Chương 1616 Thế giới mới
“Chư vị đợi một lát, mọi người có thể tham ngộ Ma Thần văn.” Hồng Quân khắc Ma Thần văn lên vách tường của thạch ốc, rồi lại rời khỏi Thần giới, bước vào Hỗn Độn.
Hồng Quân bình tĩnh nhìn Thần giới, lão phất tay, Thần giới ngay lập tức thu nhỏ lại bằng một nắm tay, sau đó lão trực tiếp cầm lấy nó rồi vượt qua trăm vạn dặm, tiến về khu vực sâu trong Hỗn Độn.
Thanh Thiên tộc cũng tiến vào Thần giới, hiện tại Thanh Thiên Đại Thế Giới đã dung nhập vào Thần giới, luồng căn nguyên Thiên Đạo và Đạo Bi cũng đã bị Thiên Đạo lấy đi, bao gồm cả Đạo Bi ở Đạo Đình.
Chỉ là bây giờ không còn ai để mắt tới Đạo Bi nữa, tuy bên trên nó có ghi chép một số pháp môn thành Thánh, nhưng lại không đầy đủ, vả lại bên trong đó còn ẩn chứa không ít bẫy rập, quả thật chỉ là một con đường chết.
Chỉ tiếc mỗi luồng khí tức căn nguyên của Thanh Thiên Đại Thế Giới mà Thiên Đạo đã lấy đi kia, sau khi lấy về cũng chỉ nhận được vài thông tin về Thanh Thiên Đại Thế Giới, cũng không có bất cứ tin tức gì về Thanh Thiên Ma Thần.
Hồng Quân mang theo Thần giới xuyên qua trăm triệu vạn dặm Hỗn Độn, không tới nửa canh giờ đã tới nơi.
Lão tìm một chỗ để thả Thần giới ra, Hồng Quân nhìn thấy cấm chế đang bao trùm lên Hỗn Độn thì trực tiếp mở ra một lỗ hổng hệt như của Thần giới lúc trước, rồi để ở bên ngoài Hỗn Độn, lấy lỗ hổng này để làm thông đạo nối liền Thần giới và Hỗn Độn.
“Tới nơi rồi.” Hồng Quân tiến vào Thần giới, thông báo cho người ở cổ thôn biết.
“Nhanh vậy?” Các võ giả kinh ngạc, mới có bao lâu đâu chứ, có nửa canh giờ thôi mà, bọn ta còn chưa kịp bình tĩnh lại để cảm ngộ Ma Thần văn mà ngươi đã tới rồi?
“Đi thôi, xem xem sâu trong Hỗn Độn có bí mật gì.” Giang Thái Huyền cười nói.
“Một thế giới mới.” Hồng Quân bình tĩnh đáp: “Một thế giới rất trù phú.”
“Một thế giới rất trù phú?” Các võ giả đồng loạt đứng dậy, đặc biệt là nhóm võ giả ở Hỗn Độn, gấp tới mức mắt cũng đỏ ké lên, bọn họ nghèo quá rồi!
Nhóm võ giả ngay lập tức xông vào Hỗn Độn, đến câu nói tiếp theo của Hồng Quân cũng không nghe kịp.
“Thôi, kệ bọn họ vậy.” Hồng Quân lắc đầu, nhìn sang Giang Thái Huyền: “Tràng chủ, ngươi có thể đến Hỗn Độn tu luyện, lão đạo sẽ hạ cấm chế để không ai làm phiền.”
“Đa tạ Đạo Tổ.” Giang Thái Huyền gật đầu, sau đó trực tiếp tu luyện ở một nơi cách không xa lỗ hổng ngoài Hỗn Độn.
“Lão Tôn đi cùng với tràng chủ, không có đánh nhau thì khỏi kêu lão Tôn.” Tôn Hầu Tử ngồi xếp bằng bên cạnh Giang Thái Huyền.
“Chi bằng tới thế giới kia xem thử?” Chuẩn Đề cười nói.
“Không đi, khôi phục tu vi quan trọng hơn.” Nữ Oa lập tức từ chối: “Một khi chúng ta hiện thân, rất có khả năng sẽ bị phát hiện, chúng ta không nên gây ra phiền toái thì hơn.”
“Vậy để bần đạo đi coi thử, dò la một ít tin tức cho tràng chủ.” Chuẩn Đề cười đáp, sau đó nhanh chóng chạy đi.
