← Quay lại trang sách

Chương 1643 Hư Không Vạn Tượng

Bảo dược? Thánh vật? Tốt, ta ngược lại muốn xem xem lần này các ngươi định tặng cho bọn ta bao nhiêu tiền.” Sương lạnh lùng nói.

Đại Hoang Loạn Địa rất cằn cỗi, xuất hiện bảo dược với thánh vật mới là lạ, cái này rõ ràng là do người có mưu đồ phao tin.

"Quả nhiên có bảo dược, bảo dược Đạo Cảnh, Vô Căn Đạo Đằng!" Một vị võ giả Huyền Thiên tông kích động nói, hắn mới vừa tới đây đã nhìn thấy một gốc bảo dược Đạo Cảnh.

"Đạo hữu xin dừng bước, vật ấy có duyên với ta." Võ giả Huyền Thiên vừa mới chuẩn bị động thủ, một luồng thần quang phá không vọt đến ngăn cản hắn: "Bần đạo Phệ Thần Thiên môn, vật này có duyên với ta, Thánh Tôn mới vừa nói, người có duyên sẽ được nhận, cảm tạ."

"Cái gì mà hữu duyên với vô duyên, cút mau, ta nhìn thấy trước, người khác sợ Thiên môn các ngươi, võ giả Huyền Thiên tông bọn ta không sợ! " Võ giả Huyền Thiên tức giận.

"Ngươi nhìn thấy trước? Nhưng là ta lấy được trước?" Tốc độ tay của Phệ Thần rất nhanh, ông ta lập tức chộp lấy bảo dược, không thể lãng phí thời gian nói nhảm, người nào biết tới đạo tràng cũng như vậy.

"Ngươi muốn chết…”

"Đạo hữu, ngọc bội trên người ngươi có duyên với ta." Lại một vị võ giả Thiên môn đến, mặt mang ý cười.

"Đạo hữu, thần kiếm của ngươi có duyên với ta."

"Đạo hữu..."

Huyền Thiên võ giả: "..."

Mẹ nó chứ, bộ cả người ta đều có duyên với các ngươi hả? Các ngươi kết bè cướp ta?

"Đạo hữu, bần đạo liếc mắt kiểm tra một cái, trừ cơ thể này của ngươi ra, tất cả những thứ trên người ngươi đều có duyên với bọn ta.” Một vị võ giả Thiên môn lại cười nói.

“Các ngươi đợi đó cho ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”

Võ giả Huyền Thiên tông phẫn nộ quát, hắn phải tìm sư huynh đệ báo thù.

Không chỉ hắn, mà tứ đại tông môn và không ít võ giả khác, người nào cũng bị võ giả Thiên môn nói là đồ vật mà bọn họ mang theo có duyên với võ giả Thiên môn.

Tin tức này được truyền đi rất nhanh, tứ đại tông môn là đồng minh, một mình không làm gì được Thiên môn thì bọn họ còn có thể liên thủ, Thánh Tôn không ra tay, tứ đại tông môn có lòng tin có thể chiến thắng người của Thiên môn.

Hiện tại tứ đại Thánh Tôn vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng cho việc khai chiến, nên chỉ có thể để chúng đệ tử đi tranh.

“Hồng Mông Tử Khí, nên xuất hiện thôi.” Chu Thiên ngồi giữa hư không, rũ mắt nhìn Đại Hoang Loạn Địa.

“Quả thật là thế, có điều vẫn chưa tra ra thân phận của kẻ kia, chúng ta cũng không thể để lộ tiếng gió, sai người đi truy sát.” m Dương nhíu mày, mang theo vẻ lạnh lẽo.

“Không thì để Hồng Mông Tử Khí xuất hiện một lần, cứ nói là võ giả Thiên môn đã lấy được, để bọn chúng tự chém giết tranh giành.” Thanh Mộng lạnh lùng nói: “Chỉ cần có Hồng Mông Tử Khí, mấy võ giả đó nhất định sẽ truy sát người của Thiên môn, còn những Ma Thần đang quan sát ở một bên cũng có thể quyết định.”

“Nhiều năm như vậy rồi, cũng chỉ lôi kéo được mấy tên Hắc Ám này, nếu có thể lôi kéo được Ma Thần khác, còn lo đại sự không thành ư.” Trên mặt Vũ Thông tràn đầy nếp nhăn: “Phao tin Thiên môn lấy được Hồng Mông Tử Khí, chẳng phải mấy Ma Thần kia cũng muốn có à, vậy thì để chúng tìm Thiên môn đi.”

