Chương 1530 Ngươi coi ta là không khí à?
Giang Thái Huyền thấy Thiên Đạo trộm dùng kiến thức của mọi người để lừa gạt thêm lần nữa, không khỏi cảm thấy hâm mộ, con mẹ nó chỉ cần nghe một lần đã có thể hấp thu rồi tổng kết lại, sao hắn lại không có bản lĩnh này kia chứ?
Thiên Đạo giảng đạo, cho dù bản thân nó chẳng phải Thiên Đạo xịn xò gì nhưng cũng đủ để người bình thường nhận được vô số chỗ tốt, đặc biệt là võ đạo Đạo Cảnh mà Thiên Đạo giảng, giúp bình cảnh của vài Thần Đế trở nên lỏng lẻo hơn, sau đó lĩnh ngộ được Đạo Cảnh.
Ngay cả Thần Ma đạo tràng cũng thu hoạch được không ít, nhưng có thể là do nghe Thánh Nhân giảng đạo nhiều rồi, nên chỉ thu hoạch được một ít, chứ không có ai lĩnh ngộ tới Đạo Cảnh cả.
Khi mọi người còn đang chăm chú nghe Thiên Đạo giảng đạo, phía chân trời đột nhiên xuất hiện vô số vết nứt, không gian dần nứt toác.
Ầm
Thình lình, không trung chấn động, vô vàn khí tức hung hãn truyền tới từ bên ngoài, một đoàn người dày đặc được một lớp kỳ quang bao phủ giáng xuống, sát khí ngập trời.
“Lũ tôm tép ngu xuẩn, Thiên Đế, Long Đế, lần này xem các ngươi…các ngươi đang làm gì?”
Giọng nói lạnh băng còn chưa dứt câu thì các sinh linh vừa đến đã sững sờ, mẹ nó, một đám Đạo Cảnh ngồi đây làm gì? Còn quang cầu này nữa, các ngươi cố ý đợi bọn ta?
Chấn động khiếp người và sát khí dày đặc khiến tất cả mọi người ở đây giật mình, bọn họ ngẩng đầu nhìn vô số thân ảnh trên không trung, có nhân loại, cũng có yêu thú, ba vị đi đầu chính là Đạo Cảnh, còn những người khác đều là cường giả hàng đầu, yếu nhất cũng đã là cấp Thần Hoàng.
Đông đúc thế này, là định tấn công Bàn Cổ đại thần ư?
Long Đế ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lập tức cảm thấy kinh ngạc, người ở bên kia đuổi đến rồi sao?
Trước đây khi hắn ra khỏi Thần giới, đuổi theo vết tích của Thiên Đế, sau đó chém giết đến tận Hỗn Độn, cuối cùng khi tìm được một thế giới đổ nát thì chọc phải một ổ kiến lửa, nhất định đối phương sẽ trở lại tìm bọn họ.
Nhưng mà Long Đế đã sớm quên mất chuyện này rồi, ở Hỗn Độn lâu như thế, nhìn thấy được vô số Đạo Cảnh, ngay cả bản thân hắn cũng đã bước vào Đạo Cảnh, hoàn toàn không có tâm trạng để nghĩ đến chuyện này nên đã trực tiếp quên sạch sẽ.
Thiên Đạo chấn động trong chốc lát, hình như quả thật Thần giới vẫn còn một mối họa chưa được giải quyết, bây giờ đối phương tìm tới tận cửa?
“Tổ tiên, xin ngài trấn áp đám Long Đế, Thiên Đế và giết sạch thế giới này, xem ra thế giới này rất hoàn chỉnh, chúng ta có thể chiếm cứ chỗ này.”
Một giọng nói uy nghiêm vang lên, khiến mọi người ở bên dưới sững sờ.
Giết sạch thế giới này? Ngươi nói thật đó hả, chỉ bằng thực lực này của các ngươi?
Thánh Nhân ở đây chỉ cần đánh một phát là đã xử lý được ba Đạo Cảnh của các ngươi, ai cho các ngươi cái gan này thế? Các ngươi mù à, không nhìn thấy Đạo Cảnh bọn ta đang ngồi ở đây hả?
Nhóm sinh linh Hỗn Độn nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ lạ, cực kỳ hoang mang, tại sao các ngươi dám nói ra câu này vậy?
