Chương 1508 Hồng Mông Tử Khí
Ầm
Đúng lúc này, thần viên trên trời chấn động, bắt đầu diễn luyện võ học cơ bản một lần nữa, mà lần này, tất cả các Thần Đế đang có mặt đều không nói thêm một câu nào nữa, ai ai cũng theo dõi chăm chú, rõ ràng vẫn là chiêu thức cơ bản như ban nãy, song sau khi xem thêm một lần thì lại cảm thấy khác nhau hoàn toàn, nhưng vẫn không nói ra được là khác ở đâu.
Chốc lát sau, rốt cuộc hư ảnh cũng dừng lại, nhóm Thần Đế vừa mừng rỡ vừa bối rối.
Mừng rỡ là do bản thân đã lĩnh hội được không ít, còn bối rối là vì bọn họ xem không hiểu phần chiêu thức cơ bản lúc sau, có vẻ như là đại đạo chí giản, phản phác quy chân thật, thế nhưng lại khác hẳn lúc trước, bọn họ không hiểu tại sao.
Có lẽ, chỉ cần nghĩ ra là có thể tiến vào cảnh giới Ma Thần Hỗn Độn này, các Thần Đế thầm nhủ.
Sau khi diễn luyện kết thúc, một cỗ hung uy cái thế xuất hiện, song không tràn lan ra khắp nơi mà chỉ xung kích lên thiên địa, một tôn thần viên ngự không bay lên, hai mắt tỏa ra kim quang vạn trượng, chiếu thẳng vào thiên địa.
“Bổn tọa Tề Thiên Đại Thánh – Tôn Ngộ Không!” Tôn Hầu Tử cao ngạo ngự trên không trung, mang theo hung uy mênh mông cuồn cuộn, lạnh lùng nhìn xuống chúng sinh linh Hỗn Độn.
“Tham kiến Ma Thần Hỗn Độn, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không.” Sinh linh Hỗn Độn xôn xao tham bái.
“Bổn tọa chuyển kiếp thức tỉnh, có thể trả lời ba câu hỏi của các ngươi, mau hỏi đi.” Tôn Hầu Tử thu thần quang lại, cao ngạo đứng giữa hư không, dõi mắt nhìn xuống sinh linh bên dưới.
“Xin hỏi...”
“Xin hỏi...”
“Các ngươi thương lượng sẽ hỏi ba câu nào trước rồi hẵng nói với bổn tọa.” Tôn Hầu Tử nhíu mày, cắt ngang bọn họ.
Câu hỏi của mọi người không giống nhau, mà hắn chỉ trả lời ba câu, nên chỉ có thể bảo mấy người đó thương lượng với nhau.
“Xin hỏi Tề Thiên Đại Thánh Tôn...”
“Trực tiếp gọi ta Đại Thánh là được.” Tôn Hầu Tử thờ ơ lên tiếng, hắn thích danh xưng Đại Thánh này lắm.
“Đại Thánh, xin hỏi có phải vẫn còn cảnh giới cao hơn Đạo Cảnh hay không, sau này bọn ta tu luyện, liệu có thể sánh vai với Ma Thần Hỗn Độn?” Môt vị Thần Đế run giọng hỏi.
“Trên Đạo Cảnh là Thánh Nhân, thông thường các Ma Thần Hỗn Độn đều có cảnh giới Thánh Nhân, trước đây bổn tọa cũng vậy.” Tôn Ngộ Không bình tĩnh đáp, quả thật Ma Viên đã chết này từng là Thánh Nhân, sau khi nuốt chưởng căn nguyên Ma Thần, con đường thành Thánh của hắn cũng trở nên bằng phẳng, tự nhận bản thân là Thánh Nhân cũng không quá đáng.
“Xin hỏi đại nhân, làm thế nào mới có thể trở thành Thánh Nhân? Tại sao tiền bối của bọn ta đều bị kẹt tại cảnh giới Đạo Cảnh nhiều năm, một khi cố gắng trùng kích thì sẽ bị phản phệ, nhẹ thì trọng thương, nặng thì mất mạng.” Một vị Thần Đế khác bước lên.
