← Quay lại trang sách

Chương 1516 Luận đạo

“Phó thôn, giúp ta đổi số này thành phần thưởng, hai sợi đạo ý, Hỗn Độn đan và Hỗn Độn khí thì ngươi cứ tính rồi đưa.” Phệ Minh kích động nói.

“Được.” Long Đế mỉm cười đưa thương phẩm cho hắn.

Phệ Minh lập tức nuốt hai phần đạo ý xuống, Đạo Cảnh vừa đột phá tức khắc trở nên vững chắc, khí tức toàn thân cũng mạnh hơn vài phần: “Không hổ là đạo ý, cảnh giới của ta đã được củng cố hoàn toàn.”

“Đạo ý là cái gì? Còn Hỗn Độn đan với Hỗn Độn khí nữa?” Sáu người Phệ Kình Thiên thèm thuồng lên tiếng.

Đạo ý đó thật quá thần kỳ, không ngờ lại có thể giúp Phệ Minh vừa tấn cấp Đạo Cảnh củng cố cảnh giới, nâng cao tu vi.

“Đạo ý chính là vật mà Đạo Cảnh cần dùng để tu luyện, không cần phải cực khổ cảm ngộ.” Long Đế thản nhiên: “Còn Hỗn Độn đan, chỉ cần dùng đủ số lượng thì có thể thoát xác thành Ma Thần Hỗn Độn, và Hỗn Độn khí chính là năng lượng Hỗn Độn đã qua tinh luyện, có thể tẩy luyện thần lực cũng có thể hỗ trợ tu luyện, phẩm chất cực cao.”

“Chỉ cần mang Hỗn Độn thạch và thần dược tới đây là có thể đổi lấy chúng, chờ khi nào trùng kiến xong cổ thôn, các ngươi có muốn đổi cũng đổi không được.” Long Đế cao ngạo nói.

Quả thật sau khi xây xong cổ thôn thì không còn đổi được nữa, vì có thể trực tiếp mua luôn.

“Tộc huynh, cáo từ, tộc đệ đi về tích công đức đây.” Phệ Kình Thiên chắp tay, nhanh chóng rời đi.

Năm vị Thần Đế còn lại cũng gấp rút trở về, bây giờ bọn họ phải về kiếm thần dược và khoáng thạch để tích công đức, sớm ngày đột phá Đạo Cảnh.

“Phó thôn, ta thấy khai thác từng chút một chậm quá, Hỗn Độn thạch sơn của ta vẫn còn một nửa, không biết có thể mời một vị đại nhân đến để dời Hỗn Độn thạch sơn đến đây không.” Phệ Minh lên tiếng: “Nếu như thấy thì ta có thể vào Hỗn Độn tìm thêm, không vướng tay vướng chân nữa.”

“Có thể.” Long Đế gật đầu: “Vẫn tặng một nửa, đổi thành phần thưởng một nửa à?”

“Đúng vậy, không thể công tích công đức được.” Phệ Minh gật đầu liên tục.

“Được, theo ý của ngươi vậy, chút nữa ta sẽ liên lạc với trưởng thôn để báo cáo lại chuyện này.” Long Đế nói: “Ngươi về bảo người của ngươi rời đi, tránh ngộ thương người của ngươi.”

“Đa tạ phó thôn.” Phệ Minh lên tiếng cảm tạ rồi vội vàng đi mất.

Hắn vừa rời đi không bao lâu thì một giọng nói vang dội truyền khắp trăm vạn dặm Hỗn Độn: “Bổn tọa Thiên Đạo sắp sửa chứng đạo, có ý muốn mời Đạo Cảnh các tộc đến đây luận đạo.”

“Thiên Đạo? Thiên Đạo sắp chứng đạo?”

Tất cả cường giả Đạo Cảnh xuất quan, sau đó truyền tin cho bằng hữu Đạo Cảnh của mình.

“Sau khi luận đạo, có thể cùng nhau tìm kiếm phương pháp thành Thánh, bổn tọa đã có một vài điều tâm đắc.” Thiên Đạo lại bổ sung thêm một câu.

Mà một câu này, đã khiến các tộc Hỗn Độn điên cuồng – phương pháp thành Thánh!

Thiên Đạo đã sắp chứng đạo, chắc chắn hiểu rõ hơn bọn họ rất nhiều, các Đạo Cảnh đã luận đạo với Thiên Đạo trước đó đã hiểu ít nhiều về nó, hiện tại bọn họ cực kỳ muốn biết cổ thôn nằm ở đâu, và làm thế nào để có công đức.

