← Quay lại trang sách

Chương 1528 Thập Thánh Địa

Phệ Cửu vừa nhận được thần dược và Hỗn Độn thạch thì nhanh chóng dẫn nhóm Tất Phương Hoa đến cổ thôn, dù sao cũng đã nhận đồ vào tay, hắn cũng không muốn tiếp tục ở đây.

Cổ thôn Hỗn Độn cực kỳ náo nhiệt, không chỉ có Đạo Cảnh tới, mà Thần Đế các tộc cũng chờ ở đó, bọn họ cũng muốn tới Bàn Cổ Thần giới.

Nhóm Phệ Cửu gấp rút quay về, nhưng vẫn cần mất thời gian một ngày mới có thể về đến cổ thôn, súy đã bị mấy Đạo Cảnh khác mắng đến thổ huyết.

Mọi người chia tiền, làm công đức xong, nhóm Tất Phương Hoa thấy cảnh đó mà mặt mày tái mét, nhưng hễ nghĩ tới chuyện có thể đến Thần giới Bàn Cổ, đạo tràng Hồng Quân thì lại cắn răng nhịn xuống, xem như tiền mua vé vào cửa vậy.

“Đi thôi, ta dẫn các ngươi đi tìm trưởng thôn, cùng nhau qua đó.” Long Đế bước đến phía sau thạch ốc, tìm Giang Thái Huyền.

Giang Thái Huyền đã tỉnh dậy từ trong trạng thái tu luyện, sau đó mang mọi người đến Thần giới.

“Vị này chính là trưởng thôn, đừng thấy tu vi của trưởng thôn không cao, thật ra y chính là người nhận được vô vàn sự quan tâm của Thánh Nhân, có thể sánh ngang với Ma Thần Hỗn Độn ấu niên, tương lai chắc chắn có thể dùng sức mạnh để chứng đạo gống như Ma Thần Hỗn Độn.” Phệ Cửu nói.

Nhóm Tất Phương Hoa rối rít gật đầu, không dám coi thường Giang Thái Huyền một chút nào, tuy Giang Thái Huyền vẫn chưa bộc phát sức mạnh cường đại, nhưng bên ngoài cơ thể hắn có một lớp thanh quang đang trôi nổi, mà thanh quang đó, cho dù là Đạo Cảnh cũng sẽ cảm thấy e sợ.

Khi đến trước lỗ hổng ở Hỗn Độn, Giang Thái Huyền thờ ơ lên tiếng: “Nơi này thông tới Thần giới Bàn Cổ, bởi vì có cấm chế ngăn cản, nên chỉ có thể mở một lỗ hổng như thế này.”

“Cấm chế? Thì ra là vậy, thảo nào trước đây bọn ta không phát hiện.” Chúng sinh linh Hỗn Độn vỡ lẽ, bọn họ theo bản năng cho rằng đây là hai vị Ma Thần để lại nằm bảo vệ Thần giới, dù sao Thần giới cũng là đạo tràng, di tích của hai vị Ma Thần, có cấm chế cũng rất bình thường.

Sau khi bước chân vào Thần giới, nhóm Phệ Cửu hơi sửng sốt: “Thần giới này hơi yếu nhỉ, hình như chỉ cần Thần Đế đỉnh phong là có thể phá hủy được nó.”

“Đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, từ khi hai vị Ma Thần rời đi, nơi này không ai trông coi, suy yếu là chuyện tất nhiên.” Giang Thái Huyền điềm nhiên đáp.

Thiên Đạo kết hợp với võ đạo Đạo Cảnh, lại thêm Long Đế đột phá đã khiến Thần giới mạnh lên không ít, qua một đoạn thời gian nữa, e là chỉ có Đạo Cảnh mới có thể phá hủy được.

“Trưởng thôn nói có lý.” Chúng sinh linh Hỗn Độn gật đầu, sau khi cảm ngộ một chút, trong mắt bọn họ ánh lên vẻ kinh ngạc: “Không hổ là Thần giới do Bàn Cổ đại thần sáng tạo, không ngờ pháp tắc lại hoàn thiện như vậy, tu luyện ở đây còn tốt hơn tu luyện ở Hỗn Độn nhiều.”

Bên trong Hỗn Độn cũng có pháp tắc, nhưng đó chỉ là một ít tàn phẩm còn sót lại, may mà trong Hỗn Độn có không ít di tích, thần dược và một ít thế giới đổ nát để bù đắp, cộng thêm có một ít truyền thừa trong huyết mạnh của bọn họ, tuy rằng không bằng Thần giới, nhưng cũng không quá khó khăn.