“Đi theo Thánh Nhân Chuẩn Đề an toàn hơn.” Nhóm võ giả nhủ thầm trong lòng, tiếp đó vội vàng đuổi theo sau, chỉ đáng tiếc, tốc độ của Chuẩn Đề quá nhanh, bọn họ theo không kịp.
“Đạo Tổ, ngươi đã thăm dò thế giới kia chưa?” Thiên Đạo không vội rời đi, nhóm Long Đế cũng đứng một bên nhìn Hồng Quân.”
“Là một thế giới không có Thiên, chỉ có một phiến đại lục rộng mênh mông, và có chín vị Thánh Nhân với mấy vị Ma Thần.” Hồng Quân bình tĩnh đáp.
“Còn có Ma Thần?” Thiên Đạo giật mình: “Chẳng phải bọn chúng có thù với Ma Thần ư, thậm chí còn lột da lóc xương, sao bây giờ lại để Ma Thần tồn tại?”
“Có lẽ, cùng một phe.” Hồng Quân phỏng đoán: “Cụ thể như thế nào thì cần mọi người điều tra thêm, lão đạo cũng phải tu luyện khôi phục sức mạnh.”
Thiên Đạo trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng quyết định mượn cơ thể của Hậu Thổ thêm lần nữa để chuẩn bị tới đó xem thử, Long Thế thì thoải mái huơ tay: “Tràng chủ, bảo Thánh Nhân Chuẩn Đề đợi ta một lát, ta muốn thuê hắn, không làm phiền mọi người khôi phục nữa.”
“Được.” Giang Thái Huyền lên tiếng, Chuẩn Đề vừa rời đi không bao lâu đã trở lại, bực bội trừng Long Đế một cái, ngươi có bệnh à, sao không thuê sớm hơn, hại ta phải vòng lại một chuyến.
Long Đế cười làm lành, tiếp đó cùng Đông Hoàng tiến về thế giới kia.
Hệt như lời Hồng Quân Đạo Tổ đã nói, nơi này là một mảnh đất cực kỳ rộng lớn, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể bao quát tầm nhìn để nhìn thấy điểm cuối của nó, sau khi nhìn thấy mảnh đất này, Long Đế và Đông Hoàng càng cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.
Nó cũng thô sơ không khác gì Thanh Thiên Đại Thế Giới, đồng thời có một tầng năng lượng ngăn cách, có điều chỗ này rộng hơn, không gian cũng kiên cố hơn, dù là Đạo Cảnh cũng không thể phá vỡ.
Thiên Đạo cũng tìm tới, khi cảm nhận được sự cường đại của nơi này, nó không khỏi sinh ra ngưỡng mộ, nếu Thần giới cũng mạnh được như thế này thì tốt rồi.
“Thiên Đạo, ngươi đi cùng bọn ta hay sao?” Long Đế hỏi.
“Thôi, tách ra đi, như vậy cơ hội cũng sẽ nhiều hơn.” Thiên Đạo gật gù đáp.
Ba người Long Đế đứng lơ lửng trên không trung, quét mắt nhìn xung quang lục địa rộng lớn, sau đó chọn ra một phương hướng rồi hóa thành luồng sáng bay đi.
“Thánh Nhân Chuẩn Đề, ngài nói xem chúng ta nên đi đâu?” Long Đế và Đông Hoàng bay được chừng một khắc mà vẫn không thấy bất kỳ sinh vật sống nào, thế là không khỏi nhìn sang Thánh Nhân bên cạnh mình.
“Hướng Đông!” Vẻ mặt Chuẩn Đề cao thâm khó đoán.
“Chẳng lẽ Thánh Nhân tính ra được hướng Đông có tài nguyên?” Hai người mừng rỡ.
“Không, chúng ta tới đây để lừa tiền người ta, nên mới phải qua phía Đông.” Chuẩn Đề trầm giọng đáp: “Khu vực phía Đông màu mỡ, có vô số tài nguyên, còn phía Tây thì bình thường đều rất nghèo.”
Hai người ngạc nhiên, lần đầu tiên tới nơi này mà Thánh Nhân Chuẩn Đề đã biết được nhiều tin tức đến như vậy? Ban nãy Chuẩn Đề Thánh Nhân vừa ra ngoài một chuyến, tuy thời gian rất ngắn, như uy năng của Thánh Nhân lại sâu không lường được, có lẽ đã thăm dò được không ít thông tin.
Nghĩ tới đây, hai người nhìn nhau một cái rồi chắp tay hành lễ: “Thánh Nhân, chi bằng lần này ngài mang bọn ta đi mở mang tầm mắt đi, mong Thánh Nhân giúp đỡ.”