Chương 1776 Khí lưu màu xám
“Trong đạo cung còn có thân xác chuyển thế, hắn thích ăn hung thú, có hung thú thích hợp với khẩu vị của hắn nhất có thể dẫn hắn đi.” Thanh Thiên nói.
“Hắn sẽ không nói cho Vận Mệnh biết khiến hắn hoài nghi chứ?” Ma Thần Linh Hồn cảnh giác nói.
“Vận Mệnh lại không phát hiện ra ta, ta chỉ thỏa mãn một chút dục vọng của thân xác chuyển thế, việc này có gì để nghi ngờ à? Trừ phi ngươi nói ra.” Thanh Thiên lạnh lùng nói, dừng một chút lại nói: “Còn nữa, ta trở về đạo cung của mình không phải rất bình thường sao?”
Ma Thần Linh Hồn nghĩ lại, cảm thấy Thanh Thiên nói có lý: “Hiện tại thân xác chuyển thế đâu rồi?”
“Còn đang xử lý hung thú, nếu ngươi muốn đi thì nắm bắt thời gian.” Thanh Thiên bỏ lại một câu, sau đó trực tiếp rời đi.
Ma Thần Linh Hồn không hề do dự, trực tiếp ẩn nấp thân đi tới đạo cung Thanh Thiên.
Thanh Thiên lập tức liên hệ Đại Đạo, để cho hắn thông tri đại ca nhà mình, Ma Thần Linh Hồn đã đi thăm dò.
Ma Thần Linh Hồn tiến vào đạo cung, mượn sự ẩn nấp của đạo văn, phát hiện Giang Thái Huyền đúng là đang nướng thịt, bận rộn vô cùng, kế đó hắn trực tiếp đi tới chỗ Vận Mệnh đang bế quan, nơi ấy Thanh Thiên đã nói cho hắn biết.
Ma Thần Linh Hồn rình mò, Vận Mệnh không hề cảm giác, khí lưu màu xám quanh người lượn lờ, đạo văn vô tận lóe ra cùng khí lưu màu xám đan xen, năng lượng Vận Mệnh đang sôi trào.
Liếc nhìn đạo văn của mình thậm chí căn nguyên còn bị ăn mòn, Vận Mệnh không hề cảm thấy hoảng nào, ngược lại còn có một tia kích động: “Ai có thể ngờ tới khí lưu màu xám này cũng sẽ là cơ duyên cực lớn, loại năng lượng gì có thể giết chết cấp bậc Đại Đạo chứ? Tại sao phải sợ hãi?”
Vận Mệnh đưa tay nâng lên một tia khí lưu màu xám tro, một câu nói làm cho thể xác và linh hồn của Ma Thần Linh Hồn chấn động kịch liệt, loại năng lượng gì có thể giết chết cấp bậc Đại Đạo ư?
Vượt lên Đại Đạo!
Đối với khí lưu màu xám này, trước kia đám người Ma Thần Linh Hồn cũng từng nghiên cứu qua, dù sao đây cũng là thứ đồi mạng, cơ mà bọn họ ai cũng không nghiên cứu ra.
Lúc trước bọn họ cũng từng có loại ý nghĩ này, có dũng khí chiến thắng khí lưu màu xám tro, mãi cho đến khi từng vị cấp bậc Đại Đạo ngã xuống, bọn họ mới từ bỏ hùng tâm tráng chí, bắt đầu nghĩ biện pháp áp chế, trở thành kẻ lang thang chốn vũ trụ, không ngừng liều mạng.
Hiện giờ xuất hiện tình huống như vậy khiến Ma Thần Linh Hồn nghĩ đến lần đầu tiên bọn họ gặp phải khí lưu màu xám, so sánh với tình huống lúc này thì chỉ có Vận Mệnh biết rõ chỗ nguy hại của khí lưu màu xám, cũng có thể tránh được, tại sao còn muốn để khí lưu màu xám ăn mòn chứ?
Nhìn hắn kích động như thế, chẳng lẽ thật sự nghiên cứu ra bí mật của khí lưu màu xám sao?
“Ngũ Hành, khi đó ngươi vứt bỏ bọn chúng, quyết định hợp tác với ngô, là lựa chọn đúng đắn nhất.” Vận Mệnh cười, hắn nâng khí lưu màu xám lên, ánh mắt chập chờn: “Hiện tại, ngô mới thật sự biết được nên đi như thế nào, đại đạo, không phải điểm cuối!”
Sau khi dứt câu, Vận Mệnh vừa mở miệng, đã lập tức nuốt chửng vô số khí lưu màu xám đang xông ra ồ ạt, trên mặt lóe lên một luồng khí xám, nhưng hắn lại như không phát hiện, giống hệt như khí lưu này chẳng nguy hiểm tí nào.
