← Quay lại trang sách

Chương 1564 Chiêu mộ

Giang Thái Huyền thấy bọn họ thương lượng chuyện làm thần đèn để hố Đạo Đình, cũng không lên tiếng phản đối, chỉ cần bốn tên ngốc này không bỏ chạy, Sương chắc chắn sẽ có cách để qua mặt người của Đạo Đình, lừa tài nguyên của Đạo Đình.

“Người của Đạo Đình tới rồi, không ngờ tốc độ lại nhanh như vậy.” Giang Thái Huyền vừa nghĩ tới thì đã nhận được truyền tin.

Lúc này, ở Thôn Phệ tộc, Đạo Vô Nhai mặt mày hồng hào, đi thẳng tới chỗ Phệ Cửu, cười lớn nói: “Phệ Cửu huynh đệ, ta đến tặng quà cho ngươi đây.”

“Vô Nhai huynh.” Phệ Cửu kích động cực kỳ, giống hệt như vừa gặp lại bằng hữu nhiều năm không gặp, hận không thể lập tức nhào qua, cướp đồ về.

“Vô Nhai huynh, lần này ngươi tới đây, chẳng lẽ là có tài nguyên?” Phệ Cửu phấn khởi nhìn Đạo Vô Nhai, vội vàng nói: “Đi, chúng ta đến thạch đình tốt nhất nói chuyện.”

Đạo Vô Nhai: “…”

Có thể bỏ hai từ ‘tốt nhất’ ra không?

Lúc nhìn thấy thạch đình vốn đã nát, giờ lại còn nát hơn, Đạo Vô Nhai cảm khái không thôi, một phương Hỗn Độn thành ra thế này, cũng quả là thảm thật.

Có điều, Thôn Phệ tộc càng nghèo, Đạo Vô Nhai càng mừng, một nơi cằn cỗi như thế này, không những xuất hiện Đạo Cảnh hậu kỳ, còn có thể dễ dàng đánh bại các thiên tài do Đạo Cảnh bồi dưỡng, chắc chắn chính là người Đạo Đình muốn tìm.

Đạo Đình vẫn luôn tìm một vài cường giả, và những cường giả này rất cường đại, có thế dễ dàng đánh bại được người Đạo Đình bồi dưỡng, dù Đạo Đình phải trả giá như thế nào cũng nhất quyết phải lôi kéo được người này.

Tuy lão không hiểu tại sao, nhưng lão biết, nếu bản thân hoàn thành tốt, nhất định Đạo Đình sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho lão.

Đạo Vô Nhai rất muốn biết, bọn họ đã làm thế nào để trở nên cường đại như vậy, khi không có đủ tài nguyên, không tu luyện các đại thần thông của Đạo Đình và không tham ngộ Đạo Bi, lúc trước ở Đạo Đình đã từng điều tra qua, nhưng chưa tìm được nguyên nhân thì Đạo Đình đã hạ lệnh bảo lão dừng lại, bằng không sẽ phải chết.

Lần này, nếu như có cơ hội, Đạo Vô Nhai muốn hỏi rõ nguyên nhân, nếu lão có thể trở thành Đạo Cảnh đỉnh phong, thì địa vị trong Đạo Đình sẽ càng cao, thậm chí trở thành một trong những người nắm quyền.

Nhìn gương mặt phấn khởi của Phệ Cửu, Đạo Vô Nhai phất tay, lấy mười gốc thần dược cấp Thần Đế, hai mươi gốc cấp Thần Hoàng và một khối Hỗn Độn thạch cao nửa trượng ra: “Phệ Cửu huynh đệ, ngươi thấy những tài nguyên này thế nào?”

“Những tài nguyên này cực kỳ quý giá.” Phệ Cửu phấn khích, kinh hãi đáp: “Không ngờ Đạo Đình lại giàu có như vậy, có thể lấy ra được thần dược Thần Đế và Thần Hoàng, và cả một khối Hỗn Độn thạch to như thế, ta lớn tới chừng này vẫn chưa từng nhìn thấy nhiều tài nguyên như vậy.”

Khóe miệng Đạo Vô Nhai giần giật, rốt cuộc ngươi nghèo tới mức nào vậy, lớn tới chừng này vẫn chưa từng nhìn thấy nhiều tài nguyên thế này?

“Phệ Cửu huynh đệ có thiên phú hơn người, không có những tài nguyên này mà vẫn có thể tu luyện tới Đạo Cảnh hậu kỳ.” Đạo Vô Nhai kính phục nói: “So ra thì, vi huynh xấu hổ vạn phần.”

