Chương 1549 Đạo Hoàng Kinh
Bốn người vội vàng đọc nội dung của Đạo Hoàng Kinh lên, Lão Quân nghe xong thì nhíu mày, cuối cùng lắc đầu thở dài: “Đạo chết người.”
“Thần đèn đại nhân, ý ngài là?” Trong lòng bốn người run lên, tại sao sau khi nghe xong Đạo Hoàng Kinh lại nói là ‘đạo chết người’?
“Chẳng lẽ là ở chương Hóa Đạo? Sau khi thi triển ba lần, quả thật sẽ bỏ mạng.” Đạo Thanh nhíu mày.
Lão Quân lắc đầu bật cười: “Đạo Hoàng Kinh này có thể sánh ngang với đại thần thông đạo pháp, nhưng nó được tạo ra vì mục đích giết người, song không phải để giết kẻ thù, mà là giết người tu luyện!”
“Dù là chương Hóa Đạo, hay là chương Nghịch Đạo, Thành Đạo, Võ Đạo, mỗi một lần thi triển đều sẽ ảnh hưởng tới căn cơ, nền tảng không vững chắc, không cần các ngươi thi triển một chương ba lần, chỉ cần các ngươi thi triển mỗi chương một lần, khi vượt qua ba lần, chắc chắn sẽ chết!”
Lão Quân cười lạnh một tiếng: “Mà cái chết này không phải bỏ mạng thật sự, mà là dung nhập vào đạo của người đã sáng tạo ra Đạo Hoàng Kinh, chuyện này tương đương với kẻ đó hấp thu năng lượng của các ngươi, để tăng thực lực của bản thân.”
“Không thể nào!” Bốn người biến sắc: “Đạo Hoàng Kinh là bí pháp do Đạo Hoàng sáng tạo, được sinh ra vì cả Đạo Đình.”
“Vậy bản thần hỏi các ngươi, kẻ được gọi là Đạo Hoàng, có phải ngày thường tu luyện không có chút tiến triển nào, nhưng chỉ khi có võ giả ngã xuống sau khi thi triển Đạo Hoàng Kinh thì hắn mới có đột phá không?” Lão Quân bình tĩnh lên tiếng.
“Chuyện này…” Bốn người nghẹn lời, hình như quả đúng là như vậy, lúc bọn họ ở Đạo Đình, mỗi lần nghe tin có Đạo Cảnh ngã xuống do thi triển Đạo Hoàng Kinh thì không bao lâu sau, tu vi của Đạo Hoàng cũng sẽ tăng tiến thêm một ít.
Tuy bọn họ chưa từng nhìn thấy tận mắt, nhưng cũng đã nghe người khác nói qua.
Đạo Hoàng Kinh vốn là đại thần thông vô thượng, trong Đạo Đình, hầu như ai ai cũng hướng về nó, nói cho cùng Đạo Hoàng Kinh cũng được xưng là lá bài tẩy dùng để giữ mạng, chỉ cần không dùng quá ba lần là được.
Nhưng mà từ trước tới nay chưa có ai nói rằng, ba lần này là bao gồm cả việc thi triển mỗi chương một lần!
“Nếu kẻ này chưa đạt đến cảnh giới Thánh Nhân, hắn sẽ không cho các ngươi chết quá nhiều, mỗi lần có đạo ý mới dung nhập vào, đều cần có thời gian để cảm ngộ, luyện hóa.” Lão Quân điềm nhiên nói: “Thật ra công pháp này cũng không tệ, có thể cảm ngộ được các võ đạo khác nhau, nhưng chỉ cần hơi bất cẩn một chút, sẽ bị đạo của người khác ảnh hưởng, rất có khả năng sẽ trở nên điên dại.”
Bốn người sững sờ tới mức không thốt nên lời, những lời Lão Quân vừa nói đã đả kích bọn họ nặng nề.
“Nếu các ngươi đã xem trọng loại thần thông này tới vậy, bản thần có thể bán cho các ngươi một ít, chỉ cần thần dược thôi, thế nào?” Lão Quân phất tay, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện sách vở thư tịch: “Thái Thanh Hóa Đạo, Thái Thanh Thôn Đạo, Nhất Khí Quy Thái Thanh…mua không?”
