Chương 1586 Giảng đạo
“Bây giờ không thể nào giả vờ hồ đồ được nữa.” Thần Thập Thất nói: “Ta còn một ít thần thông khác, có thể nâng cao thực lực.”
“Chẳng lẽ ngươi muốn...” Thần Lục trợn tròn mắt, ngữ khí nặng nề: “Chỉ dựa vào hai người chúng ta, e là không đủ.”
“Trần đại nhân cũng biết, trong người hắn cũng có cấm chế.” Thần Thập Thất không biểu cảm lên tiếng.
“Ngay cả đại nhân cũng có cấm chế?” Thần Lục bàng hoàng nhìn hắn, Trần đại nhân là nhân vật nòng cốt của Đạo Đình, là một trong những người có địa vị cao nhất, vậy mà cũng bị khống chế?
“Cho nên, Lục ca, ngươi có mua đạo pháp thần thông này hay không?” Thần Thập Thất đè giọng xuống, thì thào: “Ta vẫn chưa thông bao cho những người khác, thật ra là Trần đại nhân mượn tên của ta để âm thầm truyền đạo pháp này ra ngoài.”
Thần Lục bừng tỉnh, là Trần đại nhân đang bí mật lôi kéo hắn?
“Nếu đã bước lên thuyền giặc, ta còn có thể xuống được chắc?” Thần Lục cười khổ: “Đưa hết những thần thông đạo pháp khác cho ta đi, mạnh hơn chút nào thì đảm bảo hơn chút ấy.”
“Không thành vấn đề, tài nguyên đâu?” Thần Thập Thất duỗi tay.
“Tài nguyên? Bây giờ chúng ta cùng một phe, ngươi xem...”
“Lục ca, chuyện nào ra chuyện nấy, hơn nữa đây là ý của Trần đại nhân, hắn muốn thu thập tài nguyên để luyện một loại đan dược, có thể đột phá cảnh giới trên Đạo Cảnh.” Thần Thập Thất giải thích.
Cho ngươi miễn phí? Nói nhảm gì thế, con mẹ nó ta còn phải dùng tài nguyên để đổi thấy thần thông đạo pháp, nếu đưa không cho ngươi, ta lấy gì để đổi nữa? Ta cũng muốn học nhiều hơn để tăng thực lực của bản thân.
Thần Lục mở miệng, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng, giao số tài nguyên còn lại ra.
“Tạm thời đừng để lộ những đạo pháp thần thông này ra ngoài.” Thần Thập Thất thấp giọng bảo: “Đạo Hoàng Kinh có khuyết điểm... một khi lộ ra, Đạo Hoàng Kinh sẽ trở thành đồ bỏ, Đạo Đình nhất định sẽ ra tay với ngươi.”
“Ta hiểu, nhẫn nhịn, đợi Trần đại nhân luyện đan thành công, vượt qua Đạo Cảnh.” Thần Lục nặng nề gật đầu.
Thần Thập Thất hài lòng gật đầu, sau đó tiếp tục đi tìm mấy người khác, lúc này mới thi triển công pháp ẩn giấu để trốn khỏi Đạo Đình, tới Thôn Phệ tộc.
Mà lúc này, Trần đại nhân đang che giấu thân ảnh, theo dõi tam sự đệ của mình - Lâm Viêm.
Sau khi tam sư đệ nhận được đạo pháp Thuận Thiên Phong Cấm, sau khi tham ngộ xong, sắc mặt cũng âm trầm giống như hắn, trong cơ thể của tam sư đệ cũng có cấm chế.
“Đạo Thất, ngươi lui xuống trước đi.” Trần đại nhân hiện thân, phất tay nói.
“Nhị sư huynh, sao lại rãnh rỗi tới chỗ ta?” Khuôn mặt Lâm Viêm trở nên bình tĩnh như trước, cảnh giác nhìn Trần đại nhân.
Trần đại nhân thấy Đạo Thất đi mất, lúc này mới thấp giọng lên tiếng: “Sư đệ có cấm chế trong người, cũng không dễ chịu đâu nhỉ?”
“Ngươi, chẳng lẽ là do ngươi làm?” Sắc mặt Lâm Viêm trở nên lạnh lẽo, ánh mắt lóe lên sự sắc bén.
