Chương 1518 Bị mãnh thú truy sát
“Đạo của Tổ Long, không vì đứng đầu thiên hạ, không vì vô địch, không cầu vĩnh hằng, chỉ mong Long tộc vạn thế không suy!”
Thông Thiên giáo chủ ngồi xếp bằng giảng đạo, đồng thời tưởng niệm Hồng Hoang Tổ Long.
Năm xưa khi Long Phượng đại kiếp diễn ra, quả thật Tổ Long từng nảy ý muốn xưng bá Hồng Hoang, và cũng vì thế đã gây ra vô số sát nghiệp khiến hàng tỷ sinh linh chết thảm, nhưng đến cuối cùng, ngay vào thời khắc Tổ Long ngã xuống thì y mới ngộ ra đạo của mình ở đâu.
Nhưng lúc đã tất cả đã muộn, Tổ Long không còn khả năng làm lại từ đầu, chỉ có thể hóa thân thành đạo để xin Thiên Đạo khoan thứ, bảo vệ huyết mạch Long tộc không bị diệt vong.
Nhớ đến đây, Thông Thiên giáo chủ không khỏi liếc mắt nhìn Thiên Đạo, lúc trước vị Thiên Đạo này cũng có ý đồ như thế, hy vọng sau này sẽ không đi theo bước đường của Hồng Hoang gây ra vô số tai kiếp, không biết có biết bao nhiêu đại thần thông đã ngã xuống.
Theo từng câu chữ mà Thông Thiên giáo chủ giảng về đạo Tổ Long, Long Đế dần trở nên thông suốt, hắn vẫn luôn dẫn dắn Long tộc, để Long tộc chỉ quan tâm mỗi chuyện trong tộc, cố gắng không nhúng tay vào những chuyện khác, ngày sau bản thân hắn cũng sẽ như vậy.
Long tộc là gốc rễ của bản thân, sau này hắn cũng phải giúp Long tộc ngày càng hùng mạnh!
Một khác lĩnh ngộ, huyền quan được phá vỡ, lôi kiếp ở chân trời chấn động, Thiên Đạo giật mình: “Ngô không có cách nào giảm uy lực của lôi kiếp.”
“Không sao cả.”
Thông Thiên giáo chủ bình tĩnh nói, Tru Tiên Kiếm xông thẳng về phía chân trời, lôi kiếp vẫn chưa thành hình lập tức bị đập tan hệt như chưa có chuyện gì xảy ra, có điều Long Đế đã trở thành Đạo Cảnh.
“Đa tạ Thông Thiên đại nhân, đa tạ Thiên Đạo.” Long Đế cảm kích.
“Ngươi không cần cảm ơn ngô, ngược lại ngô phải cảm ơn ngươi.” Thiên Đạo chấn động, ánh sáng bảy sắc tỏa sáng: “Ngươi đột phá Đạo Cảnh, cũng đã giúp đỡ ngô rất nhiều, ngô sẽ bế quan mấy ngày, sắp xếp lại các thông tin về Đạo Cảnh.”
Thiên Đạo mở không gian, sau đó lập tức biến mất, Thông Thiên giáo chủ đứng dậy rời đi.
“Đạo Cảnh quả thật thần kỳ.” Long Đế mỉm cười, sau khi dặn dò Long tộc làm ăn đàng hoàng thì tiếp tục mặc chiến y Hỗn Độn lên, tiến vào Hỗn Độn.
Bên trong Hỗn Độn, bên ngoài cơ thể của Giang Thái Huyền hiện lên ánh sáng sắc xanh, năng lượng Hỗn Độn xung quanh đổ vào trong cơ thể từng chút từng chút một, chậm rãi tẩy luyện thần hồn.
Thông Thiên giảo chủ tìm đến, lão liếc mắt nhìn thanh quang, khẽ cười: “Không bao lâu nữa tràng chủ sẽ có thể chu du khắp Hỗn Độn, sáng ngang với Ma Thần Hỗn Độn ở ấu niên kỳ.”
“Nếu đã như thế, ta sẽ dẫn dắt năng lượng Hỗn Độn giúp tràng chủ một lần nữa.” Thông Thiên giáo chủ huơ tay, một cỗ năng lượng Hỗn Độn xuất hiện, đổ dồn vào cơ thể của Giang Thái Huyền.
Sau khi Giang Thái Huyền ăn Hỗn Độn đan, sức chứa của thể phách trở nên ngày càng nhiều, hiện tại hắn đã có thể chứa được càng nhiều năng lượng Hỗn Độn, sau đó từ từ luyện hóa.