“…”
Đừng nói với ta, mấy thứ này là ngươi vừa tạo ra khi mới nghe xong Đạo Hoàng Kinh đấy.
Ngươi nghĩ bọn ta dám mua loại thần thông này không? Bọn ta không muốn chết đâu, Đạo Đình chết tiệt, Đạo Hoàng ác độc, bọn ta trung thành tận tâm với ngươi như thế, mà ngươi lại dùng loại đạo pháp này hãm hại bọn ta!
“Được rồi, cho các ngươi thời gian ba ngày để gom đủ thần dược và Hỗn Độn thạch, bằng không bản thần sẽ không cho các ngươi hóa đạo, mà là trực tiếp giết luôn các ngươi.” Lão Quân cười lạnh, sau đó thu bí tịch, trở về thạch bình rồi đi mất.
Bịch
Bốn người vô lực ngã xuống, hai mắt trống rỗng, ngơ ngác nhìn lên trời.
“Lão Quân đại nhân, ngài nói thật ư, Đạo Hoàng Kinh gì đó độc ác tới vậy hả?” Thần sắc tứ Hoàng trầm trọng nhìn sang Lão Quân.
“Độc ác?” Lão Quân thản nhiên cười, ngữ khí rất bình tĩnh: “Vì để thành Thánh, có việc gì mà không làm ra được chứ?”
Ở thế giới Hồng Hoang, vì để thành Thánh, đã giết chết bao nhiêu người? Vị đại thần thông Hồng Vân kia đã chết như thế nào? Long Phượng sơ kiếp, cuối cùng đã trở thành ai?
Nếu có thể thành Thánh, trăm triệu sinh linh chết đi cũng là chuyện thường, chỉ một đạo pháp thế này, tính là gì đâu chứ?
Lão Quân nhớ lại chuyện trước đây, không khỏi cảm thán: “Đại đạo hoặc tâm, không ai có thể chống cự được, để thành Thánh, người ta có thể làm ra những chuyện như thế này, vì đại đạo, đôi khi Thánh Nhân cũng…thôi, các ngươi còn quá yếu, không nói với các ngươi nữa, có điều các ngươi tuyệt không thể luyện Đạo Hoàng Kinh này, đại thần thông chân chính, sẽ xuất hiện ở đạo tràng.”
Đạo Cảnh không có công pháp, nhưng có đại thần thông!
Lão Quân trực tiếp truyền tin cho Giang Thái Huyền, thuật lại chuyện của Đạo Hoàng Kinh.
Giang Thái Huyền nghe xong thì hơi kinh ngạc, không ngờ Đạo Hoàng Kinh là loại công pháp này, giá y thần công (*)?
(*) Ý chỉ võ công không mang tới bất cứ tác dụng gì với người luyện nó.
Sau khi báo với Long Đế, Giang Thái Huyền không để ý đến nữa.
“Tràng chủ, hay là lão Tôn tới Đạo Đình đó xem thử?” Tôn Hầu Tử nhe răng.
“Vẫn còn sớm, chúng ta không biết gì nhiều về Đạo Đình, ngươi cứ tranh thủ khôi phục tới Thần Hoàng trước đi.” Giang Thái Huyền lắc đầu: “Còn Đạo Đình, rất nhanh sẽ có tin.”
“Cũng được, ngược lại lão Tôn rất muốn biết, Đạo Đình này có giống gì với Thiên Đình không, nếu tràng chủ đã nói như thế, vậy thì đợi thêm mấy ngày nữa.” Tôn Hầu Tử cười đáp, đôi mắt trở nên rét lạnh.
Giang Thái Huyền nhìn Tôn Hầu Tử lại bắt đầu tu luyện, cũng tiếp tục tu luyện.
Hiện tại bọn họ vẫn chưa biết thực lực Đạo Đình thế nào, lấy Ma Thần cốt làm đường, còn có thể rút bỏ thần tính, và cả Đạo Hoàng thần bí kia nữa, hắn cũng không xác định được kẻ đó có phải Thánh Nhân hay không.
Nếu là Thánh Nhân, tuy hắn không sợ một tôn Thánh Nhân ở thời kỳ toàn thịnh, nhưng lại rất phiền phức, hơn nữa, ai mà biết được Đạo Đình có bao nhiêu người? Nếu lỡ có tới mấy tôn Thánh Nhân thì sao?