinh linh Hỗn Độn hoang mang, bọn họ biết Đạo Cảnh là mạnh nhất, nhưng Đạo Cảnh không thể nào sánh bằng Ma Thần Hỗn Độn được.
“Bổn tọa chuyển kiếp quay về, vạn tộc chung vui, các ngươi cứ thoải mái tầm bảo ở di tích này.” Hư ảnh khổng lồ mở miệng, giọng nói ầm ầm như tiếng sấm, làm chấn động cả thế giới.
“Đa tạ Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không đại nhân.” Sinh linh Hỗn Độn vội vàng bái tạ, đây là một vị Ma Thần Hỗn Độn đó.
Sau khi nói xong câu này thì Tôn Hầu Tử không lên tiếng nữa mà chuyên tâm dung hợp căn nguyên Ma Thần Hỗn Độn.
Giang Thái Huyền thấy chán nên tiếp tục ăn Hỗn Độn đan, may mà bây giờ thực lực cường đại, có thể biến lớn cũng có thể thu nhỏ Hỗn Độn đan, một lần ăn được rất nhiều.
Đông Hoàng và Thánh Viên Vương hâm mộ nhìn, bọn họ không dám ăn như thế, mỗi viên đều là tiền đó, có nhiều Hỗn Độn đan như thê thì thiên phú phải tốt đến cỡ nào?