Tứ Thánh thương nghị một phen, sau đó lấy một luồng tử khí ra, bỏ vào hư không, bọn họ có bí pháp, nên cũng không cần lo rằng không thể thu hồi lại Hồng Mông Tử Khí.

Hồng Mông Tử Khí xuất hiện, trong Thiên môn, Hồng Quân Đạo Tổ mở mắt, xuyên thấu qua muôn nghìn không gian, nhìn chằm chằm vào Hồng Mông Tử Khí: “Tràng chủ, Hồng Mông Tử Khí đã xuất hiện, bốn người Chu Thiên lấy nó ra rồi, có muốn động thủ không?”

“Nếu động vào Hồng Mông Tử Khí, liệu có ảnh hưởng tới cục diện không?” Giang Thái Huyền hỏi.

“Nếu muốn chắc ăn, thì tốt nhất chúng ta không nên động vào Hồng Mông Tử Khí này.” Hồng Quân Đạo Tổ nhíu mày trầm tư, sau đó nói: “E là Hồng Mông Tử Khí này chỉ là mồi nhử, bọn họ đang dụ dỗ những ai muốn nó, Thanh Mộng đã từng nói như vậy.”

“Bọn họ nghi ngờ người nọ đang ở chỗ chúng ta?” Giang Thái Huyền bình tĩnh lên tiếng: “Nếu là vậy, thì hẳn phải tặng Hồng Mông Tử Khí này cho tứ đại tông môn mới đúng, để bọn họ dẫn dụ đệ tử của bản thân ra.”

“Cũng được, nếu bọn họ trực tiếp thu hồi, truyền ra ngoài nói chúng ta giành được, trừ phi chúng ta thật sự giao ra, bằng không, cả thế giới thánh đạo này sẽ trở thành kẻ địch của chúng ta.” Hồng Quân Đạo Tổ gật đầu: “Mấy Ma Thần kia cũng đang quan sát, bọn họ cũng muốn có được nó.”

“Đương nhiên là muốn có rồi, chỉ khi lấy được Hồng Mông Tử Khí thì hậu duệ của bọn họ mới có thể phá bỏ cấm chế, bước lên cảnh giới Thánh Tôn.” Giang Thái Huyền cười lạnh: “Nếu Hồng Mông Tử Khí bị Ma Thần lấy được, bọn họ có khai chiến không?”

“Tràng chủ thấy sao?” Ánh mắt Hồng Quân thờ ơ: “Một luồng Hồng Mông Tử Khí, chưa đủ để bọn họ khai chiến đâu.”

“Số tài nguyên kiếm được khi tới tây thiên thỉnh kinh, cộng thêm số lần trước nữa, tổng cộng đã có năm trăm triệu, sẽ mau thôi.” Giang Thái Huyền lại nói: “Tới lúc đó mời thêm một vị ra, chúng ta cũng không cần lo về vị đó nhỉ.”

“Từ đầu tới cuối, kẻ địch của chúng ta không phải là bọn họ, chỉ là muốn lôi kéo mấy Ma Thần này thôi.” Hồng Quân trả lời, truyền tin đi: “Lão đạo bảo Thái Thanh đi một chuyến.”

Giang Thái Huyền gật đầu, tiếp tục tu luyện.

Ầm

Thế giới thánh đạo, Đại Hoang Loạn Địa, hư không chấn động, Lão Quân mang theo tử khí vô biên xuất hiện, thánh uy ngút trời: “Bổn tọa tính ra rằng Hồng Mông Tử Khí sắp xuất hiện, cố ý thiết lập Hư Không Vạn Tượng, có thể quan sát thấy Hồng Mông Tử Khí.”

“Chuyện này là sao?” Tứ đại Thánh Tôn ngây người, ngươi lại muốn bày trò gì nữa?

Lão Quân cười điềm đạm, hư không biến thành một tấm gương trơn láng nhẵn bóng, Hồng Mông Tử Khí cũng xuất hiện bên trong hư không: “Nếu có người lấy được, sẽ hiện lên trên tấm gương này, nhưng mà các ngươi yên tâm, một khi lấy được nó, các ngươi có thể gia nhập Thiên môn, được Thiên môn bảo vệ, cho tới khi thành Thánh.”