"Câm miệng!" Ba vị Đạo Cảnh lạnh lùng quát, sắc mặt như chết cha vậy, bọn họ nuốt nước miếng, bất giác lùi về sau mấy bước, giờ giết chóc kiểu nào? Trấn áp kiểu nào? Để đối phương trấn áp bọn họ nghe còn hợp lý hơn.
Các ngươi có bệnh à, lực lượng cường đại như vậy mà lại phái Thần Đế tới lượn lờ ở chỗ bọn ta lâu thế, lúc sắp đi còn giết nhiều người của bọn ta, là do các ngươi cố ý dụ bọn ta qua đây?
Các ngươi qua đó diệt bọn ta luôn cho rồi!
"Các ngươi muốn diệt Bàn Cổ Thần giới?" Cuối cùng Thiên Đạo lên tiếng, thiên uy bùng phát, nháy mắt trấn áp đoàn người đang đứng trên không trung.
Bịch bịch
Nhất thời, từng vị thần minh rơi xuống từ trên trời giống hệt như há cáo, có người xui xẻo rơi ngay vào sát trận Tiên Thiên, trực tiếp bị một đạo kiếm quang chém chết, ngay đến cả cặn cũng không còn.
"Các hạ, bọn ta vô ý xông vào, chỉ là hiểu lầm." Ba vị Đạo Cảnh vội vàng thả ra một luồng sức mạnh khổng lồ để bảo vệ thuộc hạ, vừa chống lại thiên uy vừa lên tiếng giải thích.
Uy áp này quá mạnh, bọn họ thân là Đạo Cảnh, mà vẫn có thể cảm nhận được áp lực cực kỳ lớn, hoàn toàn không đủ sức bảo vệ tất cả mọi người.
Phụt
Một vị Đạo Cảnh trực tiếp phun một búng máu, Long Đế ngự không lên: "Long Đế các ngươi muốn tìm, chính là ngô."
Ba vị Đạo Cảnh: "..."
Ngươi đừng ra đây có được không? Xuất hiện lúc nào chẳng được, con mẹ nó ngươi lại nhè ngay lúc này ra mặt, nói người bọn ta muốn giết là ngươi?
Ngươi quyết tâm muốn giết chết bọn ta?
"Thiên Đạo đại nhân, có thể dừng tay không." Tất Phương Hoa thình lình lên tiếng, chắp tay thi lễ: "Cho bọn họ một cơ hội đi."
"Tất Phương Hoa?" Một người trong số ba vị Đạo Cảnh nhận ra hắn, kinh ngạc nói.
Tất Phương Hoa cười khổ: "Thiên Đạo đại nhân, vị này là bằng hữu tốt của tại hạ, cụ thể chuyện này như thế nào, chúng ta cùng nhau ngồi xuống, thương lượng giải quyết."
"Bằng hữu của ngươi?" Thiên Đạo trầm ngâm một lúc, sau đó mới thu thiên áp lại, ba vị Đạo Cảnh thở phào nhẹ nhõm, mấy vị thần minh khác cũng kịp thời đứng vững lại.
"Xuống đây." Tất Phương Hoa nhíu mày: "Có chuyện gì từ từ nói, chớ chọc giận Thiên Đạo đại nhân."
Ba vị Đạo Cảnh dặn dò một tiếng rồi vội vàng xuống dưới, thấy một nhóm Đạo Cảnh đang nhìn chằm chằm vào mình, bọn họ không khỏi rùng mình, nếu động thủ thật, cho dù Thiên Đạo không ra tay thì nhóm người này vẫn có thể đánh họ ra bã.
"Lão hữu, có chuyện gì cứ nói thẳng." Tất Phương Hoa lại nói.
Ba vị Đạo Cảnh cười khổ một tiếng, chắp tay với lão hữu Tất Phương Hoa: "Tại hạ Vũ Dung, đoạn thời gian trước, các đại thế lực ở thế giới mà bọn ta ở bị thảm sát, bọn ta đuổi theo hung thủ tìm đến chỗ này, nhưng bây giờ xem ra bọn... bọn ta đi nhầm chỗ rồi, không phải thế giới này."
Long Đế: "..."
Ngươi coi ta là không khí à? Ta đã đứng ra luôn rồi!