Chương 1550 Lại phát hiện xương cốt
Sau khi bốn người Đạo Minh rầu rĩ đủ rồi thì bèn ngồi dậy, nhưng trong lòng lại vẫn không thể bình tĩnh được.
“Bây giờ chúng ta làm sao đây?” Một vị Đạo Cảnh mở miệng, bây giờ trong lòng hắn đang rất rối.
“Ta cũng không biết.” Đạo Thanh cúi đầu, mặt mày lúc thì dữ tợn, lúc thì buồn giận, cực kỳ phức tạp.
“Hay là chúng ta đừng trở về nữa?” Một vị Đạo Cảnh nói: “Cũng khỏi cần làm nhiệm vụ này nữa, kiếm một chỗ nào đó để ẩn náu, đợi khi nào thành Đạo Cảnh đỉnh phong hẵng đi ra ngoài.”
“Có thể trốn được Đạo Đình, nhưng thần đèn thì sao?” Đạo Minh cười khổ: “Các ngươi cũng thấy đó, chỉ cần nghe một lần là đã có thể nhìn thấu Đạo Hoàng Kinh, còn sáng tạo ra các bí pháp khác, cường giả như vậy, là người mà chúng ta có thể né tránh được sao.”
“Đúng vậy, y cũng đã để lại khí tức trên người chúng ta, chúng ta phải đi đâu trốn được cơ chứ?” Hai vị Đạo Cảnh thở dài.
“Thần đèn dễ giải quyết, chỉ cần chúng ta đưa thần dược và Hỗn Độn thạch thì sẽ không làm khó chúng ta.” Đạo Thanh hít sâu một hơi: “Chúng ta vẫn còn cơ hội, sau khi hoàn thành nguyện vọng của thần đèn, chúng ta sẽ lập tức rời đi, không làm nhiệm vụ, cũng không quan tâm tới Đạo Đình nữa.”
“Được, vậy ta về đó trộm thêm một lần.” Đạo Minh cắn răng: “Chúng ta không tham dự vào chuyện này nữa, bọn họ muốn chơi thế nào cũng liên quan tới chúng ta.”
“Ừ.” Hai vị Đạo Cảnh gật đầu, bọn họ thật sự không tham gia vào chuyện này nữa, muốn phản kháng Đạo Đình, không có bản lĩnh đó. Muốn hoàn thành nhiệm vụ? Cũng không có bản lĩnh đó, bỏ chạy chính là lựa chọn tốt nhất.
Bốn người thương lượng một phen, sau đó quay trở lại Đạo Đình.
“Chúng ta có cần dẫn theo cả Đạo Tam không?” Đạo Minh thình lình hỏi.
“Dẫn hắn theo? Lúc trước hắn chế nhạo chúng ta như thế nào? Hơn nữa, nếu chúng ta nói chuyện này ra, hắn sẽ tin à?” Đạo Thanh cười lạnh.
“Dẫn gì mà dẫn, bây giờ tự chúng ta còn khó bảo toàn tính mạng.” Hai vị Đạo Cảnh quả quyết bác bỏ đề nghị này.
“Không nói nữa, ngươi mau đi lấy thần dược, chúng ta có thể đi xem xem tên Đạo Tam này đang thảm tới mức nào.” Đạo Thanh cười.
Vòng xoáy lại xuất hiện, Đạo Minh ẩn mình trở về con đường kia, đi thẳng tới nơi lấy thần dược.
“Chỉ cần lấy được đồ, còn... khoan đã, Hỗn Độn thạch sơn đâu? Thần dược đâu?”
Vừa bước vào bên trong Hỗn Độn, Đạo Minh đã sững cả người, trước mặt hắn không có thứ gì cả, thần dược không còn, thần dược Đạo Cảnh cũng biến mất, mà tòa Hỗn Độn thạch sơn kia cũng không thấy tăm hơi, nơi này hoàn toàn trống rỗng không còn gì.
“Ta...”
Đạo Minh mếu máo, rốt cuộc chuyện này là sao, tại sao lại thành như vậy? Chẳng lẽ là ngươi của Đạo Đình đã mang chúng đi?
“Không còn thứ gì ở đây hết, trừ phi đi vào sâu hơn thì may ra, nhưng nơi này quá gần Đạo Đình, ta lo sẽ bị phát hiện.”
