Chương 1532 Chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi
“Ngươi phát hiện mẩu xương này ở đâu?” Tất Phương Hoa nhíu mày hỏi.
“Ở thế giới của ta, ngay chỗ liền kề với Hỗn Độn.” Sắc mặt Vũ Dung nặng nề: “Một khoảng thời gian trước thường có loại xương cốt này bay ra từ Hỗn Độn, nếu không phải di cốt của Ma Thần thì không thể nào cứng như vậy được.”
“Theo ta đi gặp trưởng thôn.” Tất Phương Hoa vội dẫn hắn đến trước mặt Giang Thái Huyền đang định rời đi: “Trưởng thôn.”
“Chuyện gì?” Giang Thái Huyền thờ ơ hỏi.
“Xin trưởng thôn kiểm tra mẩu xương này giúp bọn ta.” Tất Phương Hoa lấy di cốt Ma Thần ra: “Xem đây có phải là xương của Ma Thần Hỗn Độn hay không.”
Giang Thái Huyền gật đầu, sau đó liên hệ với nhóm Hậu Thổ, đồng thời gõ gõ lên khúc xương, mở hệ thống ra trả thử: “Di cốt Ma Thần, thần tính biến mất, không có giá trị.”
Nhóm Hậu Thổ mau chóng tới nơi, bọn họ không thèm nhìn bốn người Tất Phương Hoa mà trực tiếp cầm di cốt Ma Thần lên, một lúc sau, Hậu Thổ nhíu mày nói: “Quả đúng là di cốt Ma Thần, nhưng đã bị ai đó cưỡng ép rút thần tính, văn lộ Ma Thần cũng bị xóa sạch.”
“Chỉ có Thánh Nhân mới có bản lĩnh rút thần tín trong di cốt Ma Thần ra.” Lão Quân bình tĩnh đáp.
“Nếu không bố trí đại trận thì sẽ gặp phiền phức.” Thông Thiên giáo chủ lên tiếng.
Bốn người Tất Phương Hoa hít ngược một hơi, chuyện này vậy mà lại dính líu tới Thánh Nhân? Bốn người không khỏi liếc mắt sang nhóm Lão Quân, trong cả Hỗn Độn, cộng thêm Bàn Cổ Thần giới thì các Thánh Nhân đã xuất hiện chỉ có mỗi bọn họ.
“Không phải bọn ta, bọn ta không cần phải làm loại chuyện này.” Lão Quân nhíu mày: “Ngược lại, các ngươi phát hiện thứ này ở đâu, lão đạo rất tò mò, nếu bên trong Hỗn Độn vẫn còn tồn tại nhường này thì tại sao bọn ta lại không cảm ứng được.”
“Ở thế giới của ta, ngay biên giới Hỗn Độn thường có di cốt Ma Thần bay ra.” Vũ Dung đáp.
“Nếu cần thiết, có thể đến thế giới của ngươi xem thử, cũng có thể nói là vùng Hỗn Độn kia.” Hậu Thổ mở miệng.
“Vậy thì không cần, từ Hỗn Độn chúng ta có thể đến được thế giới của Vũ Dung, ta sẽ chỉ đường.” Tất Phương Hoa vội nói: “Chuyện này không thể kéo dài quá lâu, chúng ta đi ngay đi.”
Hắn thật sự rất muốn tra rõ chuyện này, có thể sẽ liên quan tới cơ duyên thành Thánh.
Còn nếu xuất hiện Thánh Nhân, gặp nguy hiểm thì chẳng phải vẫn còn mấy vị Thánh Nhân này hay sao? Dẫn theo Thánh Nhân đến đó dò xét, có thể gặp nguy hiểm gì cơ chứ?
“Không cần gấp.” Lão Quân lắc đầu: “Ai biết được chúng đã trôi nổi trong Hỗn Độn bao lâu, có thể là ngàn vạn năm, cũng có thể là trăm triệu năm.”
Giang Thái Huyền thấy bọn họ thảo luận, trực tiếp rời đi: “Ta đến Hỗn Độn tu luyện đây.”
“Đi chung nào.” Nhóm Lão Quân trả di cốt Ma Thần lại cho Vũ Dung, tiến vào Hỗn Độn với Giang Thái Huyền.
