← Quay lại trang sách

Chương 1611 Đừng khóc, đứng lên…tiếp tục kiếm tiền!

“Trở thành Thánh Đạo chí tôn?” Các võ giả kích động.

Bốn người Trần Văn cũng phấn khích: “Bọn, bọn ta…”

“Các người đừng nói gì hết, chừng nào các ngươi trả hết hai ngàn vạn thì mới có tư cách tham gia chuyện này.” Giang Thái Huyền nói.

“Hai ngàn vạn gì? Bọn ta trả bằng cách nào?” Bốn người Trần Văn vội vàng hỏi, chỉ thiếu mỗi ôm đùi nữa thôi, cho dù bị cắt thịt, bọn họ cũng sẵn lòng, chỉ cần người này chịu truyền lại pháp môn trở thành Thánh Đạo chí tôn cho bọn họ.

“Hai ngàn vạn nguyên điểm Thần Ma.” Giang Thái Huyền cười đáp, hắn huơ tay, kim quang lóe sáng, Thần Ma đạo tràng xuất hiện: “Các ngươi có thể xem thử thương phẩm ở đạo tràng trước, võ giả Đạo Cảnh cứ việc đến xem đạo ý, nó có thể giúp các ngươi viên mãn võ đạo.”

“Thương phẩm đạo tràng?” Các võ giả ồ ạt đi vào đạo tràng, sau khi nhìn thấy thương phẩm, ai cũng ngơ ngác.

Bốn người Đạo Vô Nhai cũng sững sờ, đám Phệ Cửu cũng ngây người, đây là…

“Con mẹ nó ngươi trả tài nguyên lại cho bọn ta!” Thần Thập Thất gào lên.

“Các ngươi đi mà tìm Thiên Đạo, đừng tìm ta.” Phệ Cửu khổ sở: “Má nó chứ ta cũng nghèo thôi, phó thôn Long Đế đâu? Đờ mờ, Long Đế, ngươi chạy đi đâu rồi?”

Không biết Long Đế đã lẩn đi từ khi nào, đám Tiểu Hàm Hàm cũng không ở đây, toàn bộ cổ thôn Hỗn Độn chỉ còn mỗi Giang Thái Huyền chưa đi.

Hôm nay đã định trước là ngày cả Hỗn Độn than khóc, Giang Thái Huyền thổn thức cảm thán, nhưng lại chẳng có chút áy náy nào.

Bốn người Trần Văn cũng hiểu hai ngàn vạn nguyên điểm Thần Ma này là gì rồi, thuê Hồng Quân Ma Thần hai lần, thuê Thánh Đạo chí tôn hai mươi lần!

Bản thân bọn họ vì Tru Tiên Tứ Kiếm đã hao tốn bao nhiêu tài nguyên? Lãng phí hết bao nhiêu tiền?

“Thần dược Đạo Cảnh của các ngươi đâu?” Giang Thái Huyền thấp giọng hỏi.

“Bị cướp rồi.” Bốn người Trần Văn rầu rĩ.

Ban nãy nhiều người ấn bọn họ xuống đánh như vậy, mấy gốc thần dược Đạo Cảnh khó khăn lắm mới tìm được cũng bị mấy người đó cướp mất, hiện tại bọn họ thật sự không còn gì cả.

“Hu hu…”

Nhóm Phệ Cửu khóc rống: “Tài nguyên của bọn ta, tiền của bọn ta, đồ Long Đế gian ác, tiểu Hàm Hàm gian ác, Thánh Viên Vương gian…khụ, Thánh Viên Vương không ác.”

Thánh Viên Vương là hậu duệ của Tôn Hầu Tử, bọn họ không dám chọc, thôi thì đành nói không ác vậy.

“Đừng khóc, đứng lên…tiếp tục kiếm tiền!” Giang Thái Huyền nghiêm túc, cổ vũ nói: “Hỗn Độn vẫn còn tiền, đặc biệt là khu vực nằm sâu trong Hỗn Độn, ở đó cũng có tiền.”

Mọi người u oán nhìn hắn, tất cả chuyện này đều là do ngươi bày ra, nếu ngươi mở đạo tràng sớm hơn, bọn ta có bị lừa thảm tới mức này không?

Nhưng mà bọn họ lại không dám nói, mà chỉ có thể mắng Long Đế và tiểu Hàm Hàm để hả giận.

