← Quay lại trang sách

Chương 1775 Hưng phấn

“Sống chết có nhau, vĩnh viễn không phản bội ư?” Ánh mắt Thanh Thiên mang theo một tia đùa cợt, có thật sự là như thế sao?

“Chẳng lẽ ngươi cho rằng Vận Mệnh sẽ tha thứ cho ngươi?” Ma Thần Linh Hồn cười lạnh nói.

“Ngươi muốn ta làm cái gì?” Thanh Thiên trầm mặc chốc lát, sau đó truyền âm nói.

Ma Thần Linh Hồn im lặng một lúc rồi mới đáp lại: “Giúp chúng ta coi chừng Vận Mệnh, nói không chừng mưu đồ của hắn đối với chúng ta đều hữu dụng.”

“Chỉ có vậy thôi sao?” Thanh Thiên lạnh lùng nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ trực tiếp liên hợp trấn áp Vận Mệnh.”

“Trước tiên xem thử Vận Mệnh muốn giở trò gì.” Ma Thần Linh Hồn truyền âm nói.

Hắn vốn muốn nói để cho Thanh Thiên hỗ trợ tìm kiếm, nhưng nghĩ đến phản ứng khác thường của Vận Mệnh, hơn nữa hiện tại là lần đầu tiên tiếp xúc với Thanh Thiên, nếu trực tiếp nói ra mục đích thật sự vậy nguy hiểm rất lớn.

Về phần hiện tại trấn áp Vận Mệnh, bọn họ sẽ không làm, nếu như mức độ tổn thất quá lớn mà trấn áp Vận Mệnh, Đại Đạo nhất định sẽ rơi vào tái diễn lại, cho dù rót khí lưu màu xám tro vào trong cơ thể Vận Mệnh thì bọn họ cũng không chịu nổi Vận Mệnh, chỉ biết tất cả đều vô ích.

Đối với mưu đồ giữa Vận Mệnh và Ngũ Hành, bọn họ đều muốn mưu đoạt.

“Nếu như muốn theo dõi bí mật của Vận Mệnh, biện pháp tốt nhất chính là tập kích.” Thanh Thiên nói: “Vận Mệnh làm việc từ trước tới nay vô cùng cẩn thận, muốn nhìn trộm nhất định phải âm thầm mới được.”

“Ta có thể ngưng tụ đạo văn tạm thời che dấu ngươi.” Ma Thần Linh Hồn nói.

“Tốt nhất là như thế.” Thanh Thiên nói, “Đạo cung vốn là đạo cung của ta, ta biết rõ nhất Vận Mệnh sẽ ở nơi nào, nếu có thể ẩn nấp cơ thể, Vận Mệnh ở bên trong làm bất cứ chuyện gì đều không trốn thoát được.”

“Đây là đạo văn.” Ma Thần Linh Hồn đưa ra một phần đạo văn đã chuẩn bị tốt, biến thành quang ảnh rời đi.

Thanh Thiên tiếp nhận đạo văn, đứng dậy trở về đạo cung Thanh Thiên.

Trở về đạo cung Thanh Thiên, Thanh Thiên mượn đạo văn ẩn nấp bản thân, nhưng cũng chỉ ẩn nấp khí tức, thân hình không hề che giấu, hắn nghênh ngang đi vào lập tức nhìn thấy Giang Thái Huyền đang uống trà.

“Ở phòng lúc trước của ta, còn đang bế quan, ngươi tự mình tìm hắn đi.” Giang Thái Huyền xua tay nói.

Thanh Thiên khẽ nhíu mày: “Còn cần nhìn sao?”

Vừa vào đây ngươi đã nói thẳng cho ta biết, đang làm gì là được, ta còn xem cái gì nữa?

“Được rồi, Vận Mệnh đang cảm ngộ khí lưu màu xám tro, tùy ý để cho khí lưu màu xám tàn sát bừa bãi, không hề áp chế, cứ thế chuyển lời bọn họ.” Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

“Bây giờ nói cho bọn họ biết?” Thanh Thiên kinh ngạc, việc này có phải nhanh quá rồi không?

“Tùy ngươi.” Giang Thái Huyền liếc hắn một cái, nói: “Nếu ngươi rất nhàn rỗi, vậy đi Hỗn Độn bắt một con hung thú nướng cho ta ăn.”