Cổ thôn Hỗn Độn, Long Đế rất muốn trực tiếp dựng một bia đá lên, ghi thẳng ‘quyên tặng sẽ được công đức’, nhưng suy nghĩ một lúc lại thấy quá vô liêm sỉ nên chỉ đành bỏ qua, đợi các sinh linh Hỗn Độn tự tới hỏi.
“Phó thôn, cứu mạng.”
Một tiếng thét chói tai vang lên, một bóng người lăn lê bò tới, mà sau lưng người nọ là hai con mãnh thú hung hãn đang đuổi theo.
“Phệ Kình Thiên, sao ngươi lại bị mãnh thú try sát?” Thân ảnh Long Đế nhanh như điện xẹt, nhanh chóng kéo Phệ Kình Thiên ra đằng sau, nghi hoặc hỏi.
“Ta cũng không biết, ta vừa lấy Hỗn Độn khí ra tu luyện, kết quả hai con súc sinh này lại xuất hiện, nấu không phải ta chạy nhanh thì phó thôn sẽ không nhìn thấy ta được nữa đâu.” Phệ Kình Thiên cũng rất bực bội, hắn hoàn toàn không có trêu chọc gì mãnh thú, kết quả lại bị hai con này truy sát.
“Chắc ngươi sẽ không lấy Hỗn Độn khí ra để tu luyện ngay trong Hỗn Độn đâu nhỉ?” Sắc mặt Long Đế đen sì, lên tiếng hỏi.
“Chẳng lẽ không thể tu luyện trong Hỗn Độn?” Phệ Kình Thiên kinh ngạc, hắn lo nếu trở về sẽ bị phát hiện, nên hắn mới nghĩ tìm một chỗ nào đó trong Hỗn Độn để luyện hóa là được rồi.
“Hỗn Độn khí sẽ hấp dẫn mãnh thú, lầu sau nhớ chú ý.” Long Đế lắc đầu, sau đó xông thẳng lên, thực lực của hai con mãnh thú này tương đương với Thần Đế đỉnh phong, hiện tại hắn đã trở thành Đạo Cảnh, hắn hoàn toàn không đặt hai con mãnh thú này trong lòng.
Long thương lao qua, chớp mắt đã đâm thủng đầu một mãnh thú, ngón tay giơ lên điểm một cái, kiếm khí lập tức xuyên thẩu yết hầu của mãnh thú như cầu vồng, hai con mãnh thú tức khắc mất mạng.
Long Đế thu hai con mãnh thú lại để đưa cho tràng chủ, sau đó mới nhìn sang Phệ Kình Thiên: “Sau này nhớ cẩn thận, về rồi hẵng tu luyện.”
“Sau này ta sẽ chú ý hơn.” Phệ Kình Thiên vội vàng gật đầu, do dự một lúc, hắn lại dè dặt hỏi: “Phố thôn, ta có thể tu luyện ở trong cổ thôn rồi mới đi hay không?”
“Địa bàn của ngươi sẽ tiện hơn chứ nhỉ?” Long Đế nhíu mày.
Trong nơi ở của các sinh linh Hỗn Độn này đều có năng lượng Hỗn Độn đã được chuyển hóa, khi tu luyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, mà ở chỗ của hắn lại không có công pháp chuyển hóa.
“Còn không phải là do ta sợ có người quáy rầy à.” Sắc mặt Phệ Kình Thiên có chút khó coi.
“Ngươi lo sợ người khác phát hiện ra bí mật của ngươi chứ gì?” Long Đế cười: “Ngươi cũng không nghĩ thử xem công đức được tích lũy như thế nào, một mình ngươi có thể tích được bao nhiêu công đức?”
“Phải chia với những người khác thì lại càng ít hơn rồi?” Phệ Kình Thiên đáp.
“Ngươi quên tộc huynh Phệ Minh của ngươi rồi à, sau khi các ngươi biết chuyện thì công đức của hắn có ít đi không?” Long Đế thản nhiên: “Không những không ít đi mà còn nhiều hơn lúc trước.”
“Phệ Minh…” Không nhắc tới Phệ Minh còn đỡ, vừa nhắc tới thì Phệ Kình Thiên lập tức cảm thấy bực bội.
Đã nói sẽ dẫn bọn họ đi làm công đức, thần dược, Hỗn Độn thạch cũng đã đưa hết cho hắn, kết quả thần dược và Hỗn Độn thạch lại chính là những thứ dùng để tích công đức, thế mà bọn họ lại đưa hết công đức cho Phệ Minh.