Từ trước đế nay chưa từng có Đạo Cảnh nào dò xét được cảnh giới này, cho dù đã có Đạo Bi chỉ dẫn, nhưng mọi người vẫn không tài nào bước chân vào cảnh giới sau Đạo Cảnh, trở thành cường giả Thánh Nhân.
Tất cả những ai dùng bạo lực để trùng kích cảnh giới, hoặc là đã ngã xuống, hoặc là vẫn còn đang trọng thương chưa khỏi, đang chờ thần dược để trị liệu.
“Cách để trở thành Thánh gồm dùng sức mạnh chứng đạo, lấy công đức chứng đạo, trảm tam thi chứng đạo.” Tôn Hầu Tử thuận miệng trả lời, nhưng không giải thích cụ thể.
“Xin hỏi Đại Thánh, làm thế nào để thực hiện ba phương pháp chứng đạo này?” Lại thêm một vị Thần Đế mở miệng, cũng chính là câu hỏi cuối cùng.
Các Thần Đế còn lại chăm chú nghe ngóng, tin tức này quá quan trọng, bọn họ nhất định phải biết được.
“Dùng sức mạnh chứng đạo tức là dùng tu vi, sức chiến đấu, cảm ngộ của bản thân để tiến hành công kích, phá vỡ vách ngăn của Thánh Nhân, trở thành Thánh Nhân chí tôn; công đức chứng đạo chính là chỉ cần có cống hiến to lớn cho thiên địa, Hỗn Độn ắt có thể chứng đạo; thứ ba, tam thi chứng đạo…”
Tôn Hầu Tử chậm rãi giải thích: “Dùng công đức chứng đạo là dễ nhất, tam thi thứ hai, chứng đạo bằng sức mạnh khó nhất, cần nhiều sức chiến đấu nhất, năm xưa bổn tọa cũng đã chứng đạo bằng sức mạnh.”
“Đa tạ Đại Thánh giải thích nghi hoặc.” Chúng Thần Đế bái tạ, cực kỳ cảm kích.
“Được rồi, bổn tọa phải đi đây, các ngươi cũng đi đi.” Tôn Hầu Tử vẫy lui bọn họ.
“Đa tạ Đại Thánh, bọn ta đi ngay đây.” Mọi người vội vã lui xuống ngay, cái vị có lẽ là Ma Thần Hỗn Độn này đã lên tiếng, bọn họ không dám không đi.
Nhìn thấy bọn họ rời đi, Tôn Hầu Tử phất tay, di tích Ma Thần Hỗn Độn lập tức chấn động, hóa thành một luồng sáng rồi bay vào trong tay hắn: “Lão Quân, về thôi.”
“Ừ.” Lão Quân gật đầu, cười lạnh nói: “Tam thi và công đức đều cần phải có Hồng Mông Tử Khí (*), bằng không, bọn họ chỉ có thể đi theo con đường lấy sức mạnh để chứng đạo.”
(*) Hồng Mông: thời Hồng Hoang; Tử: màu tím
Hồng Mông Tử Khí – cơ hội thành Thánh!
Không có Hồng Mông Tử Khí thì chỉ có thể dùng nghị lực siêu cường cùng với sức chiến đấu nghịch thiên để trùng kích cảnh giới như Bàn Cổ đại nhân, từ đó chứng đạo thành Thánh.
Nhưng ở thế giới này, ai có thể làm được?
Muốn dùng sức mạnh để chứng đạo thì phải đọ được với Ma Thần Hỗn Độn trước rồi nói, với tài nguyên ở Hỗn Độn này, phỏng chừng không thể chọn cách này được, hơn nữa ở đây lại không có Hồng Mông Tử Khí, có thể thành Thánh được mới lạ.
Trừ phi có cực kỳ cực kỳ nhiều tiền để vào đạo tràng mua đồ thì mới có thể chứng đạo bằng sức mạnh, bằng không thì chỉ nên thành thật ở yên tại cảnh giới Đạo Cảnh, đừng có nghĩ quá nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao bọn họ yên tâm nói chuyện này ra, không có Hồng Mông Tử Khí, cho dù có đưa phương pháp trảm tam thi cho bọn họ thì bọn họ cũng không thành Thánh được!