Tất Phương Hoa cũng muốn về Hỗn Độn, nhưng ngặt nỗi Vũ Dung không phải là sinh linh Hỗn Độn, không chịu được năng lượng đồng hóa của Hỗn Độn, nên chỉ có thể tạm thời ở lại đây.
Hắn và Vũ Dung quen biết nhau là do trước đây khi đang lưu lạc ở Hỗn Độn, hắn vô tình bước vào một thế giới đổ nát, sau đó kết bạn với Vũ Dung, cùng nhau lang bạt khắp Hỗn Độn, tạo nên hung danh hiển hách, sau này khi trở về Hỗn Độn thì hai người vẫn còn giữ liên lạc.
“Vũ Dung đạo hữu, có muốn đến Hỗn Độn một chuyến không?” Tất Phương Hoa thình lình hỏi.
“Đương nhiên muốn.” Vũ Dung cười, có chút mong mỏi: “Ta đã muốn vào Hỗn Độn từ lâu, nhưng ngươi cũng biết ta và ngươi không giống nhau, ta không thể vào đó.”
“Ngươi đưa ta một ít thần dược và Hỗn Độn, ta đi hỏi giúp ngươi.” Tất Phương Hoa nói.
Vũ Dung vội lấy thần dược và Hỗn Độn thạch ra, hắn rất yên tâm về người bạn này, bằng không khi nãy y đã không lên tiếng cứu hắn.
Hai vị Đạo Cảnh kia cũng nhanh chóng giao thần dược và Hỗn Độn thạch cho Tất Phương Hoa.
Tất Phương Hoa tìm Long Đế, mỉm cười lên tiếng: “Phó thôn, ta làm công đức, có thể đổi thành ba bộ chiến y Hỗn Độn không?”
Để giúp ba người Vũ Dung lột xác thành Hỗn Độn thể rất khó, nhưng hắn có thể làm chiến y Hỗn Độn, Long Đế cũng nhờ vào bộ chiến y này nên mới có thể ở trong Hỗn Độn mà không bị ảnh hưởng gì.
“Làm cho ba người Vũ Dung à?” Long Đế cười lạnh.
“Phó thôn.” Tất Phương Hoa vội nhét mấy gốc thần dược vào tay Long Đế để hối lộ: “Chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, y cũng đã bồi thường rồi, ba người Vũ Dung cũng có lòng muốn bảo vệ Hỗn Độn.”
Long Đế nể mặt mấy gốc thần dược, lúc này mới chịu tha thứ cho ba người Vũ Dung: “Thôi được, đưa Hỗn Độn thạch cho ta, ta sẽ chuẩn bị cho các ngươi ba bộ chiến y Hỗn Độn.”
Long Đế lập tức đi về thuê Ma Thần Tiên Thiên, nhờ luyện giúp chiến y.
Sinh linh các tộc lần lượt quay về Hỗn Độn, lúc sắp đi, Thiên Đạo đã gửi tin cho bọn họ, lần sau khi đến Tử Tiêu Cung thì phải giao thần dược ra mới được vào, Hỗn Độn thạch cũng được.
Không ai có ý kiến gì về yêu cầu này cả, mà ngược lại còn rất cảm kích Thiên Đạo đã tình nguyện mở cửa Tử Tiêu Cung để bọn họ đến đó ngộ đạo.
Vả lại, Thiên Đạo cũng đã nói nếu như đến đó thì có thể cùng nhau luận đạo, cho dù là Thần Đế cũng vẫn có thể vào, cứ thế, tất cả sinh linh trong Hỗn Độn đều không nỡ rời khỏi chỗ này, chỉ hận không thể thường xuyên tới đây.
Một gốc thần dược mà thôi, cho dù bọn họ có là cường giả cấp Thần Đế, thì chỉ cần có thể luận đạo với vị Thánh Nhân Thiên Đạo này, dù phải trả giá lớn hơn nữa cũng đáng.
Ba người Vũ Dung theo Tất Phương Hoa đi vào Hỗn Độn, Thiên Đạo đã đồng ý cho thuộc hạ của bọn họ ở lại.
Nếu ai không muốn ở lại thì có thể tự mình rời đi, nó tuyệt đối không ngăn cản.
Lão tổ Đạo Cảnh cũng đã ở lại hết, đương nhiên nhóm thần minh này sẽ không bỏ đi, thế nên hiện tại bọn họ quyết định ở lại Thần giới, trấn thủ ngay lỗ hổng ở Hỗn Độn để chờ lão tổ quay về.