Thanh Thiên: “…”

Ta chẳng nhàn rỗi chút nào!

“Mau đi, ngươi đang muốn bỏ qua ta, dẫn ta sang một bên, ngươi có thể nhìn trộm.” Giang Thái Huyền giải thích.

Lý do như này Thanh Thiên đúng là không tiện cự tuyệt, chỉ có thể đứng dậy rời đi.

Thanh Thiên rời khỏi không gian Hồng Mông, chém giết trong Hỗn Độn, nhanh chóng bị rất nhiều cường giả cảm ứng được, tất cả đều hoang mang, hắn muốn đi đâu đây?

Sau khi vô số cường giả thăm dò mới đau lòng phát hiện, Thanh Thiên vậy mà chạy tới Hỗn Độn bắt hung thú, thế này là rảnh rỗi cỡ nào chứ?

Thanh Thiên không phản ứng bọn họ, trực tiếp đưa hung thú cho hắn: “Ngươi tự xử lý. “

“Đa tạ.” Giang Thái Huyền vui vẻ tiếp nhận hung thú, kéo ra phía sau chuẩn bị giết chết: “Ta vội vàng ăn hung thú, cái gì cũng không biết, tùy ngươi cả.”

Thanh Thiên há miệng, trong lòng khó hiểu, đại ca thật sự yên tâm về thân xác chuyển thế này à? Tại sao hắn luôn cảm thấy Giang Thái Huyền là một cái hố nhỉ?

Mặc kệ Thanh Thiên nghĩ như thế nào, Giang Thái Huyền vội vàng ăn hung thú đi, loại cảm giác chiếm vị trí của người khác, còn sai khiến tiểu đệ của hắn thật sự rất tốt.

Thanh Thiên chờ đợi một lát, rời khỏi đạo cung, đi tới tìm Ma Thần Linh Hồn.

Những ma thần này lại xuất hiện, tất cả đều đang thu thập tài nguyên, thoạt nhìn rất nghe lời.

“Linh Hồn.” Thanh Thiên thần sắc nặng nề truyền âm.

“Ngươi đã tìm thấy gì?” Ma Thần Linh Hồn sắc mặt vui vẻ, vội vàng truyền âm hỏi thăm.

“Vận Mệnh đang bế quan, bốn phía tràn ngập khí lưu màu xám.” Nét mặt Thanh Thiên vô cùng khó coi.

“Luồng khí lưu màu xám? Vận Mệnh cũng bị ăn mòn ư? Sao điều này có thể xảy ra?” Ma Thần Linh Hồn kinh ngạc, nếu Vận Mệnh cũng bị ăn mòn, vậy chuyện xảy ra từ lúc nào chứ, nếu như vào trăm vạn năm trước, cho dù có Thần Ma Tổ Kinh thì cũng không có khả năng không có hiện tượng gì cả.

Chẳng lẽ là việc gần đây? Nếu như gần đây, vậy đầu óc Vận Mệnh đầu có vấn đề mới có thể bị ăn mòn, đây chính là thứ phải chết.

“Còn phát hiện gì nữa? Hắn không dùng Thần Ma Tổ Kinh để trấn áp sao?” Ma Thần Linh Hồn vội vàng hỏi, thiếu chút nữa đã quên truyền âm.

“Vận Mệnh hình như rất hưng phấn, nhìn khí lưu màu xám cười trong chốc lát.” Thanh Thiên suy tư nói: “Chỉ có những thứ này, ta cũng không rõ, vì sao hắn lại bị ăn mòn, vì sao lại hưng phấn.”

“Hưng phấn?” Ma Thần Linh Hồn ngây nguồ, bị khí lưu màu xám ăn mòn mà còn hưng phấn? Tên này có phải thiểu năng trí tuệ không đấy?

Thanh Thiên lắc đầu, Giang Thái Huyền chỉ để cho hắn nói những điều này, nếu nói chuyện đó liên quan đến siêu thoát, không phải là để lộ bản thân biết rất nhiều, được đại ca tín nhiệm sao?

“Nếu không thì ngươi đi xem một chút?” Thanh Thiên đề nghị.

“Lúc trước ngươi đi Hỗn Độn bắt hung thú làm gì?” Ma Thần Linh Hồn bỗng nhiên hỏi, hành động kỳ quái như vậy chẳng lẽ có huyền cơ?