“Đây là thông đạo không gian do Thiên Đạo để lại, chúng ta có thể từ chỗ này đi thẳng tới đạo tràng Bàn Cổ.” Giang Thái Huyền dẫn bọn họ tiến vào thông đạo không gian.

Thần ở nơi này đã tản ra, trở về địa bàn của mình hết rồi, Thiên Đạo cũng đã nối liền thông đạo không gian này đến Tử Tiêu Cung giả.

“Đây chính là nơi đệ nhị Ma Thần Hồng Quân truyền đạo?” Các sinh linh Hỗn Độn đi vào thông đạo không gian, khi cảm nhận được khí tức huyền ảo lấp đầy xung quanh thì phấn khích hỏi.

“Đúng thế, đằng trước cũng có vết tích do đạo của Bàn Cổ để lại, song các ngươi có thể lĩnh ngộ được nó hay không thì phải xem cơ duyên của các ngươi.” Giang Thái Huyền đáp.

“Đạo của Bàn Cổ!” Chúng sinh linh khích động không ngớt, ngay khi định xông thẳng về phía trước thì Giang Thái Huyền lại thâm thúy nói một câu: “Chậm thôi, rất có khả năng sẽ xuất hiện sát trận Tiên Thiên, giết Đạo Cảnh dễ như ăn cháo.”

Sinh linh Hỗn Độn: “...”

“Đi chậm lại, sẵn tiện làm quen với đạo cảnh Hồng Quân.” Giang Thái Huyền hờ hững lên tiếng.

“Vậy chúng ta đi chậm thôi, mời trưởng thôn...” Vừa nghe thấy sát trận Tiên Thiên, nhóm sinh linh Hỗn Độn này lập tức gạt phăng ý định lao thẳng về phía trước, lần lượt ra dấu ‘mời’.

Giang Thái Huyền gật đầu, đi lên phía trước với Long Đế: “Các ngươi cũng phải ghi nhớ nó, lần sau ai muốn tới đây mà bản trưởng thôn ở có mặt thì cũng có thể né được sát trận.”

“Đa tạ trưởng thôn.” Các sinh linh Hỗn Độn lên tiếng cảm tạ, im lặng ghi nhớ đường đi, lần sau tuyệt đối không thể đi sai, bằng không bọn họ chết chắc.

Rất nhanh sau đó, Giang Thái Huyền dẫn bọn họ tới trước một tấm bia đá, nhóm Phệ Cửu kinh hãi: “Thập Thánh Địa?”

“Ừ, Bàn Cổ, Hồng Quân, Thái Thượng Lão Quân...” Giang Thái Huyền bình tĩnh đáp: “Mười vị Thánh Nhân đều chứng đạo ở đây, trong số này còn mấy vị đang chu du ngoài Hỗn Độn chưa về.”

“Một môn phái tận mười vị Thánh Nhân?” Chúng sinh linh Hỗn Độn bị dọa như trời trồng, bọn ta còn chưa từng gặp qua Thánh Nhân còn sống ở Hỗn Độn, thế mà ở đây lại có tận mười vị Thánh Nhân?

Giang Thái Huyền chỉ cười không đáp, Bàn Cổ, Hồng Quân, Thiên Đạo, ba huynh đệ Lão Quân, tây phương nhị Phật, Hậu Thổ, Nữ Oa, vừa đủ mười người, nếu sau này không trồng ra được hết thì cứ nói họ chu du Hỗn Độn chưa về, tìm cái cớ nào đó lấp liếm cho qua là được.

Mọi người tiếp tục đi về phía trước, sau đó lại bắt gặp một tấm bia đá khác, có người đọc lên: “Trước có Bàn Cổ sau có Thiên, Hồng Quân cũng xếp phía trước Thiên, sau khi Bàn Cổ chứng đạo bèn rời Hỗn Độn, Hồng Quân truyền thế ngàn vạn năm.”

“Đây là do Thiên Đạo viết.” Giang Thái Huyền mỉm cười: “Nay Thiên Đạo chứng đạo ở nơi này, đã nhận được một phần truyền thừa của Hồng Quân, cũng xem như đã trở thành một đệ tử của Hồng Quân, mà nhóm Hậu Thổ, thật ra đều là đệ tử của Hồng Quân, là sư huynh sư tỷ của Thiên Đạo, thế nên mới cho Thiên Đạo mượn xác.”

“Thì ra là vậy.” Mọi người bừng tỉnh, hâm mộ không thôi: “Thiên Đạo Thánh Nhân thật may mắn, không ngờ có thể nhận được truyền thừa của Hồng Quân Ma Thần, còn có nhiều sư huynh sư tỷ như thế.”

Thiên Đạo, không chỉ có thể tự mình chứng đạo, mà còn kiếm được một chỗ dựa cực vững chắc!