Quả thật xấu hổ cực kỳ, để tu luyện tới Đạo Cảnh hậu kỳ, không biết lão đã dùng hết bao nhiêu thần dược và Hỗn Độn thạch? Cũng không biết đã quẳng mất bao nhiêu vũ khí được chế tạo từ Hỗn Độn thạch.

Vừa nghĩ như thế, lão cảm thấy tên Phệ Cửu này đúng là một kẻ quê mùa.

“Phệ Cửu huynh đệ, chỉ cần ngươi gia nhập Đạo Đình, cùng nhau tham ngộ Đạo Bi, kiểm chứng võ đạo, sau này ngươi sẽ nhận được càng nhiều.” Đạo Vô Nhai cười nói.

Trong lòng Phệ Cửu sáng tỏ như gương, bề ngoài lại thở dài: “Chỉ đáng tiếng, bấy nhiêu không đủ để cải thiện tộc ta.”

Thôn Phệ tộc là một tộc lớn, có rất nhiều tộc nhân, tuy nhiêu đây thần dược không tính là ít, nhưng đối với cả Thôn Phệ tộc mà nói, quả thật không thấm vào đâu.

“Vi huynh đã nói, chỉ cần Phệ Cửu huynh đệ gia nhập Đạo Đình, sẽ nhận được rất nhiều tài nguyên.” Đạo Vô Nhai đáp.

“Ồ? Chỉ cần gia nhập Đạo Đình là sẽ nhận được tài nguyên liên tục? Vô Nhai huynh đừng lừa ta, chắc phải có điều kiện chứ nhỉ?” Phệ Cửu nghiêm túc, bình tĩnh lên tiếng: “Vô duyên vô cớ tặng nhiều tài nguyên như thế, tiểu đệ lo là có bẫy.”

“Là tại hạ nói chưa rõ.” Sắc mặt Đạo Vô Nhai vẫn không thay đổi, lão cười khẽ: “Tuy số tài nguyên này quý giá, nhưng đối với Đạo Đình mà nói, nó chẳng đáng là bao, chỉ có thần dược dc mới có thể khiến bọn ta chú ý.”

“Thật ra muốn Phệ Cửu huynh đệ gia nhập Đạo Đình, không phải là không có điều kiện, vi huynh cũng đã nói rồi, cùng nhau kiểm chứng không được giấu giếm, tham ngộ Đạo Bi.”

“Kiểm chứng võ đạo, không giấu giếm?” Phệ Cửu nhíu mày.

“Huynh đệ yên tâm, bọn ta cũng sẽ không giấu ngươi.” Đạo Vô Nhai vội giải thích: “Tham ngộ Đạo Bi, cùng sáng tạo công pháp, cảnh giới bên trên Đạo Cảnh mới chính là thứ Đạo Đình mong muốn.”

“Cảnh giới trên Đạo Cảnh à.” Phệ Cửu thì thào, nói tiếp: “Thật ra ta vào Đạo Đình cũng được, nhưng nhất định phải bắt mấy lão tổ tộc đàn khác gia nhập, bằng không ta vừa đi, tộc đàn đã bị diệt rồi.”

“Đương nhiên phải vậy, chỉ cần Phệ Cửu huynh đệ đồng ý, Đạo Vô Nhai sẽ lo liệu luôn các tộc đàn khác.” Đạo Vô Nhai tự tin cười nói.

“Ngươi định mời tất cả bọn họ vào Đạo Đình?” Phệ Cửu nhíu mày.

“Phệ Cửu huynh đệ, ngươi đừng nghĩ nhiều, chúng ta nên cùng nhau tìm kiếm cảnh giới cao hơn, gỡ bỏ mọi ân oán...”

“Ngươi không cần nhiều lời, thật ra, ta với bọn họ cũng có thể xem là bằng hữu.” Phệ Cửu xua tay.

“Bằng hữu?” Đạo Vô Nhai sửng sốt, các ngươi còn đánh nhau để tranh giành một gốc thần dược, hay một miếng Hỗn Độn thạch, vậy mà giờ còn nói là bằng hữu?

“Đúng vậy, bằng hữu.” Phệ Cửu gật đầu, thở dài: “Nếu không vì sự phát triển của tộc đàn, bọn ta cũng sẽ không đấu sống đấu chết thế này.”

“Thì ra là vậy.” Đạo Vô Nhai tỏ vẻ ta tin các ngươi, sau đó để tài nguyên lại: “Nếu đã thế, ta sẽ đến các tộc khác một chuyến.”

Đạo Vô Nhai đi mất, Phệ Cửu thu thần dược lại, đợi chút nữa sẽ đổi đạo ý và công đức.