← Quay lại trang sách

Chương 1644 Huyền Vân

“Chết tiệt, kiểu này thì sao chúng ta thu hồi Hồng Mông Tử Khí được nữa?” Tứ đại Thánh Tôn tức giận, vậy mà ngươi lại công khai sự tồn tại của Hồng Mông Tử Khí!

“Huyền Thiên Thánh Tôn, Hồng Mông Tử Khí này là do ngươi truyền ra, lão đạo nghĩ, ngươi cũng muốn nơi này sinh ra một tân Thánh, tới lúc đó mong là chúng ta có thể chung tay bảo vệ đối phương thành Thánh.” Lão Quân cười nói.

“Thiên môn Thánh Tôn, chỉ cần có duyên là có thể lấy được Hồng Mông Tử Khí, nếu ngươi công khai vị trí của nó, vậy chẳng phải sẽ dấy lên một hồi gió tanh mưa máu sao?” Thanh Mộng lạnh lùng lên tiếng.

“Thiên môn có thực lực, có thể bảo vệ tới khi tân Thánh trưởng thành, Thanh Mộng Thánh Tôn rất rõ mà.” Lão Quân bình tĩnh đáp: “Thiên môn chú trọng phổ độ chúng sinh, ai ai cũng có thể thành Thánh, lão đạo không muốn khi tân Thánh ra đời, lại xuất hiện thêm bất cứ mánh khóe nào!”

“Thiên môn Thánh Tôn, hy vọng ngươi sẽ không giở trò.” Chu Thiên âm trầm nhìn.

“Lão đạo chỉ vì chúng sinh.” Lão Quân bỏ lại một câu rồi lập tức rời đi.

“Chết tiệt, có thể đập vỡ Hư Không Vạn Tượng này không?” Chu Thiên phẫn nộ.

“Thử rồi, không thể, chắc chắn là do vị kia làm.” Vũ Thông lắc đầu: “Có điều không sao cả, chúng ta vẫn còn một thứ khác, một khi lấy chúng ra, chỉ cần kẻ kia phát hiện, chắc chắn sẽ hiện thân.”

“Chỉ cần truyền tin ra ngoài nói là Thiên môn lấy được Hồng Mông Tử Khí là được, còn bảo vệ gì nữa chưa, nếu ai cũng có thể thành Thánh, vậy thì cũng có thể tiếp tục tranh đoạt, để xem Thiên môn có thể bảo vệ được hay không!” Thanh Mộng cười lạnh: “Tặng Hồng Mông Tử Khí cho nhóm Thần Tiêu!”

“Được.” Hai mắt của ba Thánh Tôn còn lại lóe sáng, là nội gián của bọn họ!

“Hồng Mông Tử Khí?”

Đại Hoang Loạn Địa, các võ giả ngân người nhìn lên trời, bọn họ cũng đã nghe thấy lời Lão Quân vừa nói, được Thiên môn bảo vệ!

Một khi lấy được Hồng Mông Tử Khí, cũng tức là có Thiên môn làm chỗ dựa, được Thiên môn giúp đỡ thành Thánh!

Trên trời, Hồng Mông Tử Khí xuất hiện bên trong Hư Không Vạn Tượng, nhưng Hồng Mông Tử Khí vẫn đang ở trên hư không, hư không vạn trượng cũng chỉ là ảo ảnh, cụ thể là ở đâu thì vẫn chưa biết chắc được.”

“Phá vỡ hư không!” Có võ giả hét lên, và cũng làm như vậy thật.

Vô số võ giả đánh nát hư không, năng lượng Thiên môn cuồn cuộn, Hồng Mông Tử Khí kia cũng rơi xuống Đại Hoang Loạn Địa, ghim sâu vào trong núi sâu, mà hư không bị đánh vỡ cũng được các Thánh Tôn xử lý.

Các võ giả xông về phía Hồng Mông Tử Khí, võ giả Thiên môn cũng không ngoại lệ, không ít người lao qua theo, chỉ có số ít mấy người là đang hóa duyên: “Đạo hữu xin dừng bước, bảo dược trên người ngươi có duyên với ta.”

Hồng Mông Tử Khí hiện thế, đương nhiên sẽ dẫn tới một hồi thảm sát, cho dù là huynh đệ đồng môn cũng sẽ chỉa mũi kiếm vào nhau, càng huống hồ chi là đồng minh.

Võ giả hỗn chiến, đặc biệt là võ giả Đạo Cảnh, hư không sụp đổ, núi non bị san bằng, Hồng Mông Tử Khí nhanh chóng bay tới chỗ mấy người Thần Tiêu như có linh tính.