Thanh Thiên tộc, Mặc Lân tộc thở dài, cùng là người ở cổ thôn, bọn ta liều mình dời tổ tiên qua đây để cung phụng, thỉnh thoảng lại tặng tiền cho các ngươi, con mẹ nó chứ vậy mà bọn ta còn thấy vinh hạnh, vinh hạnh cái đầu ngươi!

“Được rồi, chư vị xem cho biết là được rồi, bây giờ các ngươi nghèo rớt mồng tơi, không mua nổi đâu.” Giang Thái Huyền nói.

Các võ giả: “…”

Tràng chủ, ngươi nói như vậy, nếu không nhờ có Thánh Nhân ở đây thì ngươi sẽ bị đánh chết đó, ngươi tin không?

“Lời ta nói là thật, đừng tức giận, sớm muộn gì các ngươi cũng sẽ kiếm được tiền thôi, bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết chuyện về Thánh Đạo chí tôn.” Giang Thái Huyền lên tiếng.

Lúc này mấy võ giả mới chịu nở nụ cười, không còn bất mãn nữa.

“Lúc trước ta đã từng nói qua, muốn trở thành Thánh, có ba cách chứng đạo, không biết các ngươi còn nhớ hay không?” Giang Thái Huyền hỏi.

Đại đa số võ giả ở đây đều vô cùng hoang mang, Phệ Cửu lên tiếng: “Nhớ, dùng sức mạnh, trảm tam thi, và dùng công đức chứng đạo.”

“Không sai, chính là ba pháp môn này, hiện tại có Hồng Quân Ma Đạo Tổ ở đây, không thể không nói cho các ngươi biết một tin không hay, chúng ta không thể chứng đạo bằng công đức, trảm tam thi cần có Đạo Tổ hỗ trợ, vả lại cần phải có bảo vật là thần khí Tiên Thiên mới có thể trảm thi.” Giang Thái Huyền nói.

“Hu hu…”

Vừa nghe xong những lời này, nhóm Phệ Cửu lập tức ôm ngực khóc rống, tại sao lại tàn nhẫn như vậy, lừa tài nguyên của bọn ta thì thôi đi, công đức cũng trở thành công cốc, số tiền này đúng là bị lãng phí hết rồi.

“Đừng khóc, còn có một tin tốt nữa.” Giang Thái Huyền an ủi một câu: “Dùng sức mạnh chứng đạo chỉ dành riêng cho Ma Thần Hỗn Độn, cho nên ba đại pháp môn này đều không thích hợp cho các ngươi, nhưng mà không sao cả, Hồng Quân Đạo Tổ giáng thế, dự định giải thích pháp môn thành Thánh mới cho các ngươi nghe.”

“Pháp môn thành Thánh mới?”

Mấy người Phệ Cửu nín khóc, các võ giả còn lại cũng không rầu rĩ nữa, người nào người nấy cũng nhìn chằm chằm vào hắn, sau đó lại quay sang nhìn Hồng Quân Đạo Tổ.

Hồng Quân gật đầu: “Bổn tọa đã sáng tạo ra một pháp môn thành Thánh khác, có thể truyền cho các ngươi.”

“Lần giảng đạo này sẽ miễn phí, nhưng chỉ lần này mà thôi, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì là chuyện của các ngươi.” Giang Thái Huyền nói.

Nếu Hồng Quân đã sẵn lòng làm người tốt, Giang Thái Huyền cũng sẽ không cản lão, miễn phí thì miễn phí, cũng không thể trông ngóng mấy tên nghèo mạt rệp này trả nổi khoản tiền này.

“Bọn ta sẽ truyền đạo ở Thần giới, các ngươi tìm Thiên Đạo để báo danh, bây giờ bọn ta sẽ thu đạo tràng này lại trước, các ngươi có thể đến đạo tràng ở Thần giới để xem, bọn ta đi trước, cáo từ!” Giang Thái Huyền cất đạo tràng đi, sau đó cùng một nhóm người rời khỏi chỗ này.

“Tràng chủ chờ một chút đã.” Hồng Quân chợt dừng chân, lão duỗi tay tách rời Hỗn Độn, một con đường cũ kỹ xuất hiện: “Đừng này không hoàn chỉnh, nếu dung hợp với con đường ở Thần giới, có thể triển lộ được ba phần uy năng.”