← Quay lại trang sách

Chương 1535 Tổ tông ơi, cuối cùng ngài cũng xuất quan rồi

Ầm

Hỗn Độn nứt toác, dòng chảy cuồn cuộn đổ vào, hung uy cái thế tràn lan, sát khí ngút trời vọt thẳng lên chín tầng mây, một thân ảnh tuyệt thế tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện, gấp rút nạp đầy năng lượng Hỗn Độn vào cơ thể để khôi phụ tu vi.

"Kim Cổ Bổng!"

Tiếng thét dài vang lên, một kiện thần binh đánh nát Hỗn Độn, xông vào trong dòng chảy xiết, phóng tới từ phương xa.

Bóng người tuyệt thế phất tay, chỉ trong nháy mắt đá đón được thần binh vào tay, kim quang chói lòa, quả chính là thần binh Như Ý Kim Cổ Bổng.

"Tài nghệ luyện khí của Lão Quân, đúng là không chê vào đâu được."

Tôn Hầu Tử nhìn cây gậy Kim Cô mới tinh trong tay, cười đến không khép miệng lại được, hắn mặc một thân chiến y, giữa hai đầu lông mày ánh lên vẻ kiệt ngạo, phối hợp với thần uy cái thế và sát khí ngút trời, trông chẳng khác nào một hung ma cái thế.

"Thật muốn tới Thiên Cung một lần nữa để đấu với Như Lai."

Tôn Hầu Tử thấp giọng thì thào, cười càn rỡ: "Bây giờ, còn kẻ nào có thể thao túng vận mệnh của lão Tôn ta? Ta đã bước khỏi số mệnh làm quân cờ kia rồi, hiện tại có thể tùy theo ý mình."

Tôn Hầu Tử bước ra một bước, Hỗn Độn vỡ nát, làm nổi dậy dòng chảy cuồn cuộn, hắn đi thẳng tới cổ thôn Hỗn Độn tìm Giang Thái Huyền, chỉ giơ tay điểm một cái, năng lượng Hỗn Độn nhất thời tăng nhanh, ồ ạt chảy vào cơ thể của Giang Thái Huyền.

Giang Thái Huyền mở mắt: "Đa tạ Đại Thánh."

"Là lão Tôn đa tạ tràng chủ mới đúng, hiện tại cũng chẳng có việc gì, chúng ta cùng tu luyện." Tôn Hầu Tử trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, hấp thu năng lượng Hỗn Độn, trong phút chốc, năng lượng Hỗn Độn ở xung quanh lao đến như lũ quét, tùy ý để Giang Thái Huyền hấp thu.

Có Tôn Hầu Tử ra tay, chắc chắn tốc độ hấp thu năng lượng Hỗn Độn còn nhanh hơn trước đó gấp mấy lần, Tôn Hầu Tử giờ đây cũng đã bước một bước lên cảnh giới Thần Vương, chiến lực không yếu hơn Thánh Nhân bình thường.

Giang Thái Huyền vẫn chia hiểu rõ cách phân chia cấp bậc của Thánh Nhân, hắn hỏi: "Đại Thánh, Thánh Nhân được phân chia như thế nào? Ngươi và nhóm Lão Quân có được tính là cùng một cấp không?"

"Tràng chủ, cứ chăm chỉ tu luyện đi, đừng nghĩ nhiều." Tôn Hầu Tử không trả lời, đứng dậy rời đi: "Ta đi thăm Thánh Viên Vương, chỉ điểm mấy chiêu cho hắn, tên nhóc đó rất hiếu thuận với lão Tôn."

Giang Thái Huyền bĩu môi, không nói thì không nói, chẳng lẽ ta còn ép hỏi ngươi à, cần gì phải chạy chứ?

"Tổ tông ơi, cuối cùng ngài cũng xuất quan rồi." Thánh Viên Vương quỳ rạp xuống ôm đùi Tôn Hầu Tử, khóc lóc ỉ ôi.

Tôn Hầu Tử sầm mặt, dùng một cước đá bay Thánh Viên Vương: "Đã thành Thần Hoàng rồi, còn mất mặt thế này."

Sau khi kiếm được nhiều tiền như thế, Thánh Viên Vương cũng đã thành công bước vào cảnh giới Thần Hoàng.