Ma Thần Linh Hồn ngây người, thấy hắn thu khí lưu màu xám lại mới bừng tỉnh, nhanh chóng lui về sau.
Vận Mệnh không vội ra ngoài mà tiếp tục ngồi xuống, giả vờ như đang cảm ngộ, sau đó mới đẩy cửa bước ra, hắn cũng không cảm ứng được Linh Hồn, không biết tên đó đã đi hay chưa.
Linh Hồn kinh hồn bạt vía rời khỏi đạo cung, hắn không thể ngờ được rằng tin tức mà bản thân thăm dò được lại là những chuyện này.
Khí lưu màu xám, quả thật đang ẩn giấu sự huyền ảo của cảnh giới trên Đại Đạo!
Trước đây, bọn họ không có cách nào để nghiên cứu chúng, mà Ngũ Hành và Vận Mệnh lại tham ngộ nó từ lâu, khó trách Ngũ Hành lại quyết định tách khỏi bọn họ, mưu tính cùng Vận Mệnh.
“Ngũ Hành, mặc kệ ngươi ở đâu, tham ngộ được cái gì, cũng đừng hòng được sống dễ chịu!” Ma Thần Linh Hồng cắn răng, vẻ mặt tàn nhẫn.
Tại sao bọn họ lại như vậy, toàn bộ đều là do Ngũ Hành!
Có thể nói, bọn họ đi tới bước đường ngày hôm nay, tất cả nguồn cơn đều là vì Ngũ Hành, trước đây, khi bọn họ đang lang thang bên ngoài vũ trụ, tuy không nói tiêu dao tự tại, nhưng ít nhất không bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì.
Nếu như có cơ hội, còn có thể đi tới các vũ trụ khác, mãi tới sau này bọn họ gặp Ngũ Hành rồi bị lừa tiếp xúc với khí lưu màu xám, với lưu lạc tới tình trạng hiện tại.
Nếu là lúc trước, mọi người đều sẽ liều mạng cược một lần, cùng hợp tác tìm đường sống, cũng chưa biết chắc được, sau đó Ngũ Hành đột nhiên rời đi theo Vận Mệnh, bọn họ không ngừng đuổi theo, nhưng vận không hiểu tại sao Ngũ Hành lại rời đi.
Đuổi theo tới đây, trừ việc muốn sống tiếp, thì bọn họ còn muốn tìm Ngũ Hành để báo thù.
“Ngô có cần thông báo cho bọn hắn không?” Ma Thần Linh Hồn trầm tư, cuối cùng quyết định báo một tiếng, một mình hắn không đủ sức cạnh tranh với Vận Mệnh, huống chi còn có một bằng hữu không biết đang ở đâu là Ngũ Hành.
Hắn nhanh chóng tập hợp các cường giả Đại Đạo, dùng đạo văn che giấu, chuyện lớn như thế này, Linh Hồn cũng không thèm để ý tới việc sau khi kết thúc bị Đại Đạo và Ma Thần chất vấn.
“Ý ngươi là Vận Mệnh đã phát hiện ra bí mật của khí lưu màu xám, có thể đột phá cấp Đại Đạo?” Lão giả Không Gian kinh ngạc.
“Đúng vậy, lúc đầu bọn ta cũng đã có suy đoán, ta nghĩ các ngươi cũng đã nghiên cứu qua.” Linh Hồn nói.
“Quả thật là như thế, có điều không có thu hoạch gì.” Các cường giả cười khổ.
“Bây giờ Vận Mệnh và Ngũ Hành đã tìm ra rồi, mưu kế lần này, chắc chắn là vì cảnh giới trên Đại Đạo.” Linh Hồn lạnh lùng: “Đó là thứ lĩnh ngộ được từ khí lưu màu xám, cũng tức là, sau khi đột phá, khí lưu này sẽ không còn nguy hiểm nữa.”
“Vẫn chưa rõ kế hoạch cụ thể của Vận Mệnh, Ngũ Hành chưa hiện thân, chúng ta phải làm thế nào?” Một vị cường giả Đại Đạo lạnh mặt: “Bất luận thế nào, nhất định phải khiến Ngũ Hành trả giá đắt, mặt kệ là âm mưu gì, ít nhất chúng ta phải được chia một phần, giải quyết nguy cơ của bản thân.”
“Ta biết rồi.” Ánh mắt lão giả Không Gian khựng lại, lạnh lùng nói: “Sau khi chúng ta áp chế khí lưu màu xám thì không cảm ngộ gì nữa, ngô e là lúc đó Ngũ Hành luôn luôn tham ngộ nên mới có thu hoạch.”