Hồi lâu sau, Đạo Minh bình tĩnh lại, truyền tin cho ba người Đạo Thanh.
“Đi, ngươi có bảo vật, chỉ cần cản thận một chút, hẳn sẽ không bị phát hiện, nếu không hoàn thành được nguyện vọng, chúng ta sẽ phải chết.” Ba người Đạo Thanh cắn răng trả lời: “Ngươi yên tâm, bọn ta sẽ không lợi dụng bắt ngươi mạo hiểm, hiện tại chúng ta đã ngồi chung một chiếc thuyền, hy vọng ngươi hiểu rõ điều này.”
“Chỉ cần thỏa mãn nguyện vọng của thần đèn và không chết, khi tới thế giới khác để ẩn náu, ngươi chính là lão đại, bọn ta sẽ nghe theo ngươi.” Hai vị Đạo Cảnh nói thêm.
“Thôi được.” Đạo Minh thở dài, cũng chỉ đành làm như thế thôi: “Các ngươi đợi ta một lúc, nếu xảy ra chuyện, ta sẽ báo với các ngươi.”
“Đa tạ, Đạo Minh, bất luận thế nào, sau này ngươi chính là đại ca của bọn ta.” Ba người Đạo Thanh trầm giọng đáp.
Đại ca này ấy, con mẹ nó chứ thật ra ta không muốn làm, nếu không phải ta cũng cần hoàn thành nguyện vọng của thần đèn thì ta đã chạy từ lâu rồi.
Đạo Minh bất đắc dĩ, chỉ có thể mang theo một thân vết thương nặng nề, toàn lực chạy vào sâu hơn, hắn không dám đi bằng con đường kia, cuối cùng quyết định đi ở phần không gian Hỗn Độn kế bên.
Bên trong Hỗn Độn, vô số khúc xương trôi dạt ra, Đạo Minh nghi hoặc: “Sao ở đây lại có xương cốt? Thế mà lại chưa bị Hỗn Độn đồng hóa?”
Lúc trước Đạo Minh rất ít khi tới đây nên không có phát hiện, bây giờ nhìn thấy cảnh này, không khỏi cảm thấy khó hiểu, những mẩu xương chưa bị Hỗn Độn đồng hóa này cực kỳ cứng cáp, với tình trạng của hắn bây giờ, hoàn toàn không thể làm gì được chúng.
“Chẳng lẽ đống xương này cũng cứng hệt như Hỗn Độn thạch?” Đạo Minh kinh hãi, với độ cứng của Hỗn Độn thạch, cho dù là Đạo Cảnh thì cũng chỉ có thể khai phá đừng chút một, mà dưới Đạo Cảnh thì chỉ có thể dùng bảo vật như là dụng cụ khai thác được luyện hóa từ Hỗn Độn thạch, thì mới có thể chậm rãi khái thác.
Mà mẩu xương này, sau khi hắn thử một hồi vẫn không làm gì được nó, e là nó còn cứng hơn cả Hỗn Độ thạch bình thường, nếu so sánh với vũ khí được rèn từ Hỗn Độn khí thì có lẽ hơi kém hơn một chút.
“Nếu dùng mấy khúc xương này để khai thác Hỗn Độn thạch, chẳng phải dễ dàng lắm sao?”
Đạo Minh thầm nhủ trong lòng, sau đó quyết định thu thập luôn mấy khúc xương này, hết cách, bây giờ hắn quá yếu, chỉ có thể dùng đỡ mấy thứ này thôi.
Đi thêm mấy canh giờ nữa, cuối cùng Đạo Minh cũng nhìn thấy một khu vực có bảo vật, một tòa Hỗn Độn thạch sơn nhỏ, thần dược Đạo Cảnh bị cột chặt và một ít thần dược cấp Thần Đế, Thần Hoàng.
“Từ từ nào.” Đạo Minh thở ra một hơi, tiếp đó ẩn thân, cẩn thận thu thập thần dược.
Cũng giống như lần trước, hắn không có động tới thần dược Đạo Cảnh, đừng thấy bây giờ thần dược Đạo Cảnh đã bị buộc lại, nhưng nếu thật sự dám hái thì với thực lực hiện tại của hắn, chắc chắn sẽ rất thảm.
Tuy một gốc thần dược Đạo Cảnh không có linh trí, nhưng chiến lực tuyệt đối không yếu hơn Đạo Cảnh!