Chương 1558 Đừng có giả vờ nữa
“Theo bọn ta, đối đầu với Đạo Đình!” Phệ Cửu trầm giọng.
“Các ngươi điên rồi, đối đầu với Đạo Đình, chỉ bằng các ngươi?” Bốn người Đạo Minh cuống quýt lắc đầu, thế này có khác gì nói nhảm đâu, chỉ với một tí lực lượng ít ỏi này đã đòi cứng chọi cứng với Đạo Đình, có khác gì tìm chết?
“Các ngươi muốn chết thì kệ các ngươi, đừng có kéo bọn ta theo, ta cầu xin các ngươi, cho bọn ta một con đường sống đi.” Đạo Thanh nài nỉ, khuôn mặt nhăn nhúm lại.
“Đây chính là đường sống” Tất Phương Hoa thản nhiên: “Bọn ta có thể mời Thánh Nhân ở cổ thôn ra tay, trừ phi Đạo Đình cũng mời được Thánh Nhân, có điều, Đạo Đình có Thánh Nhân chắc?”
“Thánh Nhân? Thần đèn Hỗn Độn và thần sông Hỗn Độn?” Bốn người Đạo Minh kinh hãi.
Hai vị đó là tồn tại đã vượt qua khỏi Đạo Cảnh, sau khi bị đánh một gậy, và nhìn thấy Lão Quân chỉ trong giây lát đã hiểu thấu Đạo Hoàng Kinh, còn sáng tạo ra mấy đại thần thông tương tự, bọn họ biết rất rõ hai vị đó đáng sợ tới mức nào.
“Các ngươi, có thể mời được bọn họ thật?” Bốn người Đạo Minh liếc mắt nhìn nhau, sau đó nhìn chăm chăm vào Tất Phương Hoa.
“Thật!” Mấy người Tất Phương Hoa đồng thanh.
“Chỉ cần không bắt bọn ta trảm tam thi, không dằn vặt bọn ta, bọn ta đồng ý đối đầu với Đạo Đình cùng các ngươi.” Bốn người lên tiếng.
“Đạo Đình có nhiều thần dược không? Nhiều Hỗn Độn thạch không?” Tất Phương Hoa híp mắt, hỏi Đạo Minh.
“Cực kỳ nhiều, hầu như thần dược Đạo Cảnh trong Hỗn Độn đều đã bị Đạo Đình thu thập hết, Hỗn Độn thạch cũng vậy.” Đạo Minh nói thẳng: “Không chỉ như thế, Đạo Đình còn có một ít linh căn Hỗn Độn, chính là thần vật được kết thành nhờ cơ duyên Hỗn Độn xa xưa, có thể giúp Đạo Cảnh nâng cao thực lực, luyện chế đan dược càng thêm phi phàm.”
“Được, ngươi cứ nói hết, ta sẽ ghi chép lại Đạo Đình có những gì, sẵn tiện công bố chuyện xấu xa mà Đạo Đình đã làm.” Phệ Cửu phấn khởi: “Lần này nếu đám hậu duệ Ma Thần ác độc này dám chạy ra đây, nhát định phải tiêu diệt bọn chúng!”
“Không sai, Đạo Đình là một đám ác ma, đê tiện vô liêm sỉ.” Nhóm Tất Phương Hoa gật gù.
Bốn người Đạo Minh trố mắt nhìn, các ngươi thôi đi được không? Các ngươi có mặt mũi nói Đạo Đình đê tiện vô liêm sỉ, sao bọn ta tiếp xúc với các ngươi lâu như vậy rồi, vẫn cảm thấy kể đê tiện vô liêm sỉ là các ngươi mới đúng vậy?
Nếu đã bước lên thuyền giặc, bốn người Đạo Minh cũng chỉ có thể cắn răng nói: “Đúng, Đạo Đình đê tiện vô liêm sỉ, lừa gạt bọn ta nhiều năm như vậy, thật quá đáng ghét!
Trong Thôn Phệ tộc.
Bốn người Đạo Minh bị trói lại cùng một chỗ với Đạo Tam.
“Ha ha, bốn tên vô sỉ, hèn nhát chết tiệt các ngươi, ngon thì chạy đi, còn không phải cũng bị bắt hay sao!”
Đạo Tam nhìn bốn người, trên gương mặt tuyệt vọng nhuốm đầy vẻ điên cuồng, nhe răng trợn mắt: “Không ngờ các ngươi lại dám bán đứng ta, đừng để ta thoát khỏi đây, bằng không ta nhất định sẽ cho các ngươi biết tay!”
