Chương 1517 Long Đế đột phá
Ba người Hậu Thổ ở đằng xa nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt hờ hững: “Không hổ là Thiên Đạo, trong khoảng thời gian ngắn đã có thể hiểu được nhiều thứ như thế, e chỉ có năng lực tính toán của Thiên Đạo mới làm được điều này.”
“Có thể tính được con đường Đạo Cảnh ở Thần giới, nhưng đạo Thánh Nhân, không phải là thứ mà nó có thể tính được.” Lão Quân thản nhiên lên tiếng.
“Đúng vậy, chỉ cần chúng ta không nói, trừ phi Thánh Nhân của thế giới này xuất hiện, bằng không nó sẽ không chạm đến được.” Thông Thiên giáo chủ cười lạnh.
“Căn nguyên Thiên Đạo.” Lão Quân nói với vẻ sâu xa.
“Khụ, ta đi làm thần đèn, cáo từ.” Hậu Thổ xoay người rời đi, Thông Thiên giáo chủ cũng chạy mất tăm.
Lão Quân nhíu mày: “Sao vừa nhắc tới căn nguyên Thiên Đạo đã chạy rồi, chẳng lẽ các ngươi không muốn?”
Thiên Đạo giảng đạo xong, mười vị Đạo Cảnh thu hoạch được rất nhiều, tu vi cũng tăng tiến không ít.
“Dùng sức mạnh chứng đạo…” Thiên Đạo lại bắt đầu cùng mọi người thảo luận về ba con đường thành Thánh, và lần này là thảo luận nghiên cứu thật sự.
Tràng chủ không nói, ba người Hậu Thổ cũng không chịu nói cho nó biết, nên nó chỉ có thể mời mấy vị Đạo Cảnh này tới để cùng nhau tìm hiểu.
“Chứng đạo bằng sức mạnh quá khó, bọn ta chỉ tới cảnh giới này đã khó có thể tiến thêm một bước, vậy thì làm sao có thể dùng sức mạnh chứng đạo được?” Hỏa Minh cười khổ.
“Không chỉ chúng ta, từ trước đến nay có bao nhiêu Đạo Cảnh đỉnh phong cố gắng trùng kích cảnh giải, đó chẳng phải cũng là dùng sức mạnh chứng đạo hay sao? Kết quả trùng kích thất bại, bị phản phệ, thân tử đạo tiêu, ngay cả cơ hội để sống lại cũng không có.” Một vị Đạo Cảnh thở dài.
“Vậy thì thảo luận tam thi chứng đạo.” Thiên Đạo bỏ qua việc nghiên cứu về dùng sức mạnh chứng đạo, người bình thường chắc chắn không làm được, nhưng có tiền thì chưa chắc.
Nhìn tràng chủ mà xem, gần đây liều mạng ăn Hỗn Độn đan như thế, rõ ràng là muốn lột xác thành thần thể Hỗn Độn, bước lên con đường chứng đạo bằng sức mạnh.
“Bọn ta chỉ hiểu tam thi tức là phải trạm thiện ác, bản thân, nhưng phải trảm thế nào?” Phệ Minh rối rắm, hoàn toàn không có manh mối gì.
“Chúng ta cùng nhau tìm hiểu, thiện ác, có lẽ là đại biểu cho thiện niệm, ác niệm, nhưng bản thân đại biểu cho cái gì, chẳng lẽ phải tự trảm bản thân?” Thiên Đạo mở miệng.
“Trảm bản thân? Lẽ nào là tìm đường sống trong chỗ chết, phá xong rồi lập?” Hai mắt Phệ Minh tỏa sáng.
“Tìm đường sống trong chỗ chết?”
“Phá xong rồi lập?”
Các vị Đạo Cảnh còn lại trông như thể vừa phát hiện ra một vừng đất mới, bọn họ đều cảm thấy rất khả thi.
Sắc mặt ba người Hậu Thổ vẫn chưa đi xa tối sầm lại, ba người nhìn nhau, cuối cùng không ai định đi khuyên bọn họ, thích tự sát thì tự sát đi, tự trảm mình xong, để ta chống mắt lên xem ngươi còn sống lại được không.
Tìm đường sống trong chỗ chết, ngươi đang đùa ta đó à?
“Ta thấy chúng ta nên bàn tới chứng đạo bằng công đức thì hơn.” Phệ Minh lau mồ hồi, nhìn vẻ mặt phấn khích của mấy Đạo Cảnh kia, chẳng lẽ các ngươi định khi nào trở về thì cắt cổ ngay à?
