Chương 1612 Đền tiền
“Ba phần uy năng? Chẳng lẽ sau khi hai con đường này hợp nhất vẫn chưa phải là con đường hoàn chỉnh?” Giang Thái Huyền nhíu mày, cổ lộ trong tay Hồng Quân chính là con đường dẫn tới Đạo Đình, được dung hợp luyện chế từ Ma Thần cốt và Hỗn Độn thạch.
“Không hoàn chỉnh, nếu có thể hợp nhất toàn bộ con đường này, uy năng của nó còn vượt khỏi sức tưởng tượng của chúng ta.” Hồng Quân cười đáp, cuối cùng mang hắn rời đi, mấy Thánh Nhân khác cũng bước theo sau.
“Không cần dọn dẹp cổ thôn Hỗn Độn, tới lúc đó vẫn còn tác dụng.” Giang Thái Huyền dặn.
Các võ giả nghe xong vội vàng lên tiếng đảm bảo sẽ không phá hủy nó, sau đó lục tục tìm Thiên Đạo để báo danh.
Thiên Đạo cũng chỉ đành mang bọn họ đi, cái gọi là báo danh, thật chất chỉ là dùng thần niệm quét qua để ghi nhớ bọn họ mà thôi.
Sau khi trở về Thần giới, Hồng Quân Đạo Tổ lại lấy con đường cổ kia ra để dung hợp hai con đường với nhau, mà Giang Thái Huyền thì tới Quảng Hàn Cung để gặp Hằng Nga.
“Tràng chủ, làm xong chuyện ở Hỗn Độn rồi sao?” Hằng Nga pha trà, nghi hoặc hỏi.
“Chưa, còn khu vực sâu trong Hỗn Độn nữa.” Giang Thái Huyền lắc đầu: “Không biết luồng Hồng Mông Tử Khí thứ mười là thật hay giả, tới lúc đó hẵng nói.”
“Luồng Hồng Mông Tử Khí thứ mười?” Hằng Nga kinh ngạc: “Hồng Mông Tử Khí là đồ tốt, cơ duyên thành Thánh.”
“Ta lại muốn dùng sức mạnh chứng đạo hơn.” Giang Thái Huyền bĩu môi: “Thế giới này không thể chơi trảm tam thi gì đó, dùng công đức lại không được, chủ có thể chờ Hồng Quân Đạo Tổ sáng tạo ra công pháp thành Thánh mới.”
“Hồng Quân Đạo Tổ sáng tạo ra công pháp thành Thánh mới?” Hai mắt Hằng Nga sáng rỡ: “Chẳng lẽ vậy thì không cần Hồng Mông Tử Khí nữa?”
“Đương nhiên cần, nếu không phải dùng sức mạnh chứng đạo thì pháp môn nào cũng cần đến Hồng Mông Tử Khí.” Giang Thái Huyền nói: “Hồng Quân Đạo Tổ sắp giảng đạo đấy, ngươi cũng đi nghe đi, xem xem có thể tham ngộ được pháp môn thành Thánh không, có lợi cho việc ngươi thành Thánh sau này.”
“Đạo Tổ giảng đạo, đương nhiên bọn ta sẽ đi nghe, có điều không có Hồng Mông Tử Khí, ta cũng không thể đảm bảo được gì cả.” Hằng Nga thở dài.
“Xem tình hình vậy, nếu không có luồng Hồng Mông Tử Khí thứ mười, thì lại tìm Hồng Quân để nghĩ cách khác.” Giang Thái Huyền bĩu môi, hắn đã xem cái câu có vô số Hồng Mông Tử Khí mà Hồng Quân nói là thật rồi.
Có điều hắn không hy vọng Hằng Nga sẽ thành Thánh nhờ Hồng Mông Tử Khí, mà càng mong nàng có thể dùng sức mạnh để chứng đạo.
“Khi nào Đạo Tổ giảng đạo?” Hằng Nga hỏi.
“Sắp rồi, ta thông báo cho nhóm Vân Tiêu đến Tử Tiêu Cung chiếm chỗ trước.” Giang Thái Huyền trả lời: “Sau đó còn có thể đi tắm táp một cái, lâu rồi không ngâm mình.”
Hằng Nga đảo trắng mắt rồi đứng dậy tìm nhóm Vân Tiêu, ngâm mình gì chứ, nàng không thích.
Giang Thái Huyền truyền âm cho bọn họ xong thì tiến vào nhà tắm tư nhân, tuy lâu lắm rồi không trở lại đây, nhưng mọi thứ vẫn như mới, độ ấm cũng vừa đủ, chỉ còn thiếu mỗi một nhân viên mát xa.