“Đạo Tam, đừng nói nữa, mau tìm tam thi.” Đạo Minh tức giận mắng, tỏ ý nhóm Tất Phương Hoa còn đang ở bên cạnh kìa.
Đạo Tam sửng sốt, trực tiếp dùng kiếm chém chân của mình, hắn nhịn đau, trừng mắt nhìn bọn họ: “Các ngươi cũng đừng hòng được yên thân, chẳng phải các ngươi cũng phải trảm tam thi hay sao?”
Bốn thanh Hỗn Độn thạch kiếm bị ném qua, bốn người Đạo Minh im lặng cầm lên, bọn họ cắn răng, thần huyết ồ ạt chảy ra: “Đạo Tam, thân là ngươi của Đạo Đình, ta cảm thấy chúng ta nên đoàn kết một lòng.”
Đoàn kết một lòng?
Con mẹ nó bây giờ ngươi đòi đoàn kết một lòng với ta?
Lúc trước các ngươi bán đứng ta thì dứt khoát lắm mà, sao lúc đó các ngươi không nghĩ tới đoàn kết một lòng, bây giờ bản thân bị bắt, thì mới nói với ta đoàn kết một lòng?
“Đạo Minh, ngươi nghĩ Đạo Tam ta là đồ ngu à?” Đạo Tam lạnh lùng nhìn bốn người: “Bây giờ gặp khó khăn, mới muốn đoàn kết một lòng? Ta nói cho ngươi biết, ta đã hạ quyết tâm, tuyệt đối sẽ không bỏ trốn, tận tâm tận lực nghiên cứu trảm tam thi.”
Dứt lời, Đạo Tam len lét nhìn nhóm Tất Phương Hoa, tỏ vẻ ta rất nghe lời, các ngươi không cần lo lắng.
Tất Phương Hoa hơi sững sờ, sau đó lập tức mỉm cười: “Đạo Tam rất tự giác, tốt lắm, bây giờ ngươi giám sát bọn chúng trảm tam thi, nếu có chuyện ngoài ý muốn, báo cáo ngay với ta.”
“Được, ta nhất định sẽ trông chừng bọn chúng thật kỹ.” Đạo Tam hung hăng nhìn bốn người Đạo Minh, trong lòng cảm thấy vô cùng hả hê.
Nhóm Tất Phương Hoa thấp giọng thì thào một phen rồi nhanh chóng rời đi.
Bọn họ vừa đi mất, Đạo Tam đã giãy giụa đứng dậy, hằn học nhìn bốn người: “Bốn người các ngươi, trảm cho đàng hoàng, một vạn tám nghìn kiếm, dám trảm thiếu một nhát, ta bù lại mười nhát!”
“Đạo Tam, bọn chúng đã đi rồi, đừng có giả vờ nữa.” Đạo Minh cười nói.
“Giả vờ? Con mẹ nó ai giả vờ với các ngươi!” Đạo Tam nổi điên, ta đã sắp bị đày đọa tới điên rồi, ngươi còn nói ta giả vờ?
Ta giả vờ cái gì? Giả vờ bị bắt?
Giả vờ nghe lời tự chém bản thân để lừa các ngươi? Rõ ràng là ta bị ép, nếu ta không làm theo, ta còn sống được hả?
“Đạo Tam, chẳng phải đã nói ngươi đánh vào nội bộ của bọn chúng để dò la tin tức sao?” Đạo Thanh kinh ngạc: “Ngươi sẽ không đầu nhập vào phe của bọn chúng chứ?”
“Đạo Tam, ngươi đã phần nào lấy được sự tín nhiệm của bọn chúng, bọn chúng đã yên tâm để ngươi ở một mình tại chỗ này.” Đạo Minh cũng nói: “Bước tiếp theo chính là nắm giữ hành tung của bọn chúng, tìm cơ hội hạ gục từng tên.”
Phập
Đạo Tam trực tiếp đâm một kiếm lên chân Đạo Thanh: “Đánh vào nội bộ? Lấy được sự tín nhiệm? Còn bước tiếp theo? Ngươi tưởng ta là đồ ngu hả?”
Ai nói với các ngươi là muốn đánh vào nội bộ? Rõ ràng ta bị các ngươi bán đứng vào đây, ngươi cho rằng ta là đồ ngu, tin mấy lời quỷ quái của các ngươi sao?
“Đạo Tam ngươi đừng tức giận, tình hình lúc đó vô cùng khẩn cấp, không kịp thương lượng với ngươi kế hoạch tạm thời của bọn ta, nhưng hiện tại xem ra rất thành công.” Đạo Minh vội lên tiếng.