Các ngươi chết cũng không quan trọng, nhưng Đạo Cảnh các ngươi trở lại, chắc chắn sẽ liên lụy đến người nói ra câu này là ta.
Nếu bởi vì một câu nói của hắn mà nhóm Đạo Cảnh này tự sát tập thể thì chắc chắn hắn sẽ không sống tiếp được nữa, thế nào cũng sẽ bị vây công.
“Công đức chứng đạo chính là có cống hiến to lớn, bảo vệ và kiến thiết Hỗn Độn, các người đều có thể thông qua những chuyện này để tích công đức.” Thiên Đạo nói.
“Nhưng phải làm thế nào để cống hiến? Bọn ta đã xây dựng không ít thành trị, chuyện này không được tính là kiến thiết Hỗn Độn sao? Bọn ta cũng đâu phá hoại Hỗn Độn đâu.” Có Đạo Cảnh nhíu mày.
Từ trước đến nay bọn họ chưa từng tiếp xúc với công đức, hiện tại bọn họ rất hoang mang, còn không bằng cầm dao trảm mình một phát, nói không chừng sẽ thành công.
“Theo truyền thuyết ba ngàn Thần Ma, có lẽ chém giết hậu duệ Ma Thần tàn ác sẽ nhận được công đức.” Thiên Đạo lại lên tiếng.
“Hậu duệ Ma Thần tàn ác ở đâu?” Tập thể Đạo Cảnh luống cuống.
Quỷ mới biết nhóm Ma Thần tàn ác trước kia gồm những ai? Bọn họ cũng đâu thể muốn giết sao thì giết, nếu lỡ tay giết hậu duệ Ma Thần đã bảo vệ Hỗn Độn thì sẽ ảnh hưởng tới công đức.
Cuộc thảo luận tan ra trong không vui, Phệ Minh cũng sai thuộc hạ của mình kiếm tài nguyên ở khắp nơi.
Sáu tôn Thần Đế Phệ Kình Thiên về tới địa bàn của mình, sau đó vội vàng mang đồ tới cổ thôn Hỗn Độn, bắt chước Phệ Minh nửa tặng, nửa đổi phần thưởng.
Long Đế đi đột phá rồi, nếu đã muốn tấn cấp thành Đạo Cảnh thì phải về Thần giới đột phá thôi, chỗ đó là địa bàn của Thiên Đạo, ít nhiều gì nó cũng sẽ nể mặt, cho lôi kiếp yếu hơn một tí.
Trong Thần giới, Long Đế mời Thông Thiên giáo chủ đến, trả tiền giảng đạo, Thiên Đạo cũng trả tiền nghe giảng.
“Long Đế cứ yên tâm đột phá, ngô đã hạ cấm chế, nhóm Thần Đế kia sẽ không cảm ứng được.” Thiên Đạo chủ động lên tiếng.
Nếu đã quyết định bỏ mặc bọn họ thì phải làm đến cùng, chờ khi nào bản thân bọn họ thành Đạo Cảnh thì ra ngoài.
Long Đế gật đầu, sau đó hóa thành nguyên hình nghe Thông Thiên giáo chủ giảng đạo, Thiên Đạo tiếp tục tạo điều kiện thiên vị cho hắn, nó đưa hết tất cả cảm ngộ của mấy vị Đạo Cảnh kia vào đầu Long Đế, hiện tại chỉ cần có lợi cho Thần giới thì Thiên Đạo sẽ cố gắng hết sức cho bọn họ đi cửa sau.
“Không ngờ người đầu tiên trở thành Đạo Cảnh lại chính là Long Đế.” Đông Hoàng ngưỡng mộ.
“Cuối cùng phụ thân cũng đến được bước này, Thiên Đế gì đó, trước mặt chúng ta còn chẳng phải bị bỏ lại thật xa sao?” Long Hinh Nhi cười nói.
Long Đế ăn vô số Hỗn Độn đan, luyện hóa vô số đạo ý, lĩnh hội những cảm ngộ Đạo Cảnh trong đầu, đồng thời nghe Thông Thiên giáo chủ giảng đạo, trong lòng Long Đế rúng động mãnh liệt, bởi vì đạo mà Thông Thiên giáo chủ đang giảng chính là đạo của Long!