“Vi huynh vẫn chưa có bản lĩnh đó.” Vẻ mặt của Trần đại nhân cực kỳ lạnh lùng và nặng nề: “Trong ngời vi huynh cũng có, đạo pháp Thuận Thiên Phong Cấm này cũng là do vi huynh đưa cho Đạo Thất, để xem sư đệ có cấm chế hay không, nếu không có, ta sẽ không hiện thân.”
“Sư huynh cũng có?” Lâm Viêm kinh hãi.
Trần đại nhân không trả lời, chỉ duỗi tay ra, không hề phòng bị.
Lâm Viêm nắm chặt tay hắn, một luồng đạo ý len lỏi vào trong cơ thể, sắc mặt ngày càng lạnh băng: “Sư huynh, ngươi nói xem chúng ta phải làm gì bây giờ? Trực tiếp đánh thức sư tôn?”
“Làm thế sẽ chết càng nhanh!” Vẻ mặt Trần đại nhân trở nên khó coi: “Kế hoạch trước mắt, chỉ có thể dùng đạo pháp Thuận Thiên Phong Cấm để lôi kéo người khác, tìm kiếm cơ hội.”
“Cho dù chúng ta liên hợp, e cũng không phải đối thủ của sư tôn.” Trên mặt Lâm Viêm thấp thoáng vẻ kinh sợ, đó chính là cường giả đã sợ đã vượt qua Đạo Cảnh, không phải chỉ cần nhiều người là có thể thắng được.
“Dù có chết, cũng không thể để mấy lão già đó dễ chịu!” Trần đại nhân hừ lạnh: “Gần đây thần tính có tiến triển mới, có tin tức về cảnh giới trên Đạo Cảnh, ngươi muốn nghe không?”
“Trên Đạo Cảnh? Sư huynh mau nói.” Lâm Viêm mừng rỡ, vội vàng hỏi.
Trần đại nhân kể rõ ba cách thành Thánh, khiến Lâm Viêm nghe mà kích động không thôi, đáng tiếc không có pháp môn cụ thể, hai người chỉ có thể tưởng tượng mộ chút.
“Thần Thập Thất? Sư huynh, ngươi phải để ý kỹ Thần Thập Thất, hắn lấy nhiều tài nguyên như vậy, lại có thêm thần tính, khó đảm bảo sẽ không vượt qua chúng ta, trở thành Thánh Nhân.” Lâm Viêm nhíu mày.
“Vi huynh sẽ chú ý.” Trần đại nhân gật đầu, cáo từ rời đi: “Chúng ta cũng phải thử xem mấy huynh đệ khác thế nào.”
“Chuyện này cứ giao cho sư đệ, sự huynh chỉ cần trông chừng Thần Thập Thất.” Lâm Viêm nghiêm mặt nói.
Lúc này Trần đại nhân không nói thêm gì nữa, đứng dậy đi mất.
Bên trong Đạo Đình âm thầm phát sinh biến số, Thần Thập Thất tìm tới Thôn Phệ tộc, nhận được lời mời của nhóm Ma Bằng, nói rằng Thiên Đạo đạo nhân muốn dẫn hắn cùng nhau đi gặp một vị sư huynh, và vị sư huynh này chính là Ma Viên Hỗn Độn, cường giả cấp Thánh Nhân.
Thánh Nhân!
Vừa nghe thấy Thánh Nhân, Thần Thập Thất đã phấn khích không chịu nổi, Trần đại nhân không dám hành động thiếu suy nghĩ, là vì sợ cái gì? Chính là sợ Thánh Nhân - người vượt qua cấp bậc Đạo Cảnh, đó chính là chênh lệch không thể bù bằng số lượng!
Còn về chuyện thu tài nguyên, không thành vấn đề, Thần Thập Thất có mang theo không ít.
Ở đài luận đạo, có rất nhiều lão tổ và người của Đạo Đình đang tụ tập thành nhóm, Thiên Đạo và Sương cũng tìm một chỗ để ngồi xuống, lần này Giang Thái Huyền cũng tới, hắn ngồi trên một cái thạch đài nhỏ, còn thạch đài lớn thì để Thiên Đạo ngồi.
“Chư vị trật tự, lần giảng đạo này hơi khác một chút, các vị nhớ lắng nghe.” Tôn Hầu Tử thờ ơ lên tiếng.
“Rõ, Đại Thánh.” Nhóm Đạo Vô Nhai cung kính hành lễ.