Ầm ầm
Đột nhiên, Thần giới chấn động, một cỗ khí tức vượt qua khỏi Thần Đế bạo phát, phía chân trời tỏa ra vô số hào quang, đồng thời xuất hiện cực kỳ nhiều bóng người đang diễn võ, một thân ảnh đế hoàng đứng nhìn bóng người diễn võ từ trên cao, đế uy cuồn cuộn.
“Bản đế Thiên Đế, hôm nay đột phá cảnh giới Thần Đế, trở thành Đạo Cảnh!” Thần âm uy nghiêm vang lên, uy áp đến từ Đạo Cảnh lan tràn, Thiên Đế đứng chắp tay, dõi mắt quan sát cả Thần giới: “Bản đế thuộc võ đạo Đế Hoàng, là đạo Đế Hoàng chân chính!”
“Dưới tay bản đế, là ngàn vạn võ đạo cúi đầu, duy trẫm độc tôn!”
Cao cao tại thượng, kiêu ngạo không ai bằng, Thiên Đế ngẩng đầu nhìn trời, thần quang trong mắt lóe sáng, soi rọi cả Thần giới, đồng thời chiếu thẳng vào một ngôi sao nhỏ, ngôi sao đó tức khắc nổ tung.
“Thiên Đế, ngươi làm gì đó, vô duyên vô cớ hủy diệt tài sản tinh không, ngươi đã hỏi qua chủ nhân tinh không là ta chưa?” Đông Hoàng sầm mặt xuất hiện, chỉ tay vào Thiên Đế mà quát: “Đền tiền, hôm nay không đền tiền, ngươi không xong với bổn tọa đâu!”
“Thiên Đế, ngươi phá hoại tài sản của người khác một cách vô lý, theo lý phải bồi thường.” Thần Đế tóc bạc đi tới.
“Ngươi là cái thá gì?” Thiên Đế khinh thường nhìn Thần Đế tóc bạc, sau đó quay sang Đông Hoàng: “Đền tiền? Đồ yếu ớt ngu ngốc này, thực lực mới là thứ quan trọng nhất, có bản lĩnh thì đấu tay đôi, đừng thuê cường giả!”
Đông Hoàng bĩu môi, làm ta cứ tưởng ngươi thành Đạo Cảnh xong là không thèm coi đạo tràng ra gì nữa.
“Long Đế.” Đông Hoàng gọi một tiếng, Long Đế lập tức yên lặng xuất hiện, hai mắt lạnh lẽo: “Thiên Đế, ngươi đã phạm pháp, phải tuân thủ luật pháp Thần giới.”
“Luật pháp là các ngươi bày ra?” Thiên Đế khinh bỉ: “Ta sẽ đền tiền, nhưng có lấy được hay không, phải xem bản lĩnh của các…”
Bịch
Còn chưa dứt câu, Long Đế đã hóa ra thân rồng, móng vuốt vừa rơi xuống, Thiên Đế đã bay thẳng ra ngoài.
Đông Hoàng tặng thêm một chưởng, Thiên Đế bay đi càng xa.”
“... Ngươi.”
Vừa thốt lên một chữ cuối cùng, Thiên Đế sửng sốt, các ngươi đều là Đạo Cảnh? Con mẹ nó võ đạo Đế Hoàng của ta còn chưa ra nữa!
“Nơi này chính là Thần giới? Thiên Đạo đại nhân, không ngờ thế giới này lại hoàn thiện đến như vậy.
Một giọng nói kinh ngạc vang lên, Thiên Đế ngẩng đầu, ngây người phát hiện có một nhóm sinh linh quái dị mới đang đi tới đây.
“Vị này là ai, sao lại hành đại lễ thế?” Nhóm Phệ Cửu ngạc nhiên: “Chẳng lẽ là nghi thức hoan nghênh Thiên Đạo đại nhân?”
Thiên Đạo: “…”
Thiên Đế, ngươi đang làm cái trò gì vậy? Đột phá Đạo Cảnh rồi? Đột phá rồi thì ở yên một chỗ đi, chạy ra đây cho mất mặt làm gì?
“Thiên Đạo đại nhân, Tử Tiên Cung ở đâu? Khi nào Hồng Quân Đạo Tổ mới sáng tạo công pháp thành Thánh?” Một nhóm võ giả sốt ruột hỏi.
“Chớ gấp gáp, bổn tọa sẽ dẫn các ngươi tới đó ngay.” Thiên Đạo mỉm cười, còn Thiên Đế? Lơ luôn đi.