“Hồng Mông Tử Khí!” Vô số người gầm lên, nhóm Thần Tiêu cũng giết đỏ cả mắt, nhanh chóng vọt tới chỗ Hồng Mông Tử Khí.

“Vô lượng thiên tôn, nó…”

“Ngươi dám nói Hồng Mông Tử Khí có duyên với ngươi, ông đây sẽ đập chết ngươi!” Một nhóm võ giả gầm lên.

“Khụ, ta định nói các ngươi có duyên với Phong Thần Bảng.” Sắc mặt Huyền Húc hơi sượng sùng.

“Phong Thần Bảng? Chánh thần hay tổ thần?” Một võ giả khựng lại.

“Chánh thần!” Huyền Húc nghiêm túc trả lời.

“Cút, đừng cản trở ta giành Hồng Mông Tử Khí.” Võ giả tức giận quát, không thèm để ý tới hắn nữa.

“Hồng Mông Tử Khí, ha ha, Hồng Mông Tử Khí…”

Một giọng cười điên cuồng vang lên, kinh động tới Thánh Tôn đang ở trên không trung và Ma Thần trong bóng tối, chỉ thấy Hồng Mông Tử Khí chui thẳng vào trong cơ thể của võ giả, đồng thời hiện lên Hư Không Vạn Tượng.

“Thánh tử Huyền Thiên tông, Huyền Vân!”

Tứ đại Thánh Tôn: “…”

Có chuyện gì vậy? Sao ngươi lại lấy được Hồng Mông Tử Khí?

“Ta đã lấy được Hồng Mông Tử Khí, Thánh Tôn, mau tới bảo vệ ta, ta sắp thành Thánh rồi.” Huyền Vân kích động cười to.

“Được.” Một tiếng cười khẽ truyền tới, tử khí trải dài ba ngàn dặm.

Ầm ầm

Hư không sụp đổ, một bàn tay được bao bọc bởi vô số thần văn xuất hiện, đồng thời có tiếng nói của Huyền Thiên Thánh Tôn truyền tới: “Là đệ tử của Huyền Thiên tông ta, tự bản thánh có thể bảo vệ.”

“Thánh tử Huyền Vân, ngươi có thể chọn, nếu cần Thiên môn bảo vệ, Thiên môn nhất định sẽ ra tay, ngươi cũng có thể chọn Huyền Thiên Thánh Tôn.” Lão Quân xuất hiện, mặt mày hòa ái thân thiết như một lão giả thân thiện.

“Ta, ta chọn Huyền Thiên Thánh Tôn.” Huyền Vân ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn quyết định chọn Huyền Thiên Thánh Tôn Chu Thiên, dù sao bản thân hắn cũng là người của Huyền Thiên tông, hơn nữa Huyền Thiên Thánh Tôn đã ban cho hắn pháp môn thành Thánh, không nhất thiết phải phản bội tông môn, gia nhập Thiên môn.

“Được, theo ta về tông môn, tới khi nào thành Thánh hẵng ra ngoài.” Huyền Thiên Thánh Tôn nói.

Có Thánh Tôn ra tay, nhóm Lão Quân cũng không ý kiến, mà mấy võ giả Đạo Cảnh kia cũng không dám cướp giật.

“Huyền Vân đạo hữu, ngươi có duyên với Phong Thần Bảng, ngươi không gia nhập thật ư?” Huyền Húc hiện thân, chắp tay chào.

“Phong Thần Bảng gì, bổn tọa không có hứng thú.” Huyền Vân cười lạnh, ngự không theo Chu Thiên rời đi.

“Nếu Huyền Vân đạo hữu không có hứng thú, vậy bần đạo đành phải tìm người hữu duyên khác thôi.” Huyền Húc lắc đầu, sau đó ngự không xuống, trước mắt đột nhiên sáng lên: “Vị đạo hữu này, ngươi có duyên với vị trí chánh thần trên Phong Thần Bảng, ngươi có muốn gia nhập Phong Thần Bảng?”

“Không có hứng với chánh thần, trừ phi là tổ thần.” Võ giả bĩu môi, người có thể tới tranh đoạt Hồng Mông Tử Khí, có ai không phải là cao thủ Đạo Cảnh? Có ai mà không tâm cao khí ngạo? Không dám nói là vô địch dưới cấp Thánh, nhưng ít nhất cũng thuộc hàng đầu.

Thánh Tôn mới là mục tiêu bọn họ theo đuổi, cho dù có hạ thấp tiêu chuẩn, thì cũng phải là tổ thần.