“Thiên Đạo luận đạo?” Long Đế nghe lời truyền âm của Thiên Đạo, biểu cảm trở nên kỳ lạ, ngươi hiểu Đạo Cảnh à, còn gọi mọi người tới luận đạo?

Người khác thì không biết, nhưng sao hắn có thể không biết, ở Thần giới chẳng có một mống Đạo Cảnh nào cả!

“Long Đế, chúng ta có cần đi nghe thử không?” Tiểu Hàm Hàm hỏi.

“Thôi khỏi, chúng ta không đi được.” Long Đế bĩu môi: “Có thời gian nghe bọn họ luận đạo, cồn không bằng nghe Hậu Thổ nương nương và các vị đại nhân giảng đạo, ta đang dự định đột phá Đạo Cảnh đây.”

“Vậy ta cũng không đi.” Tiểu Hàm Hàm suy nghĩ một hồi, cuối cùng gạt bỏ ý nghĩ này.

Thánh Viên Vương ngáp một cái, nói: “Ta có lão tổ.”

Tôn Hầu Tử đã luyện hóa cả căn nguyên Ma Thần luôn rồi, một khi xuất quan, nhất định sẽ là một màn kinh thiên động địa, Thánh Viên Vương đã tính toán xong xuôi, ông ta phải ôm chặt chỗ dựa này.

Trong Hỗn Độn, Thiên Đạo đang ngồi xếp bằng trên không trung ngay Ma Hỏa thành, đợi các Đạo Cảnh tìm tới.

Không đến một khắc (*), đã có năm vị Đạo Cảnh đi đến, Hỏa Minh đã ngồi ngay ngắc từ trước, chỉ còn chờ mọi người có mặt đông đủ để bắt đầu.

(*) 15 phút

Trước đây lão tổ các tộc trong Hỗn Độn cũng đã từng tổ chức những buổi luận đạo như thế này, nhưng chỉ là luận đạo giữa bằng hữu với nhau mà thôi, làm gì có chuyện mời hết các chủng tộc cùng như đến luận đạo như hôm nay?

Thêm một khắc trôi qua, lại tiếp tục xuất hiện ba vị Đạo Cảnh nữa, Phệ Minh vừa đột phá cũng có mặt, sau khi hắn xử lý xong chuyện Hỗn Độn thạch sơn thì lập tức chạy tới đây ngay.

“Các tộc đã đến đông đủ, những ai chưa đều cách rất xa khu vực Hỗn Độn này, vẫn chưa biết chuyện chứng đạo thành Thánh.” Hỏa Minh mở miệng.

“Vậy thì bắt đầu đi, chư vị nói về võ đạo của bản thân trước.” Thiên Đạo lên tiếng, nếu nó nói trước thì chắc chắn không có nhiều tác dụng, bởi nó vẫn chưa hiểu hết về cảnh giới này.

Tính thêm cả Phệ Minh thì có vừa đúng mười vị Đạo Cảnh, Hỏa Minh thấy các Đạo Cảnh khác đều hơi do dự, lão cười nói: “Vậy để tại hạ bắt đầu trước, con đường võ đạo…”

Sau khi Hỏa Minh thành thật giảng hết tất cả về đạo của bản thân hì Phệ Minh cũng lên tiếng, sau đó là các Đạo Cảnh khác.

Thiên Đạo ghi nhớ võ đạo của bọn họ, không ngừng tính toán, suy diễn, hấp thụ cảm ngộ Đạo Cảnh và dung nhập vào căn nguyên của bản thân.

Không trông cậy vào người ở Thần giới được, chỉ có thể tự mình nỗ lực.

Thiên Đạo tập hợp võ đạo của mười vị Đạo Cảnh, đồng thời diễn hóa chúng thành đạo của mình: “Đạo của Thiên chỉ lợi mà không có hại, thiên địa bất nhân xem vạn vật như cỏ rác…”

Hai mắt của chúng Đạo Cảnh phát sáng, đây là đạo mà từ trước tới nay bọn họ chưa từng nghe đến, bọn họ nghe theo lời chỉ điểm, dường như cảm thấy bản thân đã lĩnh ngộ được điều gì đó, nhưng lại không nắm bắt được cụ thể là điều gì, chuyện này khiến bọn họ không khỏi sốt ruột.