"Được nhìn thấy tổ tông, lòng ta kích động lắm." Thánh Viên Vương nịnh nọt, cực kỳ tự hào với quyết định ôm núi dựa Tôn Hầu Tử của mình.

Một vị tổ tông cấp Ma Thần còn sống, ai mà không muốn có? Các lão tổ Đạo Cảnh của mấy tộc ở Hỗn Độn kia, có muốn cũng không được!

Hiện tại Tôn Hầu Tử đã luyện hóa xong căn nguyên Ma Thần Hỗn Độn, cũng thừa kế võ đạo của vị Ma Viên kia, thật sự đã trở thành một Ma Thần Hỗn Độn còn sống.

"Được rồi, dạy ngươi mấy chiêu, học không?" Tôn Hầu Tử thờ ơ hỏi.

"Học, tổ tông dạy cái gì ta cũng học." Thánh Viên Vương gật đầu rối rít.

Tôn Hầu Tử giơ tay điểm một cái, một luồng kim quang bay thẳng vào giữa hai đầu lông mày của Thánh Viên Vương: "Cố gắng học hỏi, chăm chỉ kiếm tiền."

"Đa tạ tổ tông." Thánh Viên Vương nịnh nọt đáp, hắn đã quyết định xem bản thân là hậu duệ của Tôn Hầu Tử rồi.

Tôn Hầu Tử tiện tay truyền cho mấy chiêu, sau đó trở về tu luyện tiếp, mấy thứ mà hắn truyền cho Thánh Viên Vương không phải pháp quyết cao cấp gì hết, chỉ có mấy chiêu võ học mà thôi, xem như giúp Thánh Viên Vương tăng thêm một phần thực lực.

Tộc đàn của Tất Phương Hoa tên là Hỗn Độn tộc, bởi vì bọn họ không có tín ngưỡng Ma Thần nhưng lại được sinh ra trong Hỗn Độn, thế là chọn một cái tên đồng âm. (*)

(*) (浑): Hỗn Độn tộc; (混): Hỗn Độn

Khi trở về tộc đàn, Tất Phương Hoa gọi hai vị Thần Đế đỉnh phong trước, rồi đưa bọn họ một phần bản đồ: "Các ngươi nhất định phải cẩn thận, chừng nào kiếm được loại xương cốt này thì thu thập hết toàn bộ."

"Rõ, lão tổ." Hai vị Thần Đế cung kính đáp.

"Các ngươi đi theo bản đồ này, đừng để bị người khác phát hiện, sẵn tiện thu thập tài nguyên, xong việc sẽ không thiếu phần các ngươi." Tất Phương Hoa nói.

Bản đồ này được hắn vẽ trong lúc chu du Hỗn Độn, tìm đến thế giới đổ nát kia, lần này hắn cố ý ghi rõ lộ tuyến, để bọn họ tra xét sự tình liên quan tới di cốt Ma Thần.

Chuyện di cốt Ma Thần cực kỳ quan trọng, cho dù chúng không còn tác dụng gì nữa thì hắn cũng phải làm rõ đến cùng.

Hiện tại bọn họ không thể phân thân ra được, chỉ có thể bảo tộc nhân tìm hiểu trước.

"Các ngươi cầm khối lệnh bài này theo, nếu gặp khó khăn mà không thể quay về thì tới thế giới của ta, ở đó còn vài vị võ giả, dù có chết cũng sẽ bảo vệ các ngươi, trong vòng một tháng, nếu các ngươi không trở lại, bọn ta sẽ tìm các ngươi." Vũ Dung lấy một khối lệnh bài ra và đưa cho hai vị Thần Đế.

Hai vị Thần Đế thầm run lên trong lòng, lão tổ Đạo Cảnh thận trọng như thế, xem ra là chuyện lớn thật rồi.

Sau khi nhận nhiệm vụ, hai người nhanh chóng rời đi, Tất Phương Hoa nhíu mày: "Tại sao trưởng thôn lại không tra xét việc này?"

"Có lẽ trưởng thôn biết chuyện, nhưng không nói thôi." Vũ Dung cười: "Ở thời đại của ba ngàn Ma Thần, có biết bao Ma Thần độc ác đã bỏ mạng, có lẽ số di cốt này cũng đã bị đánh nát vào lúc đó."

Tất Phương Hoa lắc đầu, không suy đoán nữa: "Không nói chuyện này nữa, lần này luận đạo thu hoạch được không ít